Ad Section

Thứ Tư, 1 tháng 4, 2020

NGƯỜI BẠN MA


NGƯỜI BẠN MA
Tác giả : Lê Hoàng

Nhà em ở gần bãi tha ma nên em ko có bạn thân nào cả . Ngày trước khi bố em còn chưa dính vào cờ bạc nhà to đẹp ông bà để lại chưa bán thì em cũng có mấy đứa bạn hay sang nhà chơi . Chúng nó chơi với em rất tốt , hay bảo vệ em lắm . Như hôm bác Sáu trên thành phố về có mua cho em túi quà rất to có nhiều bánh kẹo , em vui quá gọi chúng nó sang ăn cùng . Chúng nó sang ăn dc một chút thì chuyển sang tranh nhau túi bánh . Thằng Cu nó giành ko được nó đánh thằng Cáy , thằng Cáy đánh lại thì hai thằng đánh nhau . Thằng Cu nó chiến thắng đánh cho thằng Cáy khóc chạy quên dép . Nhưng thằng Cu nó cũng là thằng có nghĩa khí , nó đánh thắng thằng Cáy đau thì thấy hối hận nên tuyên bố : an ủi cho thằng Cáy túi bánh kẹo ai đồng ý giơ tay , tất cả đều giơ tay lên nó cầm túi bánh kẹo kéo cả lũ ra về . Em thấy cũng rất vui vì chúng nó đều là bạn tốt , sau này em còn được biết vì sợ thằng Cáy ăn bánh kẹo nhiều sâu răng lên chúng nó chia nhau mỗi đứa một ít mang về cho gọn . Còn bây giờ bố
TRUYỆN NGƯỜI BẠN MA


