Ad Section

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2020

TRUYỆN MỘC QUỶ


MỘC QUỶ PHẦN 1
Tác Giả : Ông Kẹ

Mình xin kể 1 câu chuyện thực sự mình được nghe lại thôi . Cũng k có gì phải dấu diếm nhưng từ lúc mình được kể nghe qua câu chuyện này mình bắt đầu thấy mơ hồ và không tin lắm , viết lên đây các bác khảo nhé , mình từ trước đến giờ để nói về truyện tâm linh thì mình k tin vì mình chưa gặp hiện tượng nào như các thớt cả , nhưng mình lại rất thích tìm hiểu về cái thế giới này :))) thôi nói nhiều quá viết nhé .
TRUYỆN MỘC QUỶ


Bà ngoại mình sinh được 9 người con ( nghe mẹ bảo ngày xưa người ta nghèo tiền giàu con ) thì bác cả nhà mình tên là Nam . Bác Nam nhà mình rất giỏi , liều lĩnh , tài lẻ đầy ( nói chung độ khét nét khỏi bàn ) bác mình gia nhập làm quân giải phóng miền Nam , thắng trận trở về , thì cũng lấy vợ sinh con đẻ cái bình thường cho đến năm 25 tuổi . Nghe mấy anh em cùng chiến trường nói rằng sau này về sẽ lên rừng làm phu , kiếm được lắm . Bác về chuẩn bị 1 loạt những đồ nghề rồi thuốc và quần áo , dặn bác gái là có lẽ tầm nửa tháng hoặc 1 tháng sẽ về thăm 1 lần . Ngày hôm đó bác chạy lại qua nhà 1 người bạn tên là Phúc , vì đã nghe anh Phúc là người kể và còn nói rằng " tầm 4 hôm nữa em đi , anh muốn đổi đời thì gói đồ rồi em dẫn đi cùng luôn " . Bác mình tính vốn nghe thấy việc gì làm có tiền là được , bác mình không cần biết , rất chăm chỉ , nhưng lại là người thiếu kiên nhẫn , vì bác mình là người rất nhanh nhẹn . 2 người đi luôn chuyến xe sáng sớm hôm ấy , đến tận gần sáng hôm sau mới lên được cánh rừng . Đổi xe liên tục , rồi những lúc thuê xe ôm vào đường mòn , rồi phải leo bộ 1 đoạn , hàng loạt những thứ lỉnh kỉnh nhưng cũng không đáng là bao so với 1 người 4 5 năm trong lính , vác bom vác đại liên còn chả xi nhê gì . Lên đến lưng chừng núi , ngồi nghỉ 1 lúc rồi mới xuống và qua thung lũng đằng trước mặt . Bác ngồi uống cái bình nước của binh lính ngày xưa , tay cầm gói cơm độn nhai lấy nhai để , có lẽ bởi vì quãng đồi dốc đó đã lấy đi 1 phần nào đó sức lực của chàng thanh niên trẻ , Nằm thiếp đi 1 lúc bác chợt tỉnh dậy vì tiếng gọi của Phúc " Anh ơi dậy đi , mình cố đi nốt xuống kia có lán của mình rồi tha hồ ngủ " . Xuống đến nơi , đập vào mắt bác là 15 đến 20 người ở các lán khác nhau . Có 1 người xăm trổ sẹo súng sẹo dao có đủ hết trên cả ngực lẫn khuôn mặt , người này chạy ra nhìn chằm chằm vào mặt bác . Lúc này Phúc nói " Anh này tên là Nam , trước là tiểu đội trưởng trong đơn vị của em , anh ấy muốn lên đây làm phu , anh yên tâm " . Người này quay sang nhìn bác mình và bảo " Nghĩ kĩ chưa , giờ quay lại vẫn kịp " . Bác mình cũng là người có bản lĩnh , bác nói " Từ trước đến giờ tôi làm cái gì cũng chưa bao giờ suy nghĩ . Người kia nói " Được rồi , thôi Phúc mày dẫn nó vào thay quần áo , tắm rửa rồi ra ăn cơm , ngủ 1 giấc rồi mai bắt đầu cho nó đốn mấy cây nhỏ trước " , tối hôm đó ngồi tâm sự , bác cũng hiểu thêm phần nào về những con người kiếp tiều phu này , cũng chả ai sung sướng gì , họ nói làm ở đây , vui có , khóc có , buồn có , điên cũng có luôn . Bác mình khi nghe đến đây thì cũng có đôi chút bâng khuâng thắc mắc , nhưng bác là người ít nói nên cũng không hỏi lại . Sáng hôm sau , bác ăn thật no để có sức vì nghe các anh em bảo là làm đến trưa mà không ăn là run tay không chặt được , từ lán vào rừng là tầm gần 600m , bác Nam được giao là chặt 4 cây chỉ nhỏ bằng 1 đứa trẻ con ôm , ban đầu thì mọi việc diễn ra suôn sẻ , bác chặt trâu lắm nhưng đến cây thứ 3 thì bắt đầu yếu sức , thấy thế thì mọi người quay ra cười và bảo " em chặt chậm thôi , anh cứ tưởng mày trâu lắm định để xem mày có liền tù tì được 4 cây đấy không " Bố mình giằng luôn chai nước trên người anh đó và uống lấy uống để , anh đó nói tiếp " làm như thế ma sát sẽ làm bỏng tay , phải làm nhịp nhàng từ từ , nếu em đau tay quá em chuyển sang cưa , nhưng phải cần 2 người kéo " . Rồi đến tuần thứ 3 bác làm việc , cũng đã khá quen với công việc ở đây , bác định làm nốt 1 chuyến này rồi về nhà thăm bác gái 1 tuần rồi lại lên đây tiếp . Đến sáng ngày hôm ấy khi mọi người đang cố đi thêm vào để tìm xem vì nghĩ rằng cánh rừng thì chưa có cây cổ thụ , cố tiến sâu vào bên trong thêm 800m nữa , lúc này mọi người đã hết hy vọng nhưng bác thì chưa bác vẫn 1 mình đi tiếp và trời không phụ công , đi được thêm 1 đoạn bác bắt gặp 1 cây gỗ lim cổ thụ , gốc bằng 2,3 người ôm . Bác hô hào các anh em đến gần , nhưng vừa đến nơi các anh em đã bảo là không được