Ad Section

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2020

NỢ MÁU TRẢ MÁU


NỢ MÁU TRẢ MÁU 1
Tác Giả : Ông Kẹ

Thắng tỉnh dậy sau 1 cơn say bí tỉ , 1 cơn say mà hắn còn không biết hắn còn sống hay đã chết . 1 thanh niên 20 tuổi , lười biếng , rượu chè , cờ bạc , nghiện ngập . Nói chung lúc đó , tất cả những gì xấu nhất thì đều thuộc về Thắng . Thắng bước chân ra đường mà lúc nào phía sau lưng cũng là 2,3 người cùng xóm . Nhìn thấy Thắng đi qua thì liền tụm lại bàn tán và chỉ trỏ . Người ta nói " Cùng học với con em mà giờ nó thế đấy chị ạ . Cũng may trước em cấm thằng nhà em giao du với " thể loại " này , không thì giờ cũng hỏng mất thôi . " thể loại " này . Là thứ mà người ta đặt cho 1 kẻ , có cha có mẹ , có nhà có cửa . Nhưng lại không chịu tu chí làm ăn , suốt ngày chỉ biết phê pha quên đường về , nói tục chửi bậy . Bản thân Thắng lúc này , trong đầu chỉ nghĩ đến việc làm gì để ra tiền , và có tiền thì Thắng lại lấy đồ ( ma tuý ) và trả nợ . Đồng tiền về tay Thắng rồi trong chớp mắt rồi lại sang tay người khác . Để đóng lãi , để mua những cái chết trắng vào người mà cái xã hội này dè bỉu , khinh miệt .

Đi được 1 đoạn hắn vội núp sang 1 vài chiếc ống cống bên đường , chui vào đó và tiếp tục công việc hằng ngày của hắn . Hắn vén tay áo , lấy 1 đoạn dây cao su buộc cho nổi ven , hắn đập 1,2 cái cho ven lên hẳn . Hắn đổ nước cất và thứ bột trắng đó vào trong ống tiêm . Chẳng chần chừ hắn hướng thẳng mũi kim đó vào ven của hắn mà không 1 suy tư . Cũng phải thôi , vì lúc này hắn chỉ cần phê , hắn đâu cần quan tâm rằng nếu những thứ đó đi vào người mình thì hậu quả ra sao và gây ra hệ luỵ đối với hắn như thế nào . Hắn bất cần , bố mẹ từ hắn , người đời dè bỉu . Hắn nghĩ , chả còn lý do gì để mình không chơi tiếp . Hắn muốn chết , nhưng lại sợ đau , sợ mọi thứ liên quan đến cái chết . Hắn muốn chết 1 cách êm đềm , muốn chết vì tuổi già chứ không phải cái chết trắng . Trong đầu của 1 kẻ 20 tuổi rối bời bởi những suy nghĩ , rối bời bởi bế tắc . Trong khi phê thuốc hắn nghĩ bụng rằng " hôm nay mình có đồ chơi rồi , vậy còn ngày mai , ngày kia . Rồi 1 tuần , 2 tuần sau thì sao ? Mình sẽ lấy tiền đâu để chơi đây " . Đó là suy nghĩ 1 kẻ nghiện ngập , hắn dường như chẳng nghĩ đến chuyện lao động tay chân . Mà trong đầu hẵn bây giờ đang hiện hữu những cách làm sao để đi cướp , những công thức giết người , che dấu tội ác đang hiện hữu lên trong đầu của hắn . Ôi ! Thật sợ hãi , nếu như Việt Nam còn những người như này , thì đất nước sẽ đi về đâu .
TRUYỆN NỢ MÁU TRẢ MÁU


Cuối cùng thì hắn cùng đã chọn lựa được thời điểm và đối tượng mà hắn sẽ ra tay . Đó là Minh , người bạn thuở nhỏ cùng ngồi trên ghế nhà trường với hắn , nhà Minh rất giàu và Minh cũng chơi rất thân với hắn . Minh không kì thị và ngược lại còn giúp đỡ Thắng rất nhiều từ xưa đến nay . Dù bố mẹ Minh có nói ra nói vào nhưng Minh vẫn bỏ ngoài tai . Minh nói " nó tuy thế thôi nhưng nó tốt lắm ! " . Thắng bắt đầu châm lửa , khởi động 1 động cơ gây án cho mình . Lúc này ,VThắng vừa nghĩ vừa làm , hắn phải chạy bộ ra chợ . Cũng phải thôi , vì giờ thứ cũng đã đều vào hết cánh tay của hắn rồi , từ chiếc xe máy , đến cái tủ lạnh , rồi đến cái tivi , hắn chẳng từ bỏ 1 thứ nào có thể cắm kí ra tiền mà nuôi chiếc ven của hắn . Lúc này , hắn ghé vào hàng dao , hắn mua 1 con dao thật nhọn , cất gọn trong ống quần . Hắn vội chạy về khu ổ chuột , nơi gieo rắc những cái chết của hàng bao nhiêu con người , hắn lấy nợ 2 tép , rồi lại chạy về nợ bà bán nước ở đầu ngõ nhà hắn thêm 1 bao thuốc lá Thăng Long . Đơn giản thôi , vì bây giờ trên răng dưới dais , hắn đâu còn có gì là đáng giá đâu . Đến cái nhân phẩm của hắn cũng đã mất giá trị từ lâu lắm rồi .

