Ad Section

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2020

OAN HỒN TRINH NỮ

OAN HỒN TRINH NỮ
P1 - Mở đầu
Linh dc sinh ra trong 1 gđ nghèo khó.từ nhỏ cô chỉ sống vs mẹ còn bố cô đã mất vì bị tai nạn lao động.vì nhà nghèo cô k dc đi học như các bạn cùng trang lứa và phải phụ giúp mẹ công việc đồng áng.
năm cô 15t cô dc 1 bà hàng xóm gt cho đến hầu cho 1 nhà giàu có ở xóm dưới.nhà đó là nhà của ông Mạnh-1 người giàu có nhất ở trong vùng.gđ ông mạnh gồm 1 người con gái và 2 người con trai là My, Dũng và Hoàng và người vk của ông là bà Xuân. My là e út nhưng ̀cô rất xinh đẹp nhưng kêu ngạo.Dũng là a cả thì ăn chơi,đua đòi vs những người bạn xấu còn Hoàng thì tài giỏi và dĩ nhiên rất đẹp trai.sau khi dc gt cho thì mặc dù vẫn còn đắn đo nhưng vì nghĩ nếu đến đó ở mà con mình dc tốt hơn thì cũng đáng bà quyết định cho con mình lên nhà ông Mạnh làm hầu.với 1 người con gái ở độ tuổi 15 nhưng cô thật sự rất đẹp.vào nhà ông Mạnh còn 1 người hầu gái nữa là Chinh.Chinh giới thiệu và sắp xếp chỗ ngủ cho linh.sau đó thì linh xuống bếp nấu nướng.bưng bê nên cho gđ ông mạnh ăn thì Dũng đã bắt gặp linh.hắn nhìn linh bằng 1 ánh mắt như muốn nuốt cô và đã vô tình Hoàng đã thấy ánh mắt của dũng nhìn linh
OAN HỒN TRINH NỮ