chặt những cây này , nghiêng về mặt tâm linh , nhưng bác mình đâu có nghe , có nói thế nào cũng bỏ ngoài tai hết , lại còn không tin còn nói rằng " tôi đã chiến đấu trong quân đội , súng đạn bom mìn tôi không sợ , vậy sao tôi phải sợ cái cây này " . " Ai cưa với tôi , tôi sẽ chia phần sòng phẳng " nghĩ đến đây cũng có người định lên nhưng lại thôi vì sợ , vì họ biết rõ thứ này hơn Bác mình và hơn ai hết . Bác cũng là người hiểu ý và nói tiếp " Đã vậy , 1 mình tôi sẽ cưa , chỉ cần vác gỗ về tôi cũng trả công to , rồi bác chọn ra 14 người , ngồi đợi bác đốn hạ cổ thụ nghìn năm đó rồi vận chuyển . Bắt đầu nhát rìu đầu tiên chặt vào thân cây : có 1 tiếng ré lên nghe rất thảm thiết và lạnh , như kiểu nó ở xa lắm ( sau này mình có hay xem phóng sự về thế giới động vật , có 1 loài vật tên là quỷ tasmania , hãy tra tên youtube bạn sẽ thấy tiếng kêu của con vật này ) bác mình nghe xong nhìn xuống vết chặt thì giật mình vì thấy cây gỗ chảy ra 1 dòng nhựa đỏ như máu . Bác bỏ qua hết , chặt bất chấp , chặt hết sức của người thanh niên 25 tuổi , cuối cùng sau gần 5 tiếng đồng hồ , cổ thụ đó cũng đã gục ngã , lúc này thì các anh em mới dám chặt nhỏ ra để khuân vác về riêng về phần bác mình vì đã quá mệt nên bác đã ngủ luôn bãi cỏ cạnh đó . Phần này chưa gặp gì sắp đến rồi yên tâm . Bác mình bán số gỗ đó và thu được 1 món cực hời , trả công cho anh em . Rồi tất cả mọi người cùng quay về nhà và huỷ lán ( vì đã hết cây , đi sâu thêm thì rất nguy hiểm cho tiều phu ) . Trước khi đeo balo đi về , chập lúc đó 3 4 giờ sáng , mọi người đã chuẩn bị xong xuôi hết bác mình vì mệt nên muốn ngủ nướng thêm . Lúc đó mọi người cũng đang đi gần ra suối để chuẩn bị vượt , lúc này có người nói " Mày không nhanh , anh em người ta về hết bỏ lại mày bây giờ " thế là bác 3 đầu 6 tay sắp xếp mọi thứ rồi chuẩn bị gậy và mũ rồi chạy theo dòng người . Chợt lúc này tiềm thức của bác chợt nhận ra , hình như có ai đó nhìn mình , có ai đó vừa gọi mình , ở đằng sau lưng . Bác quay lại thì không thấy gì , quay lưng đi thì lại cảm thấy có ai đó nói " Mày phá nhà của tao , rồi tao sẽ giết , giết hết " . Bác mình lạnh sống lưng thực sự , nhưng cũng không quan tâm lắm vì chỉ nghĩ chắc là vừa ngủ dậy còn chưa rửa mặt nên mơ ngủ . Về đến nhà là cũng 1 ngày đường , 5 giờ sáng hôm sau bác về tới nhà . Vừa về đến đầu làng , thì ông thầy Phong ở đầu làng vừa đi qua đã hỏi bác là " thằng kia , mày đi đâu về đấy " . Ông Phong nhìn chằm chằm vào bác , nếu nhìn vào mặt ông Phong còn có thể thấy 1 chút lo lắng , điều lạ ở đây ông Phong là thầy bói của làng , trước đến giờ rất ít nói chuyện với đám thanh niên , mà tự dưng hôm nay lại hỏi Bác mình . Theo quán tính Bác cũng chỉ trả lời cho qua là " Dạ , cháu đi làm xa mới về " . Ông Phong nhìn bác kĩ lắm rồi ông bảo , " có gì thì qua tao uống nước tao bảo cái này " . Bác mình lấy làm lạ , và 1 chút khó hiểu , nhưng như mình nói mà bác cũng gạt qua hết . Đêm thứ 2 bác về , mọi chuyện bắt đầu . Chiều hôm đó mẹ mình mặt xanh như đít nhái chạy ra bảo bà ngoại " Mẹ ơi , anh Nam anh ấy lạ lắm " rồi khóc um lên . Thấy vậy bà ngoại lên gian chính thì thấy bác mình đang mặc bộ quần áo quân đội , đội mũ , mắt trợn ngược , mặt thì tím đỏ như bị ai bóp cổ . Bác đóng hết cúc áo , nhưng bà biết tính bác cực ghét đóng 2 chiếc cúc còn lại , thấy vậy bà cởi cúc cho bác thì bác đánh vào tay bà hẳn sang 1 bên rồi nói " Tao giết , tao giết hết bây giờ " . Lúc này mẹ mình với ông ngoại cũng chạy về đến nhà thấy bà mình khóc rồi sợ hãi . Ông chạy vào nhà nhìn bác , cũng lờ mờ đoán ra chuyện gì . Ông chỉ thẳng tay vào mặt bác và hỏi " Dm mày là thằng nào , sao lại vào nhà tao " bác mình trả lời " Tao là chúa sơn lâm ở cái rừng đấy , cái nhà tao ở hơn 1 nghìn năm , con mày phá nhà tao , tao giết nó giết hết cả chúng mày xuống hầu hạ cho tao " rồi 1 tràng cười ghê rợn vang lên . Bà mình nghe thế khóc nấc lên vì sợ , rồi hàng xóm bắt đầu sang thì có 1 ông cách nhà ông mình 4,5 nhà gì đó sang và nói " Thằng này nó bị trúng gió rồi , đưa lên giường tao đánh cảm " bác mình chỉ thẳng vào mặt ông đó rồi nói " tao sẽ cho nhà mày tán gia bại sản , tuyệt đường con cái , rồi tao sẽ giết hết chúng mày để hầu hạ cho tao " ( ông đó về sau , nhà có bà vợ buôn lâu bị bọn tặc trung quốc nó bắt , nó cướp hết hàng rồi giết gần hết người đi buôn cùng , bà đó may sao chạy trốn được về nhà rồi cũng chưa xong có 2 đứa con gái , đứa nhỏ nhất đang đứng chơi ở cửa sổ thì bị gió máy thế nào liệt luôn từ đấy , con