Lúc này hắn về nhà , hắn bắt đầu vạch ra 1 kế hoạch cụ thể . Kế hoạch giết người bạn của hắn , người bạn thân từ bé đến lớn mà hắn luôn luôn bảo vệ khỏi những đám trẻ con trong làng . Hắn nhớ lại có lần hắn đã hùng hồn tuyên bố " chúng mày đánh nó , tao đánh chúng mày , chúng mày giết nó , tao giết chúng mày " từ đó về sau đám trẻ trong làng từ lớn đến bé không dám động vào người Minh . Chúng nó sợ , vì chúng nó biết thằng Thắng sẽ làm thật . Hắn là 1 kẻ liều lĩnh , bất chấp , hắn đã có 2 tiền án về tội sử dụng trái phép chất ma tuý và cố ý gây thương tích ( giám định thương tích 35% ) . Sực tỉnh lại , hắn lại tiếp tục công việc mà hắn đang làm dở , đôi bàn tay đen và gầy đét của hắn , lộ ra từng khúc xương , rồi những chiếc móng tay bẩn thỉu do hắn thường xuyên ngồi dưới đất để hút chích . Hắn miệt mài làm , đôi bàn tay hắn nhanh lắm . Nếu để nói về mấy việc của 1 thằng nghiện , thì đó gần như là nghề của hắn rồi . Loáng 1 cái , hắn đã tẩm xong 2 tép ma tuý vào trong điếu thuốc , hắn khéo léo xếp lại ngay ngắn vào trong hộp . Mọi thứ đã xong xuôi , lúc này hắn đang phân vân thời gian gây án . Đi đến quyết định , hắn sẽ ở lại qua đêm nhà Minh với cái cớ " Thắng sẽ vào nhà xin Minh ăn cơm , vì Thắng biết Minh rất quý mình , nên nếu mình đến tầm muộn xin ăn thì kiểu gì Thắng cũng sẽ bảo ở lại ngủ rồi sáng mai hãy đi . Đúng như thế 2 ngày sau , Thắng cố gắng bôi bẩn mình nhất có thể , hắn tự xé áo quần của mình cho thật rách nát , tả tơi . 8r tối hôm đó hắn bắt đầu di chuyển từ nhà . Hắn găm sẵn con dao trong ống quần và bao thuốc . Hắn vừa đi , mà vừa như người mất hồn . Cũng phải thôi vì bây giờ thứ sai khiến hắn không còn là bộ não mà thay vào đó là ma tuý rồi . Hẵn đi như 1 cỗ máy . Hắn đã tính trước là từ nhà hắn đi bộ đến nhà Minh sẽ mất 5p . Trời đất tối như hũ nút , rồi những cơn gió và ánh trăng của màn đêm , cuối cùng đã lê gót bước chân của 1 kẻ tội đồ , bất nhân bất nghĩa đến nhà của chàng trai trẻ khi mà vừa chạm đến cái tuổi 20 , Tuổi đẹp nhất và là tuổi trưởng thành của mỗi con người . Hắn lấy 1 hòn đá nhỏ , ném lên phía cánh cửa sổ gỗ tầng 2 . Vì ngày xưa , bố mẹ Minh rất nghiêm , những buổi trưa nắng chang chang thì đó là cách mà Thắng rủ minh đi đánh trận giả , Đi tát cá , rồi đi vặt trộm ổi , trộm xoài .

Minh biết đó là Thắng . Vì đây là tiếng động quen thuộc mà Minh đã nghe từ bé đến giờ rồi . Minh chạy ra nói " Đợi bố mày tí " rồi loay hoay tìm chìa khoá ra mở cổng . Vừa mở cổng ra và nhìn định hình Thắng . Minh ngạc nhiên hỏi " Sao lại ra nông nỗi này " . Thắng đáp " Cho tao xin bát cơm " bằng 1 thái độ của 1 kẻ thực sự cần giúp đỡ . Minh nghe xong liền bảo Thắng vào nhà . Minh chẳng ngần ngại vào bếp xúc luôn 1 bát cơm to và gắp đầy thức ăn . Minh vẫn luôn là người chu đáo khi không quên hỏi Thắng " Uống gì vào tủ lạnh lấy đi , nuốt cho trôi cơm " . Minh đặt bát cơm trước mặt Thắng và nói " Đợi tí , tao lên gác lấy cho cái này " . Thật sự giây phút này , thử hỏi làm sao mà Thắng có thể nuốt được cơm cơ chứ . Ruột hắn nóng như lửa , hắn đổ mồ hôi , hắn nhìn từng giọt mồ hôi rơi mà nín thở chờ đợi đến từng giây từng phút . Lúc này Minh xuống , trên tay là 1 bộ quần áo . Minh hỏi " Ơ , nay lại chê à , thôi vào tắm đi hộ tao cái , mày bẩn quá , nhanh lên cơm tí ăn sau , khiếp nhanh lên , cởi mẹ cái bộ này ra rồi vất đi , hôi quá " . Minh là 1 người lắm miệng , nhưng đó cũng là cách mà mọi người nhận biết rất rõ . Minh rất chu đáo và biết quan tâm đến người khác . Lúc này Thắng cầm bộ quần áo vào trong nhà tắm . Hắn bắt đầu bật nước , chiếc vòi hoa sen xả 1 dòng nước lạnh vào người hắn , hắn mới giật mình và thở gấp , hắn quên mất chưa gạt về nấc nước ấm . Từng tia nước lại tiếp tục xả xuống đầu hắn , hắn nhắm mắt lại và nghĩ " Mọi chuyện dường như đã đúng theo kế hoạch . Giờ chỉ còn chờ thời cơ . Tắm rửa sạch sẽ xong , khi bước ra ngoài Minh có nói " đấy , bây giờ có phải ra con người rồi không , ăn cơm đi , thoải mái , ông bà già tao đi chùa rồi ngày kia mới về " . Ôi thật quá may mắn cho bố mẹ của Minh . Ôi Minh đâu có biết rằng Thắng đã nghĩ đến việc là nếu bị bố mẹ Minh phát giác , Thắng sẽ xuống tay luôn đâu .