OAN HỒN TRINH NỮ
P2
Nhà ông Mạnh còn 2 người hầu nữa là Dần và Tí .Đang ăn cơm thì thấy tiếng ồn ào ngoài cổng.Bà Xuân ra lệnh cho thằng Dần ra mở cửa
- dạ thưa bà chủ! Hắn chạy ra ngoài cổng mở cửa
- bốp...vừa mở cửa thì hắn bị 1 cú trời giáng đau điếng
- tổ cha chúng mày, mày muốn tao chết ngoài này hay gì?....-1 giọng nói the thé từ trong nhà vọng ra
- ai vậy Dần?
- thằng trời đánh mày đi đâu bây giờ mới về? Lại còn đập cửa ồn ào nữa chứ mày muốn người ta coi thường nhà mày hả??- bà Xuân gắt gỏng
Dũng cảm thấy khó chịu khi mẹ cằn nhằn sẵn có men rượu nên dũng gay gắt
- người ta coi thường tôi chứ coi thường bà đâu mà sợ
-thằng mất dạy, vừa nói bà xuân đập tay xuống dưới bàn.người ta coi thường mày mà k dám đánh giá gđ mày à, tao là vì cái gđ này, k muốn ngta soi mói cái gđ này
- thôi tôi xin bà, nó mới về cho nó lên phòng nghỉ đi có gì mai bảo nó- ông Mạnh nói
Rồi thằng Tí với thằng Dần dìu Dũng lên phòng
Ông Mạnh : tụi nó lớn cả rồi bà kệ tụi nó đi sao bà khó khăn thế hả
Ông thì biết cái gì mà nói.tối ngày ăn chơi lêu lổng, đá gà, cá độ, rồi đi chơi với mấy con đĩ xóm trên đến sáng mới về.bà xuân vặn vẹo ông là cha mà ông k làm gương cho tụi nó
Con chinh với con linh mang cơm lên cho ông bà ăn.
- đồ ăn hôm nay lạ nhỉ? Ai nấu vậy?
Dạ thưa bà là em linh nấu đấy ạ
Con này khá nhờ, 2 đứa cố làm tốt công việc rồi cuối tháng bà cho thêm tiền mà gửi về gđ
- vâng ạ (2 đứa đồng thanh đáp)
À mà còn phần cơm cho con my nữa.nó đi đâu mà mãi chưa về
Thôi ông ơi, gọi nó về còn khó hơn lên trời
Con linh mang cơm lên cho cậu ba ăn đi.
Cứ đi thẳng lên cầu thang rẽ trái là đến.
- hay là chị đi với em đi!!-Linh lo lắng.em hơi sợ
-em cứ đi dần đi cho quen.cậu ba hiền lắm sẽ k lm gì e đâu.
Nghe con chinh nói thế linh cũng bớt lo lắng phần nào
-dạ vậy để em đi
OAN HỒN TRINH NỮ
P4
Xót xa, xót cho bản thân. Xót cho số phận, đây là lần đầu tiên cô phải chịu tủi nhục như vậy, mẹ cô chưa bao giờ đánh cô như vậy mà giờ...
- tao nói cho mày biết, mày chỉ là người ở trong cái nhà này, mấy đứa kia chưa đứa nào dám cãi lại tao đừng có gan mà lập lại chuyện này nữa nha con.
- Dũng đay nghiến
- Chuyện gì vậy?-1 giọng nói lạ từ ngoài vọng vào.Sáng sớm làm gì nóng vậy anh cả?
Đó là My-cô con gái út của gia đình ông Mạnh.Khuôn mặt xinh xắn khoảng chừng 18-19 tuổi, dáng người thon thả, cao, da trắng.
- Bây giờ mày mới ló mặt về đấy hả? Dũng cười nhếch mép.Không có gì cả, con nhỏ này là người mới tao chỉ đang dạy dỗ nó thôi, tao thấy nó chưa quen cách cư sử nên dạy dỗ nó lại ấy mà.
- Anh dạy dỗ hay hành hạ nó vậy? Coi chừng mày cũng quan tâm đến chuyện của tao đấy nhờ.- Dũng ra vẻ thắc mắc
My im lặng không nói gì, ra đỡ Linh đứng dậy ra vẻ quan tâm
- Em có sao không ? My thỏ thẻ
- Dạ,...dạ con không sao ,cảm ơn mợ đã quan tâm!!-Linh lau khẽ nước mắt
- Ừ, không sao thì tốt! Em vào trong nhà làm việc tiếp đi ngoài này hết chuyện rồi.
- Dạ...thưa cậu, con không dám!- vừa nói Linh vừa liếc nhìn Dũng
- Em không phải sợ, cứ vào trong đi, không lẽ lệnh của mợ mà em không nghe à?- My cười hiền dịu
- Dạ con không dám.thưa cậu cả, thưa mợ con vào!!-Linh vội vã thưa rồi lủi thủi vào bếp
- Này nhóc, dạo này nghe mày có vẻ thích xen vào chuyện của anh nhờ?- vẫn là nụ cười nhếch mép của Dũng
- Thế anh nghĩ việc ức hiếp 1 đứa con gái mới 15 tuổi là hay à?- My nghiêm nghị trả lời
- Ah, thì ra từ nãy mày nghe hết rồi à?
- Không những nghe mà còn chứng kiến những hành động anh làm với nó. Không lẽ anh thích nó rồi à?
- Mày bị điên à? Mày nghĩ tao lại đi mê con nhỏ người ở đấy à? Chết cười quá đi mất, nó mới có 15t
- Bây giờ nó chỉ có 15 nhưng không biết sau này sẽ ra sao? Con người anh có tha cho ai bao giờ đâu?
Dũng nín bặt, hắn nghĩ dường như My đã biết hết ý đồ của hắn, hắn cảm giác như My không còn như trước kia, ngày càng nguy hiểm, khó mà biết nó đang nghĩ cái gì.
- Thôi em mệt rồi, em lên phòng nghỉ đây.- My nói to nhưng không quan tâm đến cái nhìn của Dũng
Phòng khách bây giờ chỉ có mình hắn, hắn trau mày nghĩ, bất chợt hắn đập mạnh tay xuống bàn rồi quát
- Rầm...Đồ chó má!!
Trong căn phòng nhỏ sau vườn, Linh nức nở ôm mặt khóc, cô muốn về với mẹ. Chỉ có mẹ là luôn thương yêu cô, mẹ cô là người duy nhất có thể an ủi cô lúc này, nhưng bây giờ cô không thể gặp mẹ, cô không muốn mẹ phải buồn lòng vì cô. Không biết sẽ còn những truyện gì xảy ra với cô đây?-1 vài giọt lệ rơi xuống ướt nhòe gối
Sau cuộc nói chuyện không mấy thân thiện giữa Dũng, My bỏ lên lầu nhưng cô không vào mà bước vào phòng của Hoàng
- Cộc!Cộc, anh có trong đó không?
- My lên tiếng hỏi
- My hả? Vào đi em- Hoàng trả lời
- Anh đang học bài hả?- My mở cửa bước vào phòng
- Đâu có, anh chỉ đang đọc mấy bài văn thôi!- Hoàng mỉm cười
- Anh ham học ghê ta, gặp em thì chắc em không chịu nổi đâu, mỗi lần nhìn vào trang sách em đã thấy chóng mặt rồi!
- Hì, chắc có lẽ em chưa quen đấy thôi, anh đã quen rồi nên đọc rất vô tư.
- Hì hì, có lẽ thế- My ngả lưng xuống giường
- Ah này anh Hoàng, anh có biết mẹ mới mua 1 con người hầu mới không?- My nhìn Hoàng có vẻ thăm dò
- Hả? Làm sao? Anh có biết...có gì à?- Hoàng giật thót mình khi nghe My hỏi thế
- Ah, không có gì. Vừa nãy em thấy nó bị anh cả đánh con bé, em thấy tội nghiệp nó nên vào ngăn
- Anh Dũng đánh cô bé ấy hả? Cớ sự ra sao vậy? Kể anh nghe được không?- Hoàng tỏ vẻ lo lắng
- Hình như anh có vẻ quan tâm con bé ấy nhỉ?- My nhìn Hoàng ngạc nhiên
- Ah, không. Anh chỉ tò mò thôi, anh có thân với nó đâu mà quan tâm.
- Chuyện cũng không có gì quan trọng đâu- My bắt đầu kể lại sự việc
Con bé nó không chịu hầu hạ anh cả, mà anh biết tính anh cả rồi, thê ́là ảnh cho nó ăn nguyên cái bạt tai vào mặt cũng may lúc đó em về giải nguy cho con bé.Hoàng chăm chú nghe My kể.
Nhìn Hoàng đang nghiền mặt chìm trong suy tư, My đứng dậy bước ra cánh cửa và nói
- Thôi em mệt rồi em về phòng ngủ đây. Chúc anh buổi sáng vui vẻ
- Ừ, anh cảm ơn, chúc em ngủ ngon.- hoàng cố cười ngượng nghịu
- Cạch.- My đóng cửa phòng với nụ cười gian xảo trên môi.
- Hừ!! Thì ra là vậy, tao bắt được ý nghĩ của mày rồi
...
Dũng vẫn ngồi đó trong suy tư, từ lúc nói chuyện với My song hắn vẫn còn tức anh ách trong lòng.Hắn cảm thấy mình không được tôn trọng và bị coi thường.Hắn không thể chấp nhận được điều đó vì hắn là chúa thù dai
- mày làm gì ngồi đờ ra đó vậy Dũng?- bà Xuân lên tiếng
- Không có gì con chỉ suy nghĩ chút thôi- Dũng giải thích
- Suy nghĩ gì mà trau maỳ dữ vậy, ai trọc mày à- bà Xuân tò mò
- còn ai ngoài cái con chua ngoa ấy- Dũng giận dữ khi nghe bà Xuân hỏi
- con chua ngoa nào? mày nói tao chẳng hiểu gì hết trơn vậy?
- Hừ, con nói mẹ cũng không hiểu gì đâu.
Con chào mẹ, em chào anh cả- Hoàng lên tiếng
- Ừh, chào em.- Dũng trả lời qua loa
- Ồh, con trai cưng!! Hôm nay con làm gì mà dậy sớm vậy?- bà Xuân âu yếm
- dạ, con hơi đói nên xuống đây xem có gì ăn chưa?- Hoàng trả lời
Thế sao con không nói sớm để mẹ bảo con Linh mang điểm tâm lên cho con?
- Linh là cô bé mới đến phải không mẹ?- Hoàng có vẻ thắc mắc
- thì nó chứ ai, -Dũng cười khuẩy
Mẹ ơi, con đói bụng rồi mẹ bảo con Linh mang cơm lên cho con đi.- Hoàng lên tiếng
- Àh ờ, xém chút mẹ quên để mẹ bảo nó mang lên cho các con ăn nhé.con Linh đâu ra bà bảo.- bà Xuân gắt gỏng
- nghe tiếng bà xuân gọi Linh chạy vội ra, nhìn thấy Dũng nên Linh hơi sợ sệt
- dạ, bà chủ gọi con ạ- linh rụt rè
- làm cơm cho tao và 2 cậu dùng- bà xuân ra lệnh
- dạ...- Linh cúi đầu đi vào trong
Ít phút sau con linh mang điểm tâm ra cho 3 mẹ con dùng, mấy đứa ăn thử xem, con nhỏ này nấu ngon lắm đó
- Ừm, ngon lắm.- Hoàng trầm trồ
- Hừ, cũng thường thôi đâu có gì lạ- Dũng hừ lạnh
Linh cúi đầu không nói gì vì biết ánh mắt của Dũng đang nhìn mình
- con chinh với con linh vào trong để mẹ con anh nói chuyện- hoàng lên tiếng
- dạ thưa cậu ba- cả chinh và linh cùng lên tiếng rồi đi vào bếp
- chuyện gì vậy Hoàng, mẹ định bảo con chinh đấm lưng cho mẹ- bà Xuân tò mò hỏi
- Mẹ, con có chuyện muốn xin ý kiến của mẹ...- hoàng từ tốn
- hả, có chuyện gì nói đi con trai- bà xuân ngạc nhiên
Mẹ để con linh hầu hạ riêng ch con được không?
- tại sao? Tại sao con lại muốn như thế? Con có thể nói cho mẹ biết lý do được không con trai?
-dạ, tại vì dạo này con có nhiều bài tập ở trường nên con rất bận không thể lo được việc khác.con muốn có người ở bên vạnh để tiện sai bảo ý mà- Hoàng giải thích
Bà xuân trầm ngâm 1 lát rồi nói
- thôi được rồi con đã nói như vậy thì mẹ đồng ý- bà xuân gật gù
- con không đồng ý- Dũng quát lớn.con muốn người ở bên cạnh hầu hạ con là con Linh.
OAN HỒN TRINH NỮ
P5+P6+P7
-Anh đâu có ở nhà thường xuyên đâu mà cần phải con hầu(Hoàng phản ánh)
-Đó là việc riêng tư của tao mày không có quyền lên tiếng(Dũng nổi nóng)-Dạo này tao thấy mày với con my bắt đầu phản tao rồi phải không
- câm mồm!(Bà xuân đập tay xuống bàn).Bọn bay là anh em chứ có phải kẻ thù đâu mà gây gổ với nhau như thế hả?Không sợ người ta trê cười ak!Chỉ có con hầu thôi đã như vậy rồi cái nhà này riết rồi không coi tao ra cái thá gì hết
-Dũng đang định nói thêm thì bà Xuân chặn lại
-Dũng mày không cần nói thêm gì nữa
-Tao thấy thằng Hoàng nói đúng. Mày ít khi ở nhà thì không cần con hầu gì hết.Tao đã quyết định rồi,tao sẽ để con Linh hầu hạ thằng Hoàng
-Nhưng thưa mẹ.....(Dũng lên tiếng)
-Không có nhưng nhị gì hết.Tao đã quyết rồi(Bà xuân nghiêm nghị)
-Dạ!Con cảm ơn mẹ.('Hoàng cúi đầu')
-Hừ con không muốn ăn nữa con lên phòng đây('Dũng đứng dậy và bỏ đi')
-Hừm!!!Thằng mất dạy.Mẹ mày mới nói có mấy câu mà đã bỏ đi rồi.("Bà xuân càu nhàu").