em bán nhà phải ra nghĩa địa ở nên ko có bạn nào tới chơi . Hồi đầu thì mấy đứa còn qua chơi , chúng nó đến là hỏi có gì ăn không ? Em nói có rồi lấy xôi giò cho chúng nó ăn , ăn không hết chúng nó còn mang về . Thi thoảng em còn mang cả trứng luộc cho chúng nó ăn nữa . Cho đến 1 hôm khi chúng nó ăm no lê thì rủ nhau ra nghĩa địa chơi . Cả lũ đang lô đùa thì có một thằng bé từ đâu chạy lại đòi chơi cùng . Bọn em nhìn nó thấy kì kì sao ấy vì nó mặt trắng toát , hai mắt thâm thâm với lại khi đứng gần thì thấy nó lạnh lắm . Bọn em ko cho nó chơi cùng thì nó ngồi buồn rồi khóc . Bọn em hỏi thì nó nói là nó đói . Thằng Cu nói đói sao ko về nhà mà ăn cơm ??? Nó chỉ tay vào cái nhà có chóp nhô lên giữa đám đất rồi nói . Nhà nó ở đó , hồi chiều mẹ nó có mang xôi giò và trứng luộc cho nó nhưng ko biết bị ai lấy mất . Cả lũ nghe thế thì vui quá chạy toán loạn . Chỉ còn mỗi em thôi . Em nói là do em đã lấy của nó , nên giờ em dẫn nó về lấy cơm cho nó ăn . Nó vui quá chạy tới cầm tay em , nhưng em ko chịu vì người nó lạnh lắm nên nói nó cứ đi theo là dc . Về nhà lấy cơm thì nó chỉ yêu cầu cơm trắng thôi ko cần thức ăn . Nó ăn yếu lắm , ăn mãi mà ko hết bát cơm . Đã vậy còn giả bộ kêu no rồi . Em đoán nó chê cơm nhà em ko ngon nên ko ăn . Nhưng kệ nó vì nhà em giờ nghèo lắm chỉ có vậy thôi . Từ hôm ấy những đứa bạn cũ không thấy tới thăm nữa , chắc là chúng nó gen tức với em vì em có bạn mới . Cũng chả sao vì mỗi lần chúng nó tới là em phải đi xin xôi và giò trên mấy cái mộ cho chúng nó ăn cũng oải lắm . Đôi khi người ta còn mắng cho nữa . Từ hôm đó em toàn chơi với bạn mới , bạn ấy tên là Bóng . Bạn ấy cái gì cũng biết , dẫn em đi câu cá thì nói em cứ thấy bạn ấy chỉ chỗ nào là câu chỗ ấy y như rằng nhiều cá . Chơi trốn tìm thì em trốn đâu bạn ấy cũng tìm ra , em trốn trong nhà thì bạn ấy chui đầu vô bắt dc em. Còn bạn ấy trốn thì em ko tìm dc , bạn ấy bay lên cây chui xuống đất thì em chịu . Có lần đi chơi bị tụi lớn nó bắt lạt , nó nói em điên khùng tự đi nói truyện một mình thì lấy cây đánh em . Bóng thấy thế chui luôn vào người chúng nó rồi đánh chúng nó từ trong bụng , đứa nào đứa ấy mặt xanh như đít con nhái kêu đau bụng la oai oái . Vậy là từ sau chúng nó nhìn thấy em là cong đuôi chạy . Bóng tốt lắm , nó còn giúp bố em thắng lô đề và chơi bài lá . Mấy bận nó gé tai em nói đánh con số này ...số này ...thì y như rằng tối là đề đổ.... y chang . Nhưng bố em đánh bé thì trúng chứ đánh to thì lại cơm toi . Thành thử nhà em vẫn nghèo .
Bóng nó còn dặn em là tuyệt đối không được ra chỗ ngã ba sông hoặc kênh rạch . Em hỏi nó tại sao thì nó chỉ nói có nhiều đứa bạn xấu luôn ở đó . Em nghe thế nhưng cũng không để tâm . Rồi môtn hôm Bóng nói rằng phải về nhà ăn giỗ nên ko đi chơi với em dc . Bóng còn dặn em là hãy chơi trong nhà không được ra chỗ ngã ba sông , kênh rạch . Em nói là sẽ chú ý . Hôm đó em chơi ở gần nhà thì thấy có một con bướm rất đẹp cứ quanh quẩn chỗ em ,em giơ tay bắt nó thì nó càng bay cách ra . Và cứ thế em cứ đuổi theo nó đến tận bờ rạch , đứng trước bờ rạch thì em mới nhớ lời Bóng dặn em . Em định quay bước về thì tự dưng có một chị rất xinh đã đứng sau lưng em tự bao giờ . Chị ấy mặc mầu áo rất giống con bướm em vừa đuổi bắt . Chị ấy hỏi em đi đâu ??? Em nói là em đi bắt con bướm nên lạc ra đến đây . Chị thấy vậy thì mỉm cười nói : đến đây chi cho mấy con mang về chơi . Em đã định không đi . Nhưng chị nói không sao cứ đi theo chị rồi chị sẽ chỉ cho đường mới về nhà nhanh hơn . Em nghe vậy nên đi theo chị ấy . Chị dẫn em tới một miệng cống ở đó có một lũ trẻ em , đứa nào cũng nhìn như Bóng vậy nhưng chúng nó xanh lè xanh lét chứ không trắng toát như Bóng . Đã vậy lại còn toàn mặc áo dính đầy rêu nữa . Chúng nó thấy em thì nhao nhao nên . Em đoán chúng thích bạn mới . Chị kia phải quát ầm lên thì chúng nó mới yên . Chị ấy dẫn em đến gặp một anh lớn tuổi trên mép có hai cái râu như râu con cá chép , đầu cũng bẹp bẹp giống đầu cá . Tay còn có một lớp vẩy nữa . Anh này chắc là thủ lĩnh nên dc ngồi trên tảng đá cao nhất . Nhìn thấy tôi anh nhíu mày hỏi chị kia - Bướm tìm thấy nó ở đâu ??? Chị kia đáp - nó nhà ở gần nghĩa địa
Anh thủ lĩnh lại nói : Dương thọ nó đã hết đâu bắt về đây làm gì ???
Chị Bướm lại nói : cần gì ??? Cứ trực tiếp rút hồn là dc mà .
Anh Cá Chép nói : làm vậy trái luật trời em ko đầu thai dc đâu ???
Chị Bướm lúc này gắt to nên ??? Em thì làm sao ??? Em có tội gì mà anh bắt em ??? Em đang đi thuyền với ba em . Thì tại sao anh lại bắt em ??? Rồi chị ấy khóc
Anh Cá Chép lúc này đi xuống an ủi chị Bướm : cha em lúc sinh thời sát sinh quá nhiều cá , tôm nên dương thọ ông ấy ngắn . Thuỷ Tề là muốn bắt ba em , nhưng em hiếu nghĩa đi thay ba mình nên em mới phải vậy . Vậy anh nói đi : anh nói chỉ cần tìm dc người thế mạng thì em dc đầu thai còn gì ??? Hu hu . Tìm người thế mạng thì cũng phải tìm người tới số chứ ! Bắt người còn dương thọ là sao được - anh Cá Chép nói . Em trả hiểu anh chị ấy nói cái gì nên quay qua nhìn bọn trẻ con , lúc này mới thấy có mấy đứa bụng to lắm như bụng cóc vậy , da của chúng cứ dơn dớt như ngâm nước lâu ngày ý . Còn bọn kia thì người chúng đứa nào đứa ấy cứ tanh tanh như mùi cá ấy . Em cảm thấy ko thích bọn chúng nên nói với chị Bướm là em ko cần bướm nữa em đi về đây . Tức thì bọn kia nhao nhao lên và cả chị Bướm cũng tỏ thái độ bực bội . Nhưng anh cá Chép đã quát bọn kia và giữ lấy chị Bướm . Em thấy vậy thì đâm ra hoảng sợ cắm đầu chạy thục mạng . Chạy được một lúc thì thấy con bướm khi nãy kéo theo 3 -4 con nữa bay theo em . Em thấy thế thì định đứng lại bắt . Thì ngay lúc đó có tiếng Bóng vang nên bên tai : chạy nhanh đi - chạy nhanh đi .....
Em liền chạy một mạch không quay đầu lại . Đến khi em thấy Bóng đang đứng trước mătj nhìn em . Em vui quá khi thấy Bóng nên hỏi Bóng tại sao đứng đây ??? Bóng ko nói mà chỉ hỏi em tại sao ko nghe lời Bóng ra chỗ ngã ba kênh rạch . Em thấy thế liền kể lại cho Bóng nghe toàn bộ sự việc . Bóng nói với em là từ sau ko dc ra chỗ đó nữa . Rồi Bóng nói cho em một tin buồn là ngày mai Bóng phải " về nhà " rồi nên ko còn chơi với em dc nữa . Rồi bóng nói rằng lần này là lần cuối Bóng được gặp em . Tối hôn ấy em nằm mơ thấy Bóng bay đến bên em cùng một bác gái xinh đẹp . Bóng nói bác ấy là mẹ Bóng rồi cả hai chào từ biệt em nắm tay nhau đi về nơi sương khói . Từ đó em không gặp được Bóng nữa . Nhưng với em Bóng luôn là người bạn tốt nhất . Em xin hết
Cảm ơn quý đọc giả đã theo dõi câu truyện có thật này !


Tác giả : Lê Hoàng

About Author

HAPPY8 BLOG
HAPPY8 BLOG

Yêu thích fun88,hl8,v9bet,fb88 và nhiều trang game khác nữa.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Subscribe Now

Distributed by Blog Templates