Thắng chỉ ăn nửa bát cơm , Thắng nói " Thằng đần , biết tao ăn ít từ xưa đến nay , xới nhiều thế làm gì để cho phí ra " Minh đáp " Không ăn hết thì lợn nhà tao để làm gì mà phải sợ phí " Minh nói xong Thắng bụp miệng cười , Minh cũng cười . Không khí thật là vui vẻ . Minh bảo Thắng " Lên làm mấy trận đột kích đi , tao mới mua thêm cái lap , nay mày ở đây với tao " . Thắng nghe xong thì trong lòng khoan khoái lắm . Vì kế hoạch mà hắn vạch ra đang rất trôi chảy mà không có 1 vấn đề nảo nảy sinh chen ngang cả . Lúc đó bắn xong cũng khoản 11g30 . Minh nhìn đồng hồ rồi nói 12g tao ngủ nhé . Thời cơ đã đến , lúc này Thắng rút trong bao thuốc ra , cố đẩy điếu thuốc đã tẩm ma tuý lên trước rồi mời Minh hút . Minh thì mải chơi game , và từ trước đến giờ Minh cũng chẳng dính vào thứ này , ngược lại nhiều lần Thắng còn nói Minh " Tao mà biết mày chơi cái này , tao đánh què chân mày " . Vậy nên Minh đâu có chút nghi ngờ nào . Minh hút lấy hút để , còn hỏi " Thuốc đ gì thơm thế " . Minh hút được nửa điếu rồi buông cả điếu thuốc xuống bàn phím . Minh bắt đầu gãi cổ , rồi ngáp , Minh gãi không ngừng . Rồi bắt đầu ngã ra đất . Minh có dấu hiệu của co giật , Thắng lúc này chợt giật mình vì tiếng của Minh đang ú ớ ngày 1 to dưới sàn . Kẻ bất nhân chẳng chần chừ . Hắn rút con dao dấu trong quần , hắn ngồi đè nên nạn nhân , tay trái hắn bịt miệng nạn nhân , tay phải hắn đâm liền 4 nhát mạnh hết cỡ ( vì mỗi lần đâm , hắn còn phải nhắm chuẩn để đâm vào chỗ thịt lành ) . Người Minh lịm dần đi , máu chảy ra bắn tung toé , bắn lên tường , lên mặt Thắng . Con quỷ đó đã thoả mãn được tham vọng . Hắn cũng chẳng nghĩ đến trường hợp dấu xác . Mà việc đầu tiên là hắn đi lục lọi tất cả mọi thứ trong căn nhà . Hắn đi 1 vòng quanh căn nhà và xới tung mọi thứ , dừng lại ở phòng của bố mẹ Minh . Hắn đã lấy được 1 số trang sức và 25 triệu tiền mặt . Con quỷ trắng trong hắn đang dần dần bay bổng . Hắn quay lại phòng của Minh . Khuôn mặt hắn lúc này dường như đơ ra trong 1 giây phút . Hắn nhìn vào xác Minh và tự nhiên những ký ức ngày xưa lại ùa về , nó hiện lên trong đầu tên tội đồ như 1 thước phim . Lúc này hắn mới buông dao xuống và ngã khuỵ . Bật khóc như 1 đứa trẻ con . Đây mới là hắn . Gạt phăng giọt nước mắt , hắn lại trở về là 1 kẻ máu lạnh , mặt của hắn lạnh như tiền vậy . Hắn bắt đầu lau dọn những chứng cứ hắn để lại , từ những dấu vân tay , đến bát cơm và cái thìa của hắn , rồi cả hòn đá mà hắn đã ném vào . Xong xuôi mọi thứ , chỉ còn lại bức tường màu trắng và bị vấy bẩn bởi máu của 1 kẻ vô tội . Hắn nghĩ rằng hắn đã huỷ hết bằng chứng . Nhưng hắn đâu có biết được bàn tay hắn dù có lớn đến mấy cũng đâu thể che lấp trời xanh . Dương không xử thì Âm xử . Hắn đã gây ra tội ác trời không dung , đất khó tha .

Lúc này hắn đã xuống dưới nhà , hắn cố gắng đóng hết mọi cánh cửa 1 cách thật khẽ , hắn bắt đầu ra sân . Nhưng hắn quên mất là nhà Minh có nuôi 1 con Bắc Hà , tên nó là dép . Con chó lao chồm tới và cắn vào đùi Thắng khiến Thắng đau điếng . Hắn loạng choạng và ngã xuống . Lúc này vẫn lại là con dao đó , hắn rút ra và lấy hết sức mình mà găm mũi dao vào đầu con dép . Hắn đâm được 7 nhát thì con chó rên lên 1 hồi rồi nằm xuống , nó đã không còn kêu nữa . Điều kì lạ là con chó đó , nhà Minh nuôi gần chục năm nay , nó không lạ gì Thắng cả . Nhưng tại sao hôm nay nó lại cắn Thắng , Thắng sát hại Minh trong 1 không gian yên tĩnh , không có 1 tiếng động . Phải chăng con chó đã đánh hơi được tội ác của Thắng , có phải nó đã biết chuyện gì không ? . Những câu hỏi lặp đi , lặp lại trong đầu hắn . Nhưng hắn vội gạt qua , cầm máu phần đùi đau đớn , hắn lết ra ngoài cổng . Hắn quan sát kĩ , từng khúc trốn chạy trên con đường đất , hắn đi theo nó rất khéo , hắn biết mình phải nấp vào đâu , đúng chỗ , đúng lúc . 1 con chim dường như cũng chẳng phát hiện ra hắn . Lúc này hắn như 1 bóng ma . Bản năng của vạn vật , khi nhận ra mình sắp gặp nguy hiểm , luôn tìm tới 1 chỗ an toàn để ẩn nấp . Lúc này hắn đã nghĩ đến cách vượt biên , hắn có 1 người chú họ xa ở trên Mèo Vạc . Chẳng chần chừ , hắn lẩn ngay ra ga . Nhưng khi đến mua vé , họ nói chuyến tàu vừa di chuyển xong cách đây 2 tiếng , khoảng nửa tiếng đến 1 tiếng nữa sẽ có 1 chuyến tàu khác tới . Lúc này hắn như ngồi trên đống lửa . Nhưng vẫn cố đợi vì trong phạm vi 1 tiếng thì còn chấp nhận được . Vậy là cuối cùng hẵn đã lên được tàu , 4 giờ sáng hôm đó , tiếng tàu hoả lăn bánh trên đường ray , rồi tiếng còi . Nhưng lúc này hắn đã ngủ say . Hắn ngủ vì sau 2 ngày , hắn đã thức trắng để tạo lên 1 kế hoạch man rợ .