-Sau khi được bà xuân giáo huấn vài câu Dũng tức tối bỏ lên phòng.
-Rầmmmm!!_Khốn nạn.('Rồi hắn trút cơn giận của mình nên chiếc bàn gần đó').Chờ đó tao sẽ không để yên cho tụi bây đâu
*Trong khi đó ngoài phòng của dũng đang có một cái bóng dõi theo từng hành động của dũng. Không ai khác đó chính là my*
-Mọi chuyện diễn ra đúng như mình nghĩ.Tốt("một nụ cười thần bí hiện lên trên khuôn mắt của my").Tụi bây chỉ là nhưng quân cờ của tao thôi.(Khuôn mặt nham hiểm của my hiện lên)Sau khi Dũng bỏ đi trong ít phút Hoàng cũng xin phép và lên phòng của mình
-No rồi hả con trai?(Bà xuân hỏi)
-vâng con no rồi. Giờ con lên phòng để ôn thi đây.Mẹ cứ ăn đi(Hoàng trả lời)
-Ờ được rồi. Con cứ lên trước đi mẹ sẽ kêu con Linh lên hầu hạ con.(Bà xuân nói)
-Vâng ạ!(Hoàng bước lên phòng mình với nụ cười mãn nguyện)
-Con Linh ra tao biểu(Bà Xuân quát)
-Dạ! Thưa bà.(Linh hốt hoảng chạy lên)
-Bắt đầu từ giờ mày phải hầu hạ cho cậu ba rõ chưa.Cậu biểu gì thì làm lấy không được cãi lại nghe chưa.(Bà xuân dặn)
-Dạ!con rõ rồi (Linh nói)
-Tốt bây giờ mày không cần lo chuyện dưới này nữa lên mà chăm sóc cho cậu ba đi.(Bà xuân nói).
*Lúc sau linh lên phòng câu ba và gõ cửa*
"cốc cốc"
'Ai đấy'(Hoàng hỏi)
-Dạ con Linh ạ.(Linh trả lời)
- Linh à vào đi em cửa không khóa.
-Chào cậu con được bà chủ kêu lên đây để hầu hạ cậu ạ.Sau này có việc gì cậu cứ nói với con để con làm ạ
-Ừ được rồi!(Hoàng nói)
-Mà Linh này em thích hoa giấy ak.(Hoảng hỏi)
-Vâng ạ con rất thích hoa giấy (Linh trả lời)
- bây giờ nếu chỉ có 2 chúng ta thì em cứ xưng là anh em được rồi (Hoàng nói)
- chỉ có 2 chúng ta thôi á?(linh ngượng ngùng đáp)
- ừm, chỉ riêng 2 đứa mình thôi! Mình làm bạn với nhau em nhé