gái lớn thì tự nhiên hoá điên dại , suốt ngày chỉ cầm dép và đá sỏi , rình có ai đến nhà ai đi qua nhà là ném là chửi . Ông đó về sau cũng phát điên và chết bất đắc kì tử , bỏ lại bà vợ và 2 đứa con gái người không ra người ngợm chẳng ra ngợm ) . Đêm hôm đó thì bác mình được nó tha , nó không hành nữa . Kể hết sự đầu đuôi cho ông bà ngoại . Ông bắt đầu mới đi tìm những thầy pháp để giải nạn cho bác , ông thầy thứ nhất đến nói rằng " Nhà ông phúc lớn lắm đấy chứ không nó hành thằng bé chết từ đêm hôm qua rồi " ông mình nghe thế chột dạ lắm rồi ông thầy nói tiếp " Đây là con quỷ hàng nghìn năm tuổi rồi , oán khí nặng lắm . Bị tình địch của vợ là quan chánh tổng , đổ tội ăn cắp rồi sai lính chém chết , xác bị vứt ở đây . Căm hận cao ngất , tu luyện hoá quỷ . Đây gọi là Mộc Quỷ , nó là vua của cái rừng đó , thằng con ông dại quá , may mà nhà có phúc lớn vì trước nhà mình cụ tứ đại của ông là Quan Văn , rất liêm khiết nên tối qua khi nó mới không dẫn được hồn đi " nghe đến đây ông bà tái mét mặt . Ông thầy dặn giờ về khảo cho thầy 1 ít đồ lễ để thầy lập đàn , chuẩn bị , 4 hình nhân , 2 nữ 2 nam , 1 con gà trống , hoa quả tiền vàng " mai thầy sẽ qua . Ngày hôm sau khi cả nhà đã trải chiếu ngoài sân chờ thầy . Bác mình từ trong nhà chạy ra cầm cái đực rựa chém nhằm phá tan cái đàn , mắt long sòng sọc đỏ , mồm đầy bọt trắng vừa chém vừa nói " chúng mày định bắt tao à , tao sẽ giết hết " , nhìn thấy ông thầy vừa đến cổng bác vung dao chạy theo thì ông thầy kia đứng nghiêm bắt ấn quyết vào chán bác mình , thì bác ngất lịm đi ngã xuống đất ông đỡ bác dậy và nhanh chóng lập lại đàn . Trong khi ông thầy đó đang cúng thì bác tôi lại tỉnh , lồn lộn lên , thầy bắt lấy xích nhúng vào nước tiểu trẻ con và trói , vừa trói vừa cầm cành dâu đánh . Nhưng dường như mọi thứ không hề dễ dàng với 1 con quỷ hơn nghìn năm tuổi , rồi bất chợt bà ngoại cầm 1 bô nước đái trẻ con mới sinh tạt vào mặt bác thì bác kêu ré lên rồi nằm xuống , ông thầy lại bắt quyết và tiếp tục khấn , ông thầy đi quanh nhà theo bản đồ bát quái . Ông chôn 4 chiếc bùa màu vàng ở 4 góc nhà và đốt cùng hình nhân thế mạng , xong xuôi buổi chiều hôm đấy , bác đã nằm yên vị trên giường , ông thầy gọi mình ra và bảo " tôi đã trấn yểm tăng dương khí cho nhà ông rồi , tôi cũng đã nhờ thành hoàng làng , thổ công để mắt đến nhà ông rồi . Tạm thời thì có thể nó sẽ k vào nhà được . Nhưng , gia đình phải tìm 1 ông thầy cao tay hơn vì thực sự con quỷ này quá mạnh , sau ngày hôm nay có lẽ tôi cũng bị giảm 4 5 năm dương thọ . Vậy nên nếu thỉnh được những vị ở trên núi xuống thì sẽ có uy tín hơn " nói xong ông thầy lẩm nhẩm khấn rồi ấn lên chán mỗi người trong gia đình rồi lặng lẽ ra về . Đêm hôm đó , thực sự là nó đã không vào nhà mình được , nhưng mọi thứ vẫn chưa xong với bác mình . Bác mình nằm ngủ sau 2 3 ngày bị hành đến nỗi gầy hẳn đi , nhìn bác ngủ bà thương lắm cứ khóc mãi ! Ông phải bảo bà có ra cho con nó nghỉ tí không , khóc thế này thì nó nghỉ làm sao được . Bác mình mơ nó hiện về , nó kinh dị lắm , mặc quần áo ngày xưa đầu bị chẻ làm đôi , tay chân bị chém bung bét cả , nó đi về tay kéo theo 1 con lợn rồi bảo " Nam ơi , đi với tao đi " . Bác mình sợ lắm , không biết bao nhiêu đêm bác phải hét lên " bố mẹ ơi con sợ lắm , nó lại về bảo con đi kìa " . Ông bà mình nhìn con mà sót từng khúc ruột . Ông đi mời thầy thứ hai , thứ ba rồi đến 5 ông thầy sau cũng không ông nào trục được con quỷ này . Ngày hôm đó khi ông mình chìm trong sự tuyệt vọng , không biết làm cách nào để thoát khỏi tình cảnh này . Ông đứng dậy và vào buồng bác , lại gần thằng con bị hành gần 1 tháng trời gầy rộc đi , ông sót lắm . Nhìn lại 1 thằng con khoẻ mạnh , liều lĩnh , từng chống lại súng đạn bom mìn thế chiến thứ 2 mà bây giờ không chống lại được 1 thứ mà mình không thể chạm tới . Lúc đó ông vào ông hỏi bác " con ơi , con còn mệt không , có muốn ăn gì không bố làm cho con " bác bảo " bố ơi bố đi tìm ông Phong đi bố ạ , ông ấy biết mọi chuyện " vừa nghe con nói xong ông chạy 1 phát đi quên mất cả xỏ dép , chạy 1 mạch sang nhà ông Phong , thì đúng lúc gõ cửa ông Phong đã mở cửa ra và bảo " Chú đến rồi à , vào nhà đi anh nói câu chuyện " . Ông đi vào nhà của ông Phong mà chột dạ đến nỗi ông Phong mời uống chè ông cũng không uống nổi , ông bảo " bác ơi có chuyện gì bác nói e nghe luôn đi " ông Phong bảo " từ ngày đầu tiên cháu nó về là tôi đã thấy nó kiễng cháu đi rồi , nhưng không muốn bị động nên tôi không nói . Sở dĩ con quỷ này mạnh