Lúc này người soát vé của khoang , có đi lại và đánh thức hắn dậy . Vì hắn vừa có được 1 khoản tiền hời nên hắn chẳng ngại gì mà k mua cho mình 1 vé khoang riêng . Hắn thức dậy với hành động quen thuộc , là gãi cổ và ngáp . Người soát vé nhìn hắn mà cũng có đôi chút e dè và nói " Tàu đã cập bến rồi anh nhé , anh thức dậy thu xếp đồ đạc rồi xuất tàu " . Hắn đáp " ok " . Rồi hắn ngồi 1 lúc trong sự mơ ngủ , hắn suy tư rồi cũng nhanh chóng dọn đồ đạc để xuống tàu . Nói là đồ đạc chứ thực chất ra chỉ là 1 chiếc cặp với 2 3 bộ quần áo và lương thực mà hắn đã mua ở dọc đường . Hắn vội vã bước xuống tàu và cố tìm 1 người lái xe ôm , người đó lai hắn vào sâu trong trong bản làng của những người dân tộc . Khi vừa đến ngã 3 , Thắng kêu người xe ôm dừng lại và trả tiền . Thắng vẫn còn nhớ đường vào nhà chú hắn . Còn phải đi bộ thêm 1 đoạn 20p nữa mới tới . Lúc này trời cũng đã xế chiều , sương bắt đầu dày đặc khi màn đêm buông xuống . Hắn đứng trước cửa nhà của chú hắn . Tay gõ cửa công cốc và gọi " Chú Mèng ơi chú có nhà không , cháu Thắng đây , cháu đến thăm chú đây " . Thắng gõ cửa đến lần thứ 2 thì có người mở . Vừa nhìn thấy Thắng , ông Mèng vui mừng và nói " Mày đến mà không báo để chú ra ga đón " vừa nói chú vừa xách hộ Thắng cặp , đồng thời vỗ vai và hỏi thêm " dạo này ở dưới đó làm ăn gì rồi , trông thanh niên thành phố thế này chắc tốn gái lắm nhỉ " . 2 chú cháu tâm sự 1 lúc thì chú Mèng nói " thôi vào cất đồ đi , có đói không chú nấu gì cho ăn , tại mày đến buổi tối , chứ đến từ buổi chiều thì chú làm đủ món để lai rai rồi . Vì 2 chú cháu rất quý nhau ( người dân tộc thì các bạn cũng biết , họ rất là mến khách ) . Lúc này Thắng nói không đói và chỉ xin " Chú sắp cháu cái chỗ ngủ " . Chợt lúc này chú Mèng mới nói " Tao ở trong bản này , hành nghề xem số , xem tướng cũng đã lâu rồi . Tự dưng hôm nay tao thấy mặt mày đen lắm , hay ngồi ra tao xem cho 1 quẻ nhé " . Thắng giật mình sau câu hỏi của ông chú mình . Nhưng hắn vẫn nói " Dạ để mai đi chú , nay cháu mới đi đường xe nên mệt lắm " . " Ừ thế ngủ đi , mai chú cháu mình buôn . Có cái võng với cái giường , mày nằm cái nào thì nằm . Khi Thắng vừa vào , đập vào mắt thắng chiếc đôn gỗ trên chiếc giường . Hắn nói vọng ra hỏi " Chú vẫn hút thuốc thuốc phiện đấy à " . Chú Mèng đáp " mày yên tâm chú hút điều độ lắm , khoẻ ra cơ . Không như ngày trước đâu " . Thắng đáp " Vâng , cháu cũng chỉ hỏi chú vậy thôi " . Thắng ngả lưng trên chiếc võng đung đưa , vắt tay lên chán và suy nghĩ . Hắt vội ngồi phắt dậy vì tự dưng bị giật mình bởi khuôn mặt của Minh lúc chết hiện trong đầu hắn . Lúc này hắn đã bắt đầu biết sợ , nỗi ám ảnh bắt đầu đã bao chùm lấy hắn , hắn lại đổ môi hôi . Lúc này chú Mèng đi vào và hỏi " Sao thế , nhớ nhà quá à , có làm 1 hơi với chú không " . Chú Mèng chỉ nghĩ đó là lời đùa nhưng không ngờ Thắng lôi hẳn ra 1 tép và ống kim tiêm . Hắn làm mọi thứ trước mắt chú Mèng . Nhưng chú Mèng cũng là người nghiện nên không gay gắt gì , chú chỉ nói " Sao chú tưởng mày bỏ rồi , vẫn chích hả con " . Hắn khẽ gật đầu rồi lại đưa lên tay . Chích xong như được thoả mãn lắm . Hắn nằm xuống như cún con say sữa , hắn dùng đôi tay gầy đét , đen và bọc xương của hắn gãi lên từng chỗ trên cơ thể . Hắn đang cảm thấy thoả mãn . Lúc này hắn không hề hay biết và cũng chẳng quan tâm thứ gì . Hắn đầu biết rằng những ngày sau đó sẽ là chuỗi ngày sống không bằng chết của hắn ..... To be continued !