Nửa khuya, lại 1 đêm khó ngủ đối với linh, cô ngồi đó thao thức, suy tư. Cho tới bây giờ cô vẫn không tin chuyện lúc sáng đã diễn ra như thế nào. Có phải đó chỉ là 1 giấc mơ? Mà nếu là giấc mơ thì nó có kết thúc không? Cô mong là nó sẽ kết thúc, không ai biết nó đẹp đẽ với cô như nào đâu. Cô cố áp tay vào ngực,"mình làm bạn với nhau em nhé". Nhớ đến câu nói ấm áp nhất mà từ trước tới giờ chưa người con trai nào nói với cô cả.
Bỗng Linh nghe thấy tiếng bước chân ngoài sân, tiếng buớc chân rất quen thuộc. Đó là Hoàng, lần này anh không đi đến chậu hoa giấy nữa mà là đến chỗ căn phòng nhỏ sau vườn
Còn đang bỡ ngỡ không biết thế nào thì cô nghe Hoàng thì thầm
- Linh ơi em còn thức không?
- Dạ...còn thức ạ!! Linh trả lời
- Anh muốn nói chuyện với em, em có thể ra đây được không?
Linh bước ra ngoài
-Có chuyện gì không anh?
- cũng không có gì quan trọng đâu, anh thấy khó ngủ nên muốn ra nói chuyện với em 1 lúc- Hoàng thì thầm
- Anh có thứ này muốn tặng em!! Hoàng cắt ngang bầu không khí yên lặng
Anh lấy sau lưng ra 1 chậu hoa giấy màu trắng tím trông rất đẹp tặng cho cô