như thế là trong lúc tu luyện , cũng có những người lính , người phu đến ở lại và bị nó giết rồi giấu xác . Mỗi đêm nó đều đứng ở cổng nhà ông hết , nó chỉ chờ che khuất ánh trăng là sẽ nhập mộng thằng Nam ngay , giờ chắc cháu nó cũng yếu lắm rồi . Ông hỏi " dạ vâng , thế giờ có cách nào không ạ bác giúp em , bán cả nhà em cũng bán " ông vừa nói vừa khóc nghẹn vì thương con , lúc này ông Phong bảo " Tôi có 1 vị sư huynh đang toạ lạc trên núi Ngoạ Vân . Cùng là dân luyện pháp nhưng anh ấy thuần khiết hơn tôi , cả đời ăn chay không lấy vợ . Không phải là nhà sư nhưng chỉ có sư huynh tôi mới giúp chú được lúc này , tôi sẽ cho chú địa chỉ để chú đi tìm , tôi đã thông báo cho sư huynh tôi từ rất lâu rồi , chỉ cần chú lên đến nơi sư huynh tôi sẽ đi cùng chú luôn " . Thế là ông về nhà 3 chân 4 cẳng đạp con phượng hoàng cánh chả 1 mạch đến Khe Chè , Quảng Ninh . Từ đường vào đến đường lên núi mất 4km leo bộ vì thời chiến mà . Ông leo đến nơi thì gặp 1 cái đền nhỏ lắm , bên trong nghi ngút nhanh khói , ông nhanh chóng nhìn thấy 1 người mặc bộ quần áo đen , sau lưng thêu phượng trước ngực thêu rồng . Vừa gặp ông ngoại thì ông ấy đã nói " chắc là mệt lắm hả , chú vào ăn cơm rồi nghỉ ngơi chiều ta sẽ xuất phát " ông mình lúc đó chỉ như 1 chiếc máy ai bảo gì làm đó vì tâm trạng ông bây giờ chả còn gì để nghĩ nữa . Chiều hôm đó khi ông vừa ông thầy pháp về đến đầu làng lập tức mưa giông bão bùng sét đánh vang 1 vùng . Ông thầy pháp nhìn lên trời rồi ấn đốt ngón tay tính toán gì đó rồi nói " hôm nay sẽ là ngày dài đây " . Lập tức sét đánh bật gốc cây gạo đầu làng cỡ hơn 100 năm tuổi đổ chắn ngang đường của ông . Ông thầy pháp nói " chạy dẫn tôi về nhà nhanh , thế là nó biết rồi , không về nhanh tính mạng nó sẽ nguy mất ". 3 chân 4 cẳng 2 người chạy về nhà , khung cảnh trời giông bão , rồi thêm cả căn nhà lúc này hiện lên 1 vẻ âm u khó tả , khiến cho những người kể có không tin vào tâm linh nhưng nhìn thoáng qua cũng phải run sợ . Bác Nam gào rú từ trong nhà phi ra , nó đã nhập bác vì đơn giản 4 lá bùa yểm đã không còn tác dụng , Bác Nam lao tới người ông Ngoại lập tức ông già kia dậm chân bắt tay ấn chỉ vào người bác Nam , " ma hoang quỷ lạc kia có biết ta là ai không " ngay lập tức bác Nam ngã khuỵ xuống , 2 tay vòng ra đằng sau như có người khống chế vô hình . Bác Nam mồm vẫn nói tục , mở mồm ra là giết , giết hết chúng mày . Lúc này ông lão gọi mẹ tôi ra , bất ngờ cắt 1 vết nhỏ ở đầu ngón tay , rồi lấy ngón tay chảy máu của mẹ mà vẽ lên lòng bàn tay ông . Ông lẩm nhẩm 1 chút , rồi quay ra tát những cái trời giáng vào mặt bác Nam . Lúc bị hành bác khoẻ lắm 3 4 người còn không khống chế được . Thế mà khi tát đến cái thứ 9 bác Nam vội vàng lép vào bờ tường , mặt sợ hãi . Lúc này ông thầy kia lại bắt tay ấn , rồi nhìn thẳng vào mặt bác Nam mà nói " Biết ta là ai chưa " dậm chân 1 cái bác Nam vội cúi rạp đầu xuống và nói " Dạ , thưa Tróc Quỷ Đại Sư ạ " . Ông lão nói " Thế giờ người có theo ta không , theo ta rồi còn có cơ hội đầu thai , nếu người không nghe , ta sẽ đánh tan vĩnh viễn hơn 1000 năm tuổi của người đấy " . Nghe đến đoạn này bác Nam vái lấy vái để " dạ con nghe , xin đại sư tha mạng , con biết rồi , con biết rồi " . Nói dứt lời đại sư " ngồi vào kia tay chắp vào ngồi theo thế thiền định " ban đầu mọi người ai cũng nghĩ là mọi việc suôn sẻ . Ai ngờ đâu đã sống thành quỷ rồi thì nó xảo quyệt lắm , khi ông vừa chạm tay vào lưng nó để làm phép thì bỗng nó quay lại rồi bóp cổ nhấc cả người đại sư lên . Thấy vậy mọi người tá hoả lên không tìm cách gì để gỡ ra được , Đúng lúc này ông Phong từ đâu xuất hiện tạt ngay máu gà trống và chó mực vào người bác thì bác Nam hét ré lên buông đại sư rồi khuỵ xuống , lúc này đại sư cùng ông Phong dàn trận bát quái . Đại sư có quát " Phán quan đang chờ nhà ngươi đấy " rồi 2 người nhắm mắt , tay bắt quyết và lẩm nhẩm . Chỉ thấy bác Nam từ gào rú rồi dần dần yếu đi . Bác Nam nôn ra 1 thứ màu đen nhớt ở miệng , ông Phong liền chạy ngay ra sau nhà bốc 1 nắm đất và nặng cùng với thứ đen nhớp đó , nặn xong ông nói . " Ông bà cố gượng nó dậy bảo nó và vợ nó giờ đạp xe ra 1 mạch nghĩa trang , khi đi không được quay đầu trở lại dù có ai gọi , hãy đi ra nghĩa địa và ném cục đất này thật xa , rồi đi 1 mạch về đây . NHỚ LÀ KHÔNG ĐƯỢC QUAY ĐẦU LẠI . Ông nhấn mạnh . Bác mình mệt lắm rồi nên phải để vợ đèo , làm đúng như lời thầy dặn rồi về nhà ông thầy có đốt hình nhân thế mạng cho cả nhà rồi nói " Kiếp nạn này xem ra vẫn chưa xong đâu " .