Truyện này mình sẽ cố gắng viết dài , không mâu thuẫn , viết theo kiểu trinh thám kinh dị , nói chung là theo ý các độc giả nhaa . 5 tiếng mình dành cho các bạn đó 😄







NỢ MÁU TRẢ MÁU 2
Tác Giả : Ông Kẹ

Quay trở lại nhà của Minh . Sáng hôm đó , thì lão Kẹt . lão làm nghề đánh cá , nhà lão cách nhà Minh 2 miếng đất . Bất chợt như có người kéo lại khi đi qua nhà Minh . Lão chợt nhớ , hôm nay lão có việc bận đột xuất phải lên huyện . Lão định bụng sẽ sang nhà Minh mượn chiếc mini cũ , nhưng lạ là thường thường , ngày nào cũng lúc 6,7 giờ là ông đã nghe thấy tiếng phi vù vù của chiếc dream qua và chào ông , nhưng bây giờ đã là 7g20 , cũng không phải là ngày cuối tuần . Lão Kẹt nghĩ rằng Minh sẽ chỉ được nghỉ vào chủ nhật , lão lạ bởi vì lão cũng vậy . Lúc này lão đi đến và đứng trước cửa nhà Minh , lên tiếng và gọi " Minh con ơi , xuống ông nhờ cái này nhớ " , ngó mắt vào sân thì thấy xác con dép đầu đầy máu , vết máu từ xác con dép kéo dài đến cổng rồi ra cả đến con đường đất bên ngoài . Máu vấy tung toé và có vết vẫn còn ướt . Cực thấy có chuyện không lành nên liền đi bớ làng , bớ xóm . Lúc này có người hàng xóm đã gọi điện được cho bố mẹ Minh và thông báo . Bố mẹ Minh nghe xong thì cũng chưa nhận ra gì vì chỉ nghĩ con chó bị đánh bả . Nhưng chợt ngẫm lại , bố Minh đã thấy có gì đó không ổn " tại sao đánh bả lại có máu , mà con dép lại vẫn ở trong nhà ? " . Bố mẹ Minh lúc đó đã gọi điện ngay cho Minh . Nhưng chợt đã đứng hình khi những cuộc gọi cho Minh liên tục không được hồi đáp .

Bố mẹ Minh lúc này cách nhà đến cả trăm km . Vì quá lo lắng . Bố mẹ Minh đã bắt xe về luôn lúc đó . Ngồi trên chiếc xe mà không khác nào cái bếp lò . Bố Minh chột dạ nhấc điện thoại lên và bấm số gọi lại cho người hàng xóm nói " bác Mai à , bác gọi báo công an đến giúp em nhé . Nếu vợ chồng em chưa về kịp , đưa điện để em nói chuyện với bên công an . Nói họ phá khoá xông vào nhà " . Sau 20p thì 1 xe thùng với chữ CSTT màu trắng xuất hiện . 3 chú công an bước xuống và hỏi mọi người " Ở đây ai vừa báo công an ạ " . Bác Mai và lão Kẹt bước ra , bác Mai nói trước " Dạ , tôi báo , còn phát hiện ra thì là ông Kẹt đây ạ " . Lão Kẹt nói " dạ lúc 7g hơn thì tôi đi qua nhà cháu nó . Định đi vào mượn cháu nó cái xe đạp thì thấy thế này " . Vừa nói lão vừa chỉ tay vào nhà Minh . Lão nói tiếp " nên tôi đã hô hoán làng xóm , chủ nhà vừa gọi điện cho cô Mai đây nhờ báo các anh đến giúp , nếu cô chú không về kịp thì xin các anh hãy phá khoá xông vào " . Lúc này , nhận thấy vụ việc có dấu hiệu không bình thường , lực lượng chức năng đã đề nghị bà Mai liên lạc lại gia đình chủ nhà . Khi bố Minh nhấc máy lên , còn mẹ Minh thì thấp thỏm nghe ngóng . Đầu dây bên kia lên tiếng " Dạ vâng chào anh , tôi là đại uý Hoàng Văn Nhật , công an xã Yên Phong , nhận được tin báo của bà con nhân dân . Chúng tôi đang có mặt ở nhà anh và thấy có dấu hiệu bất bình thường . Chúng tôi muốn xin ý kiến của anh . " lúc này bố Minh vội vã trả lời trong lo sợ , mẹ Minh khóc rú lên rồi bắt đầu nói gở ( như kiểu ối giời ơi , con ơi con làm sao mẹ không sống nổi mất ấy ) . Bố Minh phải quát " IM ĐỂ NGHE XEM NÀO . CỨ LUYÊN THA LUYÊN THUYÊN " . Bố Minh trả lời " Dạ vâng đề nghị các anh phá khoá , chúng tôi cũng đang sót ruột lắm cũng đang trên đường về rồi " . Bên công an đáp " Dạ vâng . Anh có phải là Đỗ Văn Việt , vợ là Đinh Thị Tú , con là Đỗ Văn Minh không ạ . Có phải gia đình ở xx/xx/xxx xã Yên Phong không ạ " . Bố Minh đáp " vâng đúng rồi đồng chí " . Lực lượng nói thêm " chúng tôi đang ghi âm cuộc gọi , chỉ là để phòng nếu gia chủ kiện cáo " . Bố Minh đáp vội " dạ không , chúng tôi xin hứa sẽ không kiện tụng bất cứ vấn đề gì , tôi xin đề nghị các đồng chí phá khoá xông vào gấp " . Đồng chí công an hỏi thêm " vâng , được rồi . Mọi lời nói của anh đã được ghi lại . Bây giờ chúng tôi sẽ tiến hành phá khoá . Anh chị cố gắng về sớm nhất có thể nhé " . Nói xong anh Nhật nói 2 người đi cùng " Các đồng chí , tiến hành phá khoá " . Vì nhận thấy dấu hiệu nghiêm trọng nên thêm 2 xe nữa cùng nhiều đồng chí công an đã xuất hiện .