Không xa lắm, nơi ban công có 1 bóng người đã theo dõi hết những hành động của họ,không ai xa lạ đó chính là My. Từ nãy cho tới giờ mọi hành động của họ đều không qua nổi ánh mắt của cô. Bỗng có thêm 1 bóng đen đang đến gần My, đó là Dần người hầu của ông Mạnh
- Mợ chủ định bao giờ mới ra tay ạ?- Dần thì thầm
- Bây giờ chưa được đâu!! Để cho tình cảm của chúng thật đậm sâu đã
Cô nhìn vào đôi trai gái đang tâm sự trong vườn hoa giấy
- Đợi đó đi!! Tao sẽ cho cha thấy cha đã sai lầm như thế nào khi để gia sản cho nó quản lý. Hahaa

Thời gian cứ thế qua đi mãi đến 3 năm sau Linh từ 1 cô bé 15 tuổi giờ đã thành thiếu nữ 18 tuổi xinh đẹp, trẻ trung và tươi tắn. Thời gian qua ̀Linh và Hoàng từ 2 người bạn thân đã trở thành đôi tình nhân trẻ, truyện tình của họ hoàn toàn trong trắng đầy thơ mộng nhưng Hoàng không cho ai biết rằng anh yêu Linh vì anh biết mẹ anh sẽ điên tiết như nào nếu biết điều đó
Còn cậu cả Dũng vì còn thù hằn truyện lúc trước bị Hoàng hớt tay vào nên hắn luôn tìm cớ để chọc phá Linh nhưng cứ hễ mỗi lần Linh ở đâu thì Hoàng lại ở đó nên hắn chẳng có cơ hội nào để thực hiện điều đó
My thì ngược lại với Dũng, cô luôn thờ ơ mọi thứ như chẳng có gì trong mắt,cô tối ngày chỉ biết đi chơi cơ bạc cùng mấy thanh niên xóm dưới nên chẳng mấy khi ở nhà
Ông Mạnh và bà Xuân vẫn vậy chỉ có điều là họ đã già thêm ít tuổi
Hôm nay nhà ông Mạnh có 1 vị khách quý đến thăm, đó là 1 người bạn thân ở làng bên
- Ái chà chà... lâu ngày không gặp ông vẫn mạnh giỏi chứ- ông Mạnh niềm nở
- Chào...chào ông!! Tôi vẫn mạnh khỏe lắm ông àh
-Hôm nay ông đến gặp tôi có chuyện gì không?
- Có chứ...hôm nay tôi có chuyện quan trọng muốn nói với ông
- tôi biết thằng Hoàng con trai ông nó ham học từ nhỏ mà lại học rất giỏi. Tôi muốn ông cho nó lên thành phố học cùng thằng con tôi cho có bạn có bè. Mấy tên nhà giàu ở làng bên cũng cho con lên đấy học hết rồi vì trên đấy điều kiện dạy học tốt sau này chúng nó còn quản lý gia sản cho mình nữa
- Thế bao giờ đi hả ông?- ông Mạnh hỏi
- Khoảng đầu tháng sau ông ạ
- Học mất bao lâu mới song hả ông- ông Mạnh thắc mắc
- Nghe người ta nói là 2 năm!!
- Thôi được rồi ông cứ về đi, để tôi bàn với vợ tôi song rồi giữa tháng này tôi sai người sang báo cho ông biết
- Ừm, vậy cũng được, tôi về đây

Thằng Dần chạy hớt ha hớt hải lên phòng của My
- Cộc!! Cộc- Mợ My ơi có chuyện rồi
- Dần hả?? Gì đó mậy- My mở cửa phòng với khuôn mặt bơ phờ
- Vừa nãy có bạn ông chủ ở làng bên qua đây báo tin với ông chủ là con trai cả của ông nên tỉnh học- Thằng Dần nói 1 hơi
- Hử!! Thì kệ cha ổng mày chạy lên đây bảo tao làm gì??
- Không phải đâu cậu ơi, con nghe ông Mạnh định cho cậu Hoàng lên tỉnh học cùng với con của bạn ông chủ luôn- Thằng Dần tiếp lời
- Mày nói sao? Có thật thế không?- Khuôn mặt My trở lên tỉnh táo khi nghe thằng Dần nói
- Dạ chắc chắn chứ ạ, có con ở đó nữa mà- thằng Dần nhấn mạnh
Sau vài giây trầm ngâm, My lên tiếng
- Nó đi khoảng bao lâu?
- Dạ, con nghe nói là 2 năm ạ!!
- Như vậy cũng tốt, thằng Hoàng đi rồi kế hoạch sẽ dễ dàng hơn, chỉ cần thay đổi 1 chút là được
- Nhưng cậu Hoàng đi rồi lấy ai thực hiện kế hoạch cho mợ- Thằng Dần thắc mắc
- Hahaa còn chứ!! Mày quên là còn con Linh sao??- My cười nanh ác