MỘC QUỶ PHÂN 2
Tác giả : Ông Kẹ

Đại sư nói xong , lắc đầu thu xếp đồ đạc , rồi nói ông mình " đi vào nhà tôi muốn nói cho chú nghe việc này " . Ông mình lúc đó , cũng phần nào nguôi ngoai được nỗi lo lắng . Vào đến nơi , ông vội ngã xuống chiếc ghế khiến các bác gái mình phải đỡ vội dậy và bôi dầu gió thoa cho ông . Nhưng ông không tỉnh , có lẽ ông đã quá mệt khi mà gần 1 tháng trời mất ăn mất ngủ vì con . Bà thì cũng chả khác gì , khuôn mặt bà xưa đã chẳng đầy đặn , nay lại thêm hốc hác hơn . Đại sư nhìn thế mà lắc đầu , sai các bác mình " bây giờ ra đồng , bắt 1 con rắn hổ mang ở ngoài nghĩa địa về cho ông , đứa nhỏ thì đi kiếm cho ông 1 củ gừng , 1 củ giềng . Rồi ông cố dặn thêm " cố đi kiếm cho ông 1 con chó mực con , 2 con gà 1 trống 1 mái nhé " . Khi mọi thứ đã được đầy đủ , đại sư nói " giờ đứa lớn đi xuống đun cho ông 1 nồi nước sôi , mổ rắn lấy cho ông tim và mật , giết chó và gà lấy tiết " . " Xong xuôi mọi người mang lên trình ông " . Rồi ai vào việc nấy , mọi người làm xong mang lên cho đại sư . Ông bắt đầu giã tim rắn và mật , ông đổ nước vào 1 chiếc cốc , bớt chợt đốt cháy 1 lá bùa rồi hoà cùng cả tim và mật vào cốc nước , ông nhắm mắt lại và lầm nhẩm . Vừa lẩm vừa lấy trong chiếc túi vải đeo ngang hông 1 lá bùa rồi dán vào cốc nước . Ông tiếp tục khấn trước đàn tràng . Xong xuôi ông chia cốc nước ra 3 chiếc chén nhỏ , bảo bác gái mình " Cháu cho bố mẹ với anh cháu uống hết chén nước này là tỉnh ngay " . Bác mình vào gượng 3 người dậy và mớm cho uống . Quả thật uống xong thứ nước đó , mặt 3 người đã có đôi chút hồng hào hơn , ông bắt đầu tỉnh lại . Nhưng khi ông tỉnh , ông cũng chỉ kịp nói " con tôi đâu rồi " . Rồi lại ngất lịm đi , các bác gái mình nhìn thế thì bật khóc như mưa . Đại sư nói " Thôi nín ngay , đỡ bố mẹ vào giường , phải ngủ 1 giấc rồi mới khoẻ lại được " , " Đứa lớn ra tràng vái 3 cái rồi lấy 2 con gà vào thịt nấu cháo cho bố mẹ với anh ăn " . Xong xuôi ông lại ra đàn , ông lấy tiết mực và tiết gà trộn vào nhau , rồi ông lấy thêm trong túi 1 chiếc bình có chứa thứ bột đỏ ( ngày xưa người ta bảo đó là chu sa , rất quý hiếm ) . Ông bắt đầu khấn , và trộn , đồng thời lấy bút và vẽ cho nhà mình 9 lá bùa , dặn " mỗi người giữ 1 lá đeo trên cổ , chỉ khi đi tắm mới được tháo còn lại bất di bất dịch " . Dứt lời , ông bắt đầu ra cổng , ông vẽ lên cổng , vẽ xuống đất . Xong xuôi hết , ông dặn các bác gái , " ông sẽ qua nhà ông Phong , các cháu ở nhà đêm đến phải đóng cửa cẩn thận . Nếu có chuyện gì phải chạy sang báo ông ngay " , " mai bố chúng bay tỉnh rồi ông sang nói chuyện " . Vậy là ông cáo từ ra về . Mọi người ai vào việc nấy , dọn mỡ hỗn độn do cái thứ vô hình đó gây ra cho cả nhà , người nấu đồ ăn , người lại vào chăm gia súc . Bẵng đến đêm tối cả 3 người mới tỉnh , thấy vậy các bác mình đỡ mọi người dậy rồi đút cháo cho ăn . Xong xuôi cả , bác mình vẫn chỉ nằm ở trên giường , tuy có tỉnh táo lại nhưng bác không thể đi được vì chưa có sức . Trời mùa đông rét đắp chăn bông , chăn rơm . Vậy mà , người nhà tôi đổ mồ hôi lũ lượt , nỗi lo lắng hiện lên trên mặt 9 con người , già có , trẻ có . Đêm hôm đấy , dường như là 1 đêm ngủ say nhất của mọi người , ai cũng đã quá căng thẳng và mệt mỏi . Nói đúng ra ( giờ có trời sập cũng phải ngủ ) . Gần trưa ngày hôm sau , khi cả nhà vừa cơm xong đứng dậy thì đại sư đã xuất hiện ở cửa từ lúc nào . Thấy vậy ông mình liền mời đại sư vào ngồi . Đại sư hút 1 hơi thuốc không cả đầu lọc , ông mình rót nước nguôi tay thì đại sư lên tiếng " sở dĩ tôi bảo cháu phải ném ra nghĩa địa , vì hiện giờ nó đã bị tôi che mắt , nó sẽ bị phân vân không dám bị động ở nơi linh thiêng đó , chỉ cần khoẻ lại nó nhất định sẽ về tìm thằng Nam nên tôi sang đây để bàn với chú 1 cách khác . Oán khí của nó nặg lắm , muốn đánh tan nó không phải là dễ dàng " . Ông mình nghe xong lại càng thêm chột dạ , lo lắng .