Người dân đứng túm tụm lại cùng nhau . Chăm chú nhìn các đồng chí công an thực hiện nhiệm vụ . Lúc này lực lượng chức năng đã phá khoá xong , khi họ xông vào thì cảnh tượng đầu tiên là 1,2 dấu chân máu không nguyên vẹn , những giọt máu rơi vãi từ chỗ con dép ra đến cổng . Lực lượng chức năng đã xông vào nhà thì phát hiện đồ đạc bị xới tung , và khi lên tầng 2 đã phát hiện thi thể 1 nam thanh niên đã chết do bị đâm vào vùng cổ . Nhận tình tiết nghiêm trọng của vụ việc , Đồng chí Nhật đã gọi điện lên cơ quan lãnh đạo , báo cáo chi tiết và đề nghị các trinh sát nghiệp vụ xuống làm việc . Khu vực nhà Minh lập tức được phong toả . 1 tiếng sau , gần 9g sáng 1 chiếc Mitsubishi xuất hiện với cái đèn xanh đỏ quen thuộc trên nóc xe . Bước xuống là 3 người đàn ông và 1 người phụ nữ mặc chiếc áo dài trắng . Họ là công an pháp y . Người dân lúc này thì bỏ cả công việc , ngày càng tụ tập đông gây khó khăn cho lực lượng chức năng trong công tác giải tán ( hê hê đố dân đâu hiếu kỳ bằng dân Việt Nam đấy ) . Đồng chi Nhật được chỉ đạo là chưa được báo cho chủ nhà , sẽ rất nguy hiểm nếu đang trên đường về mà họ mất bình tĩnh . Tầm 10 giờ sáng . Chiếc taxi Mai Linh bất chợt dừng lại . Phía trước là công an đang phong toả khu vực . Trong xe là bố mẹ Minh , họ phải bắt taxi từ đường quốc lộ để về nhà . Bố mẹ Minh chết lặng . Bố mẹ bất ngờ mở cửa mà lao xuống quên cả trả tiền taxi , vừa xuống mẹ đã vừa kêu vừa khóc mà lao vào khiến lực lượng chức năng cản lại . Lúc này bố quát " IM ĐỂ TÔI HỎI XEM NÀO " . Bố nói " Anh cho tôi vào , chúng tôi là chủ nhà . Lúc này đồng chí công an hỏi " anh là Đỗ Văn Việt ạ " . Bố gật đầu rồi chú công an báo cáo qua bộ đàm cho đồng chí Nhật , thông báo và được đồng chỉ Nhật chỉ đạo " Cậu bảo họ đứng chờ tôi , tôi ra ngay " . Lúc này người công an kia có truyền đạt lại thì mẹ lại gào lên " Nhà tôi tại sao tôi không được vào , các anh có quyền gì mà lại không cho tôi vào nhà của tôi " . Lúc này anh công an mới nghiêm giọng " Đề nghị chị bình tĩnh , sẽ có người chức trách nói chuyện với anh chị ngay bây giờ " . Bố thì đang lo sắng người mà mẹ còn như thế , làm bố phải quát mấy lần mẹ mới thôi . Lúc này đồng chí Nhật có mặt , trên tay là 1 vài tấm ảnh . Đồng chí nói " hiện tại chúng tôi đang phong toả hiện trường để điều tra xác minh nên anh chị tạm thời chưa thể vào nhà . Xin hãy để các lực lượng pháp y làm việc xong rồi mới được vào " . Đồng chí Nhật đưa cho bố mẹ xem vài bức ảnh rồi hỏi " Anh chị xác minh giúp xem có phải cháu nhà mình không " . Bố cầm tấm ảnh mà tay run bần bật , mẹ cũng giằng lấy 1 tấm . Bố xem đến tấm thứ 3 thì ngã khuỵ xuống như không tin vào mắt mình , mẹ thì đã ngất lịm đi vì sốc từ lúc nào .