Chiều tối sau bữa cơm gia đình gồm vợ chồng ông Mạnh, Hoàng thì ông Mạnh bắt đầu lên tiếng
- Hoàng àh!! Cha mẹ đã bàn bạc kĩ với nhau rồi, cha mẹ sẽ cho con lên tỉnh học cùng con của 1 người bạn bố ở làng bên
- Sao ạ??Tại sao con phải lên tỉnh học?? Con học ở đây vẫn tốt mà
- Trời ạ!! Học ở đây làm sao bằng trên tỉnh cơ chứ. Trên đó người ta có cách dạy tốt hơn giúp con hiểu biết nhiều hơn- ông Mạnh từ tốn
- Cha con nói phải đó Hoàng- bà Xuân lên tiếng
Hoàng cúi đầu xuống, anh biết dù có nói thêm gì cũng chẳng có ích lợi, bởi cha mẹ anh đã quyết thì khó có thể thay đổi được. Anh không muốn lên tỉnh học chút nào cả vì ở đây anh đã có Linh là người yêu anh rồi
Sau khi nghe cuộc trò chuyện giữa cha mẹ và Hoàng, Dũng nghĩ thầm "nếu nó lên tỉnh học thì tha hồ được quậy con linh rồi!! Hahaa"
Đang miên man suy nghĩ thì bất chợt phát hiện ra ánh mắt của Hoàng đang nhìn mình, Dũng rất mình ngó lơ
- Chừng nào mới đi hả cha??- Hoàng hỏi ông Mạnh
- Đầu tháng sau khởi hành, vậy là con đồng ý à- ông Mạnh phấn khởi
- Dạ, dĩ nhiên là con đồng ý rồi- Hoàng cúi đầu, mặt buồn thiu
- Thôi, con lên phòng!! Con xin phép bố mẹ ạ- Hoàng cúi đầu chào rồi bước về phòng.

Vài tuần sau đó, mọi chuyện vẫn có lẽ sẽ tiếp diễn êm đềm nếu như không có 1 ngày...
Cũng như mọi ngày, Linh thường dậy sớm để chăm sóc chậu hoa giấy của Hoàng, cô không muốn nhìn thấy chậu hoa của mình bị khô héo không ai chăm sóc, lúc đó chắc Hoàng buồn lắm. Mỗi lần nhớ đến khuôn mặt của Hoàng, Linh lại mỉm cười
- Chỉ mới xa cách có vài tuần thôi mà mình đã nhớ anh đấy đến vậy sao?- Linh nhủ thầm
Đang mải mê suy tư, bỗng có tiếng nói khe khẽ làm cô giật mình
- Làm gì mà nói chuyện 1 mình vậy người đẹp?
- Dạ...Dạ con có làm gì đâu..- Linh lắp bắp khi thấy người cô thấy là Dũng- Con chỉ tưới mấy chậu hoa này thôi àh!!
- Thế à?? Để anh giúp cho nhé!! Dũng cười ranh mãnh. Hắn đưa 2 tay lên vuốt má của Linh
- Dạ...dạ không!!Không cần đâu ạ!!- Linh hoảng hốt lùi xa khỏi Dũng- Con...tự làm 1 mình được ạ
- Ấy ấy!! Cái gì mà tự làm 1 mình!! Em không thích anh làm chung với em sao??- Dũng bước tới, bất chợt 2 tay hắn nắm lấy 2 bắp tay của Linh ghì lại
- Oái...! Oái...!!! Cậu cả ơi tha cho con!!
Con lạy cậu, con van cậu!! Linh khóc òa, cô cố vùng vẫy khỏi đôi bàn tay của Dũng nhưng vô ích, Dũng như 1 con chó sói cố ngoạm lấy cô- đừng mà cậu...Tội nghiệp con lắm cậu ơi!!huhu!!
- Em đừng sợ, chỉ cần vui vẻ với anh 1 chút là song thôi ấy mà!!
Mọi truyện dường như được nằm trọn trong đôi bàn tay của Dũng thì bỗng dưng
- Dũng...!! Mày đang làm gì đấy!!- ông Mạnh giật mình nói to
Dũng giật mình buông tay Linh ra và quay lại phía sau thì thấy ông Mạnh đứng đó và còn có cả My với nụ cười khinh khỉnh trên môi. Sau khi Dũng buông tay, Linh như con chim được sổ lồng cô cài lại cúc áo và chạy lên nhà
- Mày nghĩ mày đang làm gì vậy Dũng- ông Mạnh lớn tiếng- bộ cái đầu mày chứa đất hay gì vậy?đàn điếm với mấy con đĩ chưa đã hay sao mà bây giờ mày lại quậy trong nhà vậy hả??
- Con chỉ giỡn với nó thoi mà- Dũng cúi đầu trả lời
- Giỡn...!! Mày tưởng tao bằng tuổi mày àh?? Mày giỡn tới nỗi muốn cưỡng hiếp nó mà gọi là giỡn sao?
Dũng cúi đầu không nói 1 lời, ông Mạnh đã quá rõ ý đồ của hắn rồi, hắn còn nói thêm được gì bây giờ
- Nếu tao mà biết mày làm chuyện gì đó với con Linh 1 lần nữa thì tao sẽ nói cho mẹ mày biết để mẹ mày sử mày đó!!- ông Mạnh hậm hực dặn dò rồi bỏ đi