Ông nói với đại sư " bây giờ chúng em phải làm gì bác cứ nói ạ , đánh đổi gì em cũng đánh đổi , em xin bác cứu các con em " . Đại sư nói " bây giờ thằng Nam phải dẫn tôi vào trong khu rừng đó , vào đúng cái gốc cây đó . Xác của nó nằm ở sâu dưới gốc cây , mình phải triệt tiêu từ gốc rễ thì may ra mới qua được kiếp nạn này " . Đúng lúc này bác mình nói với bác gái " em chạy lên gọi thằng phúc , ngày trước nó là người dẫn anh lên , chắc chắn nó biết về chuyện này " . Bác gái nghe xong liền đạp xe chạy lên nhà của anh Phúc , bác gõ cửa mãi thì mới thấy 1 cụ già lưng khom ra mở cửa bác mình hỏi " dạ cụ cho con hỏi đây có phải nhà chú Phúc không ạ " . Bà già ngước khuôn mặt da nhăn nheo lên nhìn bác gái mình , miệng hỏi " cô là bạn thằng Phúc à " . Bác mình thưa " dạ nhà con có việc cần tìm chú Phúc ạ " bà già bèn nói " mời cô vào xơi nước rồi " đi vào đến gian nhà chính , bà già bèn chỉ tay lên bàn thờ , nước mắt giàn dụa mà than " em nó kia cô ạ , bố mẹ nó mất sớm vì bom đạn , tôi là bà nội của nó . Em nó mất 3 tuần trước rồi cô ạ " . Bác mình mắt chứ A miệng chữ O , quay ra hỏi bà " dạ bà ơi sao em nó lại mất ạ " ( vì trong thời gian bị hành thì cả nhà đang rối tung rối mù lên , có ai thông báo gì thì cũng bỏ qua hết ) . Bà già bèn nói " 3 tuần trước e nó tự nhiên phát điên , gào thét trong nhà , cầm dao tự cắt cổ mình , tứ chém vào người mình nhiều phát , vừa chém vừa nói " phá nhà tao này , phá nhà tao này . Cho mày chết , cho mày chết " . Bác gái mình đững sững , 2 người nói chuyện đến 1 lúc sau . Bác thắp hương xong còn cho bà cụ thêm 1 chút tiền rồi cáo từ ra về . Về đến bác gái nói lại cho cả nhà . Bác Nam nghe xong thì mở to cả mắt ra mà nói " không xong rồi " . Mọi người nghe bác nói xong thế thì lo lắng không tả nổi . Lúc này đại sư mới lên tiếng " Cả thể cháu nó thuê khi chặt cái cây đó là 14 người , nhất tử . Rồi cụ bấm tay 1 hồi cụ lắc đầu nói 1 câu " giờ chỉ còn cháu và 2 người nữa còn sống , 2 người còn lại cũng kb được bao lâu . Vậy nên cháu phải dẫn ông đến gốc cây đó , càng nhanh càng tốt " . Nói xong đoạn này , ông cụ lại bấn đốt tay nói " cháu là tuổi thìn , 2 người kia là tuổi dần , ông không bấm được 2 người con lại vì nó đã giấu rồi , giờ chỉ còn cháu thôi . Vậy là bác Nam gật đầu nhanh chóng rồi nói bác ở nhà nghỉ luôn sáng mai ta đi sớm . Bác Nam lúc này đã đi lại được , tương đối có sức sống . Đã ăn được 4 bát cơm 1 bữa . Đêm hôm đấy mọi người chuẩn bị rất nhiều hành trang , phải đến tận 2g khuya mới ngủ , thức dậy vào 6g sáng hôm sau . Bà ngoại định bụng dậy nấu gì cho 3 người ăn là đại sư , ông ngoại , bác Nam . Nhưng họ đã đi từ lúc nào rồi . Về phía 3 người , cũng lại mất 1 ngày đường rồi đổi xe , đi đường mòn leo dốc . Sau bao ngày tháng mưa tầm tã khu rừng trở nên lầy lội , trơn và ướt khiến cho cả 3 người không ít lần trượt ngã nhưng cuối cùng cũng đã lên được lưng chừng núi . Bác Nam nói " mình nghỉ ở đây thôi , rồi chiều hẵn xuống kia bố ạ " . Thấy vậy pháp sư nói " thời đông thu chiến quốc nơi này là mảnh đất của trận địa năm 541 Lý Bí khởi nghĩa chống nhà Lương đô hộ , thành lập nhà Tiền Lí , tự xưng đế là Lý Nam Đế . Âm khí bao cả 1 vùng . Đã không biết bao nhiêu cái đầu phải rơi xuống nơi đây " . Nói xong đại sư lắc đầu ngán ngẩm . Đến chiều , mọi người lại tiếp túc thu xếp đồ đạc và đến chỗ gốc cây đó . Lúc đến gần gốc cây đó Bác Nam vội tá hoả ngã xuống , tay run bần bật chỉ vào gốc cây " bác ơi , bố ơi nó đang ngồi ở gốc cây kìa " . Đại sư nhanh như cắt lấy 1 chiếc lọ đựng thứ bột trắng rắc thành 1 vòng tròn bao quanh 3 người . Đất xung quanh chiếc cây màu đỏ như máu , xác động vật chết thối rữa đầy quanh gốc . Ôi cái khung cảnh này , sẽ chẳng ai tưởng tượng nổi đâu . Lúc này đại sư nói " nhắm mắt lại , có chuyện gì cũng không được mở mắt ra " . Nói xong đại sư bắt đầu tiến lại gần gốc cây . Con quỷ không làm gì đại sư hay còn nói là nó không thể . Đại sư hỏi " Vạn vật hoa lá còn muốn sống . Nhẽ nào nhà người lại muốn hồn tan phách lạc , mãi không siêu sinh " . Con quỷ đối lại " người già rồi , ngươi không sợ sau khi ngươi chết đi về thế giới bên kia sẽ bị kẻ đầy người ghét à " . Đại sư đáp " cả đời ta chỉ diệt nhưng lũ yêu ma quỷ quái nhưng chúng mày , chúng mày chết rồi thì phải để người khác sống . Ta làm đúng không hổ thẹn thì việc gì phải sợ ai " . Nói dứt đoạn đại sư bèn hất 1 là bùa về phía con quỷ . Nhưng nó né được và biến mất , trước khi đi nó còn nói " Đại sư , đừng quên thằng con nuôi của ông " . 1 tràng cười dựng cả tóc gáy vang lên .
Đại sư biết nó định làm gì . Ông nhanh chóng lập 1 đàn tràng trước gốc cây và làm phép , ông đặt 4 hình nhân thế mạng binh , lên gốc cây , ông đi quanh gốc khấn và yểm bùa rồi ông bảo bố và ông ngoại đốt gốc cây này lên . Bác mình nhanh chóng lấy hộp xăng zippo và lá cây khô , chất lên gốc cây mà đốt . Lại 1 tiếng ghê rợn nữa vang , tiếng thét nghe xé cả màng nhĩ . Xong xuôi cùng với công việc dập lửa , gốc cây bắt đầu chảy ra rất nhiều nhựa đỏ như máu rồi những con chuột con rắn từ gốc chui ra nhiều không tả nổi . Xong xuôi đại sư có làm 1 chiếc cọc gỗ , ông ấy viết chữ 4 mặt chiếc cọc đó sai bác và ông ngoại đóng vào gốc cây . Đóng xong bác như tỉnh hẳn ra . Lúc này đại sư nhanh chóng nói " Nào chúng ta về , không nhanh thì nguy mất " . Ông ngoại và bác như hiểu ra điều gì mà con quỷ để lại . 3 người lại tức tốc cùng nhau thu xếp lên khe chè núi ngoạ vân . Nhưng khi họ vừa lên đến nơi , thì 1 chuyện kinh hoàng xảy ra .




MỘC QUỶ PHẦN 3
Tác Giả : Ông Kẹ

Lúc này đập vào mắt 3 người là 1 khung cảnh máu me thê thảm của những con dê núi , những con chim chết đồng loạt do mất đầu rơi xuống đất . Ông chạy gấp vào nhà , thấy thế bố và ông ngoại chạy theo . Vào đến nơi , đại sư ngã khuỵ xuống . Trước mặt ông là 1 đứa trẻ 15,16 tuổi gì đó , mà ông ngoại và bố cũng lờ mờ đoán ra được đó là người con nuôi mà con quỷ nói . Cậu bé bị treo cổ , mắt cậu trợn ngược , lưỡi thè ra , mặt tím ngắt không còn 1 giọt máu . Đại sư chết lặng đi , ông và bác phải chạy đến dựng xác cậu bé xuống . Lúc này đại sư quỳ xuống mà lại gần đứa con . " Đại sư ôm con mà không khóc nổi nên lời " . Ông và bác cũng cảm thấy ân hận , vì nếu không có chuyện của bác thì cậu bé ấy và những người khác đã không phải chịu 1 cái kết bi thương như vậy . Ông và bác cùng ở lại lo may chay cho con nuôi của đại sư . Người đến đám ma đông lắm , vì đại sư là người có uy tín của 1 vùng , trong đám ma đại sư chỉ ngồi trên chiếc ghế , mặt không nổi 1 tâm trạng nào hiện hữu nữa . Ông giờ đây như người mất hồn , bác và ông liên tục đỡ đầu đại sư dậy , cố gắng bắt tay cảm ơn người đến viếng , xong xuôi lúc đưa linh cữu xuống núi ra bãi tha ma . Bất chợt trời nổi giông tố , mưa rào rào như trút nước , lúc này đại sư đang được bố và ông đỡ đi , thì bất chợt ngã khuỵ xuống rồi nói " Vậy là ông trời không muốn tôi sống nữa rồi " vừa dứt lời thì bất chợt 1 tia sét đánh thẳng vào quan tài , chiếc nắp quan tài bật ra . Đại sư bèn vội vàng lết tới thì bị ngã mấy lần , bẩn hết cả người . Đại sư vừa ngó mặt vào thì há hốc mồm lên vì , lúc này người con nuôi của đại sư đang mở mắt nhìn trừng trừng vào ông , nó giơ ngón tay chỉ thẳng vào mặt ông . Miệng thì mở 1 nụ cười đầy mà quái . Ông vội ngã ngửa ra đằng sau khiến bác không kịp đỡ , những người khênh cữu thì được 1 phen mất cả mật . Họ không dám bê quan nữa , họ sợ . Lúc này đây ông ngoại mới lên tiếng " Tôi sẽ trả gấp đôi cho mọi người , xin đừng sợ " . Lúc này thì có vẻ các thanh niên cũng bỏ qua cả sợ hãi vì số tiền là gấp đôi 1 ngày làm của mình . Đóng nắp quan xong , lúc này mọi người xúm lại bắt đầu nâng quan thì trời ơi nó nặng khủng khiếp chiếc quan tài và đứa bé ước chừng chỉ 155kg , vậy mà 6 người thanh niên lực lưỡng không thể nào xê dịch nổi . Lúc này đại sư mới thắp hương , thật là khó khăn trong trời mưa gió , hương cháy ông bắt đầu lẩm nhẩm rồi lấy vội quả trứng luộc chọc nén hương qua rồi cắm xuống bát cơm . Lúc này ông mới nói " giờ thì mọi người đã bê được rồi " . Mọi người xúm lại thì quả thực đã nâng được lên như cũ . Mọi chuyện cứ thế cho đến khi đã xúc đến những xẻng đất cuối cùng , vĩnh biệt 1 cậu bé , 1 kẻ vô tội đã phải nằm xuống vì 1 sai lầm không đáng có . Lúc này về lại nhà đại sư , đại sư ngồi khuỵ xuống ghế và nói " vừa nãy nó cố tình ngồi lên quan tài của con tôi , thiên lôi đã đánh nó nhưng trượt mất rồi , thật sự nó quá khôn ngoan quá " . Ông và bác nghe thế thì dựng tóc gáy , mồ hôi đổ như mưa , trong căn nhà gian , mái gạch ngói . Trời đang mưa càng khiến cho người ta cảm thấy nực người . Xong đoạn này đại sư nói " bây giờ mọi người phải chạy gấp về nhà tìm sư đệ của tôi là ông Phong lên đây gấp , ngay trong ngày hôm nay không thì sẽ nguy mất " . Nghe thế xong bác và ông vội thu xếp đồ đạc rồi chạy về quê . Như luôn có 1 điều gì đó báo trước , lần này khi bác và ông qua thì ông Phong dường như đã biết hết mọi chuyện , vừa tới đã thấy ông đứng ngoài cổng chờ sẵn cùng chiếc xe đạp cũ kĩ và gói hành trang ở yên sau . Ông Phong nói " ta phải đi ngay thôi k nguy mất " từ lúc ông và bác đi là 8g sáng , đến 6g chiều thì mọi người đã có mặt được ở nhà đại sư . Khi vừa bước chân vào nhà , mọi người thấy đại sư đã quấn 1 hình ngôi sao dây đỏ , đặt xuống đất và để ở mỗi mũi của cánh sao 1 hình nhân thế mạng binh . Ở giữa là 1 dòng chữ hán . đại sư quay ra nói với ông Phong " đêm nay nó sẽ đến đây để giết ta , đệ chỉ cần đứng ngoài ngôi sao , nếu như số ta đã tận thì còn có người ma chay cho ta , chứ chẳng nhẽ lại để bác và ông mình chống gậy " . Ông Phong nghe xong , 1 giọt nước mắt lăn trên má ông . Ông thương sư huynh của ông , cả 1 đời chăm chỉ , lam lũ , vất vả . Không muốn lấy vợ vì muốn mình thật thuần khiết , chỉ dám nhận con nuôi mà bây giờ ... Ông gạt nhanh nước mắt , rồi cười và nói luôn " haha sư huynh làm sao mà chết được , mình từng đánh ma nhỏ , quỷ to . Vào sinh ra tử mà còn sống được đến bây giờ , chẳng nhẽ con quỷ này có thể làm khó huynh đệ ta sao " . Đại sư nghe xong thì mỉm cười nhìn ông Phong , đại sư biết " sư đệ mình nói thế là để trấn an tinh thần cho mình thôi , cùng là người học đạo . Hành xử đạo nghĩa . Là chuyện đương nhiên thôi mà " . Nói xong 2 người lại tất bật chuẩn bị , bác và bố thì được đại sư và ông phong viết cho chữ binh trên chán , ông lấy ngày sinh tháng đẻ của 2 người rồi cắm vào 2 người rơm to và nói ông và bác " cầm 2 tên binh này ra ngoài cửa , đến tối 2 người sẽ cầm giáo canh như 1 lính gác cổng , ta sẽ thỉnh thành hoàng về và tiêu diệt nó . Nói dứt lời ông và bác bê người nộm ra ngoài , đại sư lôi tư trong 1 chiếc rương ở dưới gầm bàn thờ ra 2 bộ lính gác ngày xưa trông rất cổ kính , đầy bụi và mạng nhện nói ông và bác " ra lau sạch rồi mặc vào " , ông đưa thêm cho 2 cây giáo và 1 đôi bùa thế thân cho ông và bác rồi nói " đeo cái này vào thì nó sẽ không nhìn thấy được 2 người " . Lúc này ông Phong có hứng miệng nói " Chú Trung có muốn nhìn con quỷ ấy xem thế nào không " ( Trung là ông ngoại mình ) . Ông mình đáp " Có , tôi cũng muốn nhìn xem mặt ngang mũi dọc của con quỷ nó như thế nào " . Nói xong ông phong cầm 1 chiếc nồi ở cái bếp đất , xoa nhọ nồi và mắt rồi nói bác bôi 1 thứ nước vào mắt ( nước đái đồng tử ) . Nghiêng về bác Nam có lẽ lát nữa khi nó tới , bác sẽ phải nhắm thật chặt mắt lại mà không dám cả ti hí . Có lẽ bác đã quá bị ám ảnh bởi nó , cái đầu bị chẻ làm đôi , 2 hốc mắt sâu hoắm , răng nanh lởm chởm , thân hình đầy máu và mất 1 chân . Ôi ! Bác chợt rùng cả mình khi nghĩ lại gương mặt của nó . Mọi chuyện rồi cũng tới lúc kết thúc , giờ hợi đã tới , trời 11g khuya trên núi ngoạ vân không 1 gợn gió , tiếng cú mèo kêu nghe ai oán lòng người . Chợt lúc này cây nến trên đàn tràng vụt tắt , 1 cơn gió thổi bay toàn bộ đồ ở trên đàn ngoài , sư thầy quát to " đứng nghiêm túc , ai sợ thì nhắm chặt mắt lại " . Ông ngoại thì rất tò mò nên mở mắt ra để chứng kiến và ông phải dựng tóc gáy mà nhắm mắt lại ngay lập tức . Trước mặt ông , con quỷ đã bị cháy đến mức kinh dị , thật buồn nôn khi nhìn thấy nó . Đại sư nói " nghiệt súc , còn không mau chịu quy hàng " . Lúc này con quỷ lao tới cầm 2 người nộm và ném vào đàn trong , mọi thứ hỗn độn hết cả bất ngờ nó nhảy vào nhà và bị giữ lại ở trận đồ mà đại sư đã bày sẵn . Đại sư cầm thanh kiếm gỗ xoan đào , nhảy vào trận đâm từ đầu nó đâm xuống , con quỷ kêu ré lên vì đau đớn , nó quằn quại cào vào người đại sư , máu bắt đầu chảy nhưng đại sư vẫn cố ghì kiếm , cố chịu đòn của 1 con quỷ hơn nghìn năm tuổi giáng vào người mình . Cuối cùng con quỷ tan ra thành 1 đống màu đen , đồng thời nổ tung khiến đại sư bắn ra đằng ngoài sân , thấy vậy ông ngoại , bác và ông Phong vội chạy ra đỡ đại sư dậy . Ông Phong gào lên gọi đại sư " sư huynh , sư huynh " . Nhưng đã quá muộn . Đại sư phun 1 dòng máu tươi rồi tắt thở . Ông Phong quỳ xuống ôm lấy vị sư huynh của mình . Ông than rằng " một đời cơ cực , hết lòng vì đạo , hết sức vì nghĩa , chết không yên thân " . Ông và bác thì cố kéo ông Phong ra để bế đại sư vào trong nhà đợi giờ đẹp rồi khâm liệm . Đám tang đại sư xong . Ông Phong có bấm quẻ và nói " 2 bố con hãy nhớ hằng năm lên thăm đại sư , về nhà thì hãy thành tâm đi chùa làm phúc , giúp đỡ chúng sinh để tích đức cho con con cháu " . Ông nói thêm " giờ tôi sẽ ở hẳn trên đây để chăm sóc mộ phần cho sư huynh tôi , 2 bố con cứ về đi " . Đến đoạn bác và ông mình cáo từ đi về , ông Phong vẫy tay và chào tạm biệt ông và bác , kèm theo đó là 1 nụ cười rất thân thiện . Bố và ông đạp xe đèo nhau về , vừa đi vừa ngắm cảnh rừng núi , ông và bố bắt đầu tâm sự như 2 người đàn ông . Tâm sự về mọi thứ , tâm sự vì sau mọi chuyện , bác vẫn còn ở đây và ông cũng thế . Về sau này bác mình làm ăn rất phất , ngày đó hót lên món săn chim , bác làm đạn và bán cho các xạ thủ . Bác giàu lên từ nghề đó và cuối cùng bị bắt 5 năm về tội đó . Trước khi vào tù và trong khi ở . Bác chỉ đạo bác gái ở ngoài mua được mấy căn mặt phố Hà Nội liền , hiện tại thì bác đã về và vẫn còn sống rất là bình yên nhé .

THE END    
Tác Giả : Ông Kẹ

About Author

HAPPY8 BLOG
HAPPY8 BLOG

Yêu thích fun88,hl8,v9bet,fb88 và nhiều trang game khác nữa.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Subscribe Now

Distributed by Blog Templates