Thắng lúc này đã tỉnh , hắn bắt đầu bị 1 loạt những ký ức ám ảnh . Hắn lại đổ mồ hôi . Tưởng chừng như 1 kẻ tứ cố vô thân , không sợ trời không sợ đất mà nay lại phải đổ mồ hôi vì 1 thế lực vô hình nào đó . Lúc này là 8g sáng , chú Mèng đã về đến nhà . Trên tay là mấy con ếch và 1 xô cua đá . " Dậy rồi à ông mãnh , xúc miệng , rửa mặt đi rồi ra phụ chú , làm cho nhanh chú cháu mình uống rượu " . Thắng lúc này nghe thấy tiếng chú Mèng thì mừng quýnh như thấy mẹ đi chợ về . Vì ngày xưa , bố mẹ hắn đi làm buổi sáng đến trưa mới về , cứ lúc nào mẹ hắn về , hắn cũng ra đẩy xe mẹ vào nhà và hỏi " Mẹ ơi , hôm nay ăn món gì thế ? " . Thắng chỉ xúc miệng toẹt cái rồi nhổ đi . Hắn lao vào phụ chú Mèng cho xong vì hắn cũng khá đói rồi . Chén rượu được rót ra . 2 chú cháu tâm sự chuyện trên trời dưới đất , rồi thành phố có gì , vùng cao có gì .... Bất chợt , chú nói 1 câu khiến Thắng lạnh gáy " Từ lúc mày đi về đây , chú thấy có gì lạ lắm , lấy cái bát đĩa đồng xu kia ra đây chú gieo 1 quẻ cho xem nào " . Thắng cũng lấy theo lời chú . Gieo xong chú nói 1 câu khiến Thắng hoang mang tột độ " Có 1 vong linh oán khí nặng lắm , nó đang tìm cháu , 2 đồng cùng ngửa , quẻ âm , vong này mới chết và là chết oan " . Mồ hôi của Thắng vã ra không cần phải tắm . Thậm chí trong căn nhà sàn gỗ yên tĩnh đó . Cả 2 còn có thể nghe được tiếng mồ hôi của Thắng rơi . Thắng sợ lắm , hắn sợ như chưa từng được sợ . Lúc này hắn tâm sự thật hết với chú Mèng , vì chú Mèng là người Thắng tin tưởng thứ 2 chỉ sau Minh . Chú Mèng nghe xong thì ngã ngửa về sau , chú không thể tin được những gì mình đã nghe từ Thắng . Chú nói " Trời ơi , thằng chó chết " . Chú tát 1 cái mạnh vào mặt khiến Thắng ngã sang bên cạnh , vì trước chú cũng là bộ đội . Vậy nên tuy chú đã 50 nhưng thân hình vẫn còn khá cường tráng do hằng ngày leo núi , băng rừng . Ăn uống điều độ , thế nên để nói dù Thắng có là một thanh niên 20 tuổi , cái tuổi mà người ta bảo là bẻ gẫy sừng trâu . Nhưng cũng không thể gượng dậy được lại nhanh sau cú đấm trời giáng của chú Mèng . Nếu để nói lúc này Thắng chỉ có 50kg thịt và xương . Chú Mèng nói " tao không nghĩ mày là một thằng bất nhân bất nghĩa đến mức như vậy . Tại sao mày lại làm như thế ? " . Chú Mèng túm cổ áo Thắng và hỏi dồn dập . Lúc này Thắng khóc lóc , van xin sự giúp đỡ của chú Mèng . " Chú ơi bác cố cứu cháu với , cháu chót dại lúc đó cháu không còn điều khiển được bản thân mình nữa , mọi thứ diễn ra như một thước phim và cháu ... " Thắng không nói nên lời nữa . Chú Mèng nhìn Thắng rồi chu lặng lẽ ra chiếc ghế tre ngồi xuống , chú vê một bi thuốc rồi hút như để giải tỏa căng thẳng , vì bây giờ chú đã là một người phạm pháp . Chú vừa nghĩ đến chuyện đó lại vừa quay ra nhìn Thắng . Lúc này chú thở phào một hơi thuốc rồi vẫy Thắng ý ra hiệu ngồi đến trước mặt chú . Lúc này chú nói " Từ lúc mày về và gõ cửa , mấy lần liền chú cảm nhận được như có ai đó đang đứng nhìn mình rất kĩ ở phía đằng ngã ba . Nhưng khi quay lại thì chú lại không thấy ai hết " . " Đúng thật là trên đời này chẳng có chuyện gì là tự nhiên , không có lửa thì cũng chẳng có khói " . Vừa nói chú vừa nhìn vào mặt Thắng , lúc này Thắng quỳ xuống , van xin chú Mèng cứu thắng khỏi kiếp nạn này . Chú Mèng thì giờ đã như cá nằm trên thớt , vả lại chú cũng thương Thắng , chú nói " mọi sự ngu dốt đều phải trả giá bằng cả cuộc đời hoặc tính mạng . Mày đã giết người thì mày cũng đừng bao giờ mong mình được sống yên thân " . Chú nói xong câu này thì Thắng oà lên khóc như một đứa trẻ con mà cúi đầu dưới chân chú , Thắng nói " chú ơi giờ cháu chỉ còn mỗi mình chú , chú mà bỏ cháu thì cháu chết mất " . Chú Mèng nghe xong câu này thì càng thêm thương hại Thắng . Cuối cùng chú cũng phải mủi lòng mà bảo " mày đứng lên ngay, tao đã dậy mày từ ngày xưa . Đầu gối của nam nhi không phải để quỳ dưới đất " . Lúc này chú Mèng đi vào buồng trong , chú gọi vọng ra và nói " vào đây " .