Trong căn phòng nhỏ sau vườn, Linh ôm ngực dụi mắt kgông biết bao nhiêu lần rồi mà nước mắt vẫn cứ rơi. Làm sao mà cô không khóc cho được khi bao nhiêu lần cô cố dặn lòng chỉ dành trọn tấm thân ngọc ngà này cho Hoàng thế mà vây fườ lại nhấm nhớp bàn tay dơ bẩn thô bạo của Dũng. Nhưng liệu Dũng có buông tha cho cô hay không thì ma mới biết

Hôm sau tại nhà ông Mạnh, thằng dần vội vã chạy lên phòng của My
- Cộc cộc...- mợ My ơiii
- Cái gì vậy!!- My quát lớn- mới sáng sớm mà đã nghe thấy tiếng gọi nơi hoang dã rồi!! Sao dạo này mày cứ làm tao mất ngủ thế hử?? Có chuyện gì!! Nói đi
- Dạ có chuyện rồi ạ!! Bà chủ nói là sáng sớm nay bà cùng con Chinh đi lên tỉnh thăm câu ba và ghé vào chùa để cầu bình an cho gia đình luôn nên hôm nay ông Mạnh sẽ ở nhà- My tỉnh ngủ hẳn, mắt cô sáng lên
- Dạ thiệt...sáng nay con nghe thấy bà chủ nói với ông chủ thế mà
My trầm ngâm suy nghĩ, bỗng cô nhếch mép cười nanh ác
- Cuối cùng kế hoạch của tao dã được thự hiện rồi! Hà hà...
2 tiếng sau, My đi xuống xóm dưới gặp 1 người đàn ông có vẻ lạ mặt,dáng người to cao, da ngăm đen đó là Son.
- Tao có chuyện muốn nhờ mày!!- My thì thầm vào tai Son- mày còn dâm dương hoắc nhục dung tửu không(*)?
- có chứ...mợ hỏi làm gì? Hay là...
- Đừng nói nhiều ,đưa tao 2 lọ đây
My lấy trong túi ra 2 túi bạc dồn vào tay của thằng son
- Thôi được!! Nếu mợ muốn thì đi theo con mà lấy
Thằng Son bỏ 2 túi bạc vào túi quần rồi quay lưng đi, theo sau là My với nụ cười gian xảo trên môi

Chiều tối hôm sau, tại nhà ông Mạnh.khí trời âm u lạ thường báo hiệu thời tiết không được tốt
- Thằng Dũng con My đâu rồi, mẹ của nó vừa đi mà nó cũng trốn di biệt hết là sao?? Con với chả cái- ông Mạnh lớn tiếng
Thằng Dần đang quét dọn trong phòng khách, nghe thấy ông Mạnh gọi liền lên tiếng
- Dạ, cậu Dũng nói với con là cậu đấy đi chơi tới đêm mới về cơ ạ
- Còn con My đâu?
Dạ từ sáng con không thấy mợ ý đâu cả
- Chán thật..hôm nay tự nhiên lại bị bắt ở nhà vậy mà chẳng có đứa nào ở nhà với mình cả- ông Mạnh thở dài
Bỗng có mùi thơm từ trong bếp thoang thoảng bay xuống phòng khách khiến ông Mạnh tò mò
- Úi!! Mùi rượu ở đâu thơm vậy Dần
- Dạ, là rượu thuốc mợ My mua cho ông hôm qua ạ. Mợ nói là mua về cho ông ở nhà dùng cho đỡ buồn ạ
- Hà hà, con bé này chu đáo ghê
Thế ai đang nấu vậy? Bảo nó nấu nhanh lên chứ ông sắp không chịu nổi nữa rồi đây này- ông Mạnh hối thúc
- Dạ, là bé Linh đang nấu ở trong bếp chắc sắp song rồi ạ- Thằng Dần thưa

Nửa tiếng sau, Linh bưng mâm cơm lên mời ông Mạnh dùng
- Dạ, con mời ông chủ dùng ạ
Hồi lâu, sau khi rót vài chung rượu cho ông Mạnh, linh thưa
- Dạ, nếu không có gì thì con xin phép về phòng ạ
- Ừm!! Được rồi ở đây hết truyện của mày rồi, mày về phòng đi
Nửa khuya, sau 1 ngày mệt mỏi linh tắm rửa rồi lên giường ngủ. Cô lại nhớ về Hoàng, không biết anh học hành ra sao rồi, anh còn nhớ cô không? Đang miên man suy nghĩ thì cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay
- Sột soạt- tiếng động lạ làm Linh trợt tỉnh giấc, do mệt mỏi nên cô có cảm giác mơ hồ đến lạ, chuyện gì vậy? Ai đó?
Trong bóng đêm mờ ảo, cô thấy 1 bóng dáng của người đàn ông đang sờ soạn khắp người cô rồi nhẩy chồm tới ôm lấy người cô rồi gì chặt xuống giường. Cô giật điếng người, cô dùng hết sức lực của mình đá thật mạnh vào bụng dưới của hắn
-Hự. Hắn rên khe khẽ- con quỷ cái, mày muốn chết àh
Nghe cái giọng nửa quen nửa lạ, cô cố gắng quay mình về hướng cửa sổ và đá thật mạnh vào người hắn khiến cho 2 cánh cửa bị tung ra ngoài, dưới ánh trăng mờ ảo cô nhận thấy đó là bóng dáng của ông chủ
- Là ông chủ!!- Linh rùng mình, tại sao lại là ông?
- Tại sao không phải là tao?- khuôn mặt ông Mạnh trở nên dị hợm, ánh mắt long sòng sọc, hơi thở gấp rút.lại 1 lần nữa ông Mạnh lao vào Linh, lão khóa tay cô, ghì cô xuống giường
- Ngoan nào, ngoan nào, mày phải giúp tao, tao...chịu hết nổi rồi
Xoạt, vừa nói ông vừa xé toang chiếc áo của Linh
- Oái, ông chủ ơi- Linh hét lên, tha cho con, có ai không cứu tôi với!!
- Bốppp...cứu hả? Không ai cứu được mày đâu
Ngoài trời, mưa bắt đầu rơi nặng hạt kèm theo tiếng gầm của gió.tiếng thét của Linh từ từ bị át hẳn khỏi tiếng mưa.mưa rơi xào xạt ướt đẫm trên những cánh hoa giấy như guọt lệ của người thiếu nữ sắp bị mất đi sự trong trắng

2 tiếng sau, tại căn phòng nhỏ sau vườn nhà ông Mạnh, dường như những cơn hành hạ thể xác đã kết thúc. Linh khẽ mở mắt mệt mỏi, cô cảm thấy mình đã bị đuối sức. Sau 1 hồi thả lỏng, cô đã phục hồi được chút sức lực.
1 hơi nóng thổi nhẹ vào mang tai cô, cô cảm thấy thật ghê tởm, chưa chịu buông hắn lại tiếp tục hành hạ thể xác cô thêm 1 lần nữa.nhưng lần này dường như ông trời đã cứu cô, cô đã nắm được 1 cái kéo ở trong phòng. Cô đâm vào đùi của người đàn ông đã hủy hoại sự trong trắng của cô
- Oái...con khốn, sao mày dám hả- ông Mạnh dẫy dụa trong đau đớn
Nhưng sức lực của người con gái nhỏ bé không thể trống cự trước 1 người khỏe như ông Mạnh được
- Xoẹt...cái kéo đã đâm trúng vào bụng cô, máu tuôn ra ướt đẫm cả cái giường
Trong khi 2 người đang giằng co nhau bán sống bán chết trên giường thì nghe thấy tiếng mở cửa. Bà Xuân đã về
- 2 người dừng lại đi. Ông Mạnh ông định giết luôn nó hay sao?
- bà về rồi hả? Tôi tưởng mai bà mới về?
- Tôi không về bây giờ thì làm sao biết được ông và con Linh đang làm gì trong nhà của tôi?
Trong lúc 2 người đang cãi nhau thì Linh đã kiệt sức mà ngất lịm đi. Bây giờ trong phòng toàn là máu.
- Ông đi ra ngoài với tôi! Thằng Dần đâu canh trừng con Linh cho tao không cho nó trốn ra ngoài nghe rõ chưa- bà Xuân quát
- Tôi mới vắng nhà có 1 hôm mà đã..
- Chính nó dã dụ dỗ tôi, bây giờ phải làm sao hả bà?
Nếu bây giờ thả nó đi, nó sẽ đi báo công an rồi nhà ta sẽ dấu mặt vào đâu?
Nói rồi bà Xuân cùng ông Mạnh đi vào phòng của Linh. Thấy Linh vẫn nằm đó hơi thở có vẻ yếu ớt...
Nhân tiện có cái kéo vừa nãy, bà xuân xiên vào người Linh cho cô chết hẳn. Linh giãy dụa trong đau đớn, mắt cô trố lên nhìn 2 kẻ máu lạnh
Nghe người ta nói nếu khoét thịt ở lòng bàn chân khâu vào mắt thì sẽ không tìm thấy người để báo thù. Nói rồi bà Xuân xẻo thịt dưới lòng bàn chân cô rồi khâu vào mắt cô. Song xuôi mọi việc, bà sai thằng Dần với thằng Tí vứt xác cô xuống mương ở gần nhà...
Còn+++
Nguồn: Huyền Trang

About Author

HAPPY8 BLOG
HAPPY8 BLOG

Yêu thích fun88,hl8,v9bet,fb88 và nhiều trang game khác nữa.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Subscribe Now

Distributed by Blog Templates