Khi Thắng bước vào thì chú Mèng đã thay xong một bộ quần áo màu đen , sau lưng có hình bát quái . Chú nói Thắng " Ngồi xuống , cởi áo , khoanh chân vào " . Lúc này chú châm hương rồi bắt đầu 1 tràng khấn tiếng dân tộc mà Thắng không thể hiểu được . Chú múa may một lúc rồi lôi trong tay áo ra một chiếc mai rùa rỗng , chú bỏ 4 đồng xu vào đó rồi lắc . Vứa khấn vừa lắc một lúc chú đổ ra thì thấy hai mặt sắp , hai mặt ngửa . " Quẻ đại hung " chú lại lắc thêm 1 lần nữa , lần này thì cả 4 mặt đều ngửa " . Chú lắc đầu , chú nói " nó căm hận mày lắm , nó đang ở ngoài kia tìm mày , vì mày đang ở trong nhà tao nên nó không phát hiện ra được đấy " . Thắng nghe xong thì rụng rời chân tay , mặt cắt không còn một giọt máu . Lúc này chú nói " viết ngày tháng năm sinh , họ tên của mày vào tờ giấy màu vàng kia , nhanh lên " rồi chú đứng dậy ra sau nhà và bắt 1 con gà trống , quay trở lại căn buồng . Chú nói " Bây giờ mày ngồi yên, nhắm mắt lại , chắp tay vào " . Thắng làm theo lời chú Mèng . Nhưng hắn vẫn cố ti hí mắt để xem bác làm gì ( con người thì ai chẳng có tính tò mò ) . Chú Mèng cầm tờ giấy ngày tháng năm sinh của Thắng cùng với nén hương và khấn một tràng tiếng Thái , xong xuôi chú chọc lá bùa qua nén hương rồi buộc vào cổ con gà . Chú lấy tay ấn chỉ từ con gà rồi quay ra chạm vào chán Thắng , chú lấy mực đỏ và viết chữ " Thế " ở trên chán của Thắng . Bác tiếp tục khấn 1 lúc sau đó bác bảo Thắng " xoè tay ra " . Chú cắt 1 vết khá sâu khiến máu nhỏ thành giọt trên ngón tay Thắng . Chú bắt con gà vạch miệng và nói " bóp cho chảy đủ 7 giọt " . Xong xuôi , Chú thả con gà ra cửa và để nó chạy mất hút . Thắng thắc mắc lắm nhưng chú biết nên cũng nói luôn . " con gà đó là thế thân của mày , tao đã yểm bùa để cho vong thằng Minh đuổi theo con gà đó , việc của mày bây giờ là phải tìm ngay một chỗ an toàn để ẩn thân . MÀY PHẢI VƯỢT BIÊN " . Chua Mèng nhấn mạnh . Chú đi ra ngoài và lấy trên chiếc xà ngang 1 tờ bản đồ cũ , 1 cái lọ bột nhỏ và 1 thanh kiếm gỗ xoan đào . Chú dặn " Bây giờ chú sẽ chỉ cho mày đường để vượt biên sang bên kia mày phải tìm đúng đến địa chỉ này . Đây là nhà 1 đồng môn của chú , lát chú sẽ viết 1 lá thư để mày đưa cho bác ấy đọc . Bác ấy sẽ thu nhận mày . Tạm thời bây giờ thằng Minh sẽ không tìm được mày nhưng mày phải nhanh lên chậm nhất là ba tuần mày phải có mặt ở đó , nếu để sau 49 ngày của thằng Minh thì sẽ thành hoạ lớn , tao chết mày cũng chết . Đến lúc đấy trời muốn giúp cũng khó cứu " . Chú dặn thêm " nếu trong 3 tuần mày vẫn còn ở trong rừng . Ban đêm có nghỉ chân thì nhớ rắc bột này thành 1 vòng tròn xung quanh rồi hẵn nghỉ . Phòng trường hợp bác ấy không nhận ra chữ của chú , thì mày đưa thanh kiếm này ra " . Nói xong chú đi xuống bếp và nói vọng ra " sắp xếp đồ đạc , ngủ đi , sáng mai đi sớm " . Thắng nghe thế thì như con lật đật , hắn chạy đi thu xếp mọi thứ . Cơn vật thuốc lại đến , hắn lại bắt đầu biểu hiện đó . Lúc này hắn bắt đầu lục tung balo lên , tìm tép thuốc cuối cùng của hắn . Và cứ thế hắn lại chích , rồi chìm vào phê pha . Chú Mèng lúc này thì đang làm đồ ăn đường cho hắn , chú cố làm những thứ thật khô , và để được lâu . Sáng sớm ngày hôm sau . Hắn đã chuẩn bị mọi thứ , đồ đi rừng và cả tâm lí nữa . Trước khi đi chú Mèng có dặn " sống chết , thành bại do ta . Đừng bao giờ tin vào những lời của tạo hoá " . Thắng thắc mắc không hiểu . Cũng chẳng còn thời gian chần chừ , hắn chào chú Mèng rồi đi theo con đường mòn phía trước . Thắng đi được gần khuất con đường thì chú Mèng có chạy theo và gọi " Đợi chú 1 tí " . Chú chạy đến và đeo cho Thắng 1 lá bùa vào cổ , chú nói " Đây là bùa bình an , mày đeo vào mà cố gắng sống tốt quãng đời còn lại . Nếu tai qua nạn khỏi nhớ về thăm chú nhé ! Mày phải là người chống gậy cho chú " . Tối qua chú Mèng hành động như vậy là bởi vì chú quá tức giận vì hành động dại dột đó đã thay đổi cả quãng đời của 1 thanh niên trẻ . Chứ chú thương thằng Thắng lắm chứ . Vì từ khi chú rời bỏ thành phố lên đây sống 1 mình sau 1 biến cố không đáng có , thì nó luôn là người lên thăm chú hằng năm , nó mua quà và thường ở lại hàng tuần chơi với chú . Chú quý Thắng như con , vì con chú đã mất trong 1 tai nạn giao thông rồi , nó chạc tuổi Thắng . Thắng lúc này vừa đi mà lòng vừa nơm nớp lo sợ , hắn sợ đói , sợ thú dữ và nỗi ám ảnh bao chùm lấy hắn mỗi khi màn đêm buông xuống .................... To Be Continued

Dự là viết xong phần này , mình chắc chắn các bạn sẽ thấp tha thấp thỏm , ăn không ngon ngủ không yên chờ phần 3 cho xem 😄 hê hê





Nợ Máu Trả Máu 3
Tác Giả : Ông Kẹ

Về phía nhà Minh . Mẹ Minh phải nằm cấp cứu , còn bố thì đang ôm đầu mà chăm mẹ . Thật là mệt mỏi , chưa bao giờ bố cảm thấy bất lực như lúc này . Nhìn bố thương lắm . Lúc này , 1 y tá xuất hiện và nói " người nhà bệnh nhân đâu " . Cô y tá nom kém bố đến gần 20 tuổi , nhưng ăn nói thì cộc lốc và chảnh choẹ . Bố nói " tôi là người nhà bệnh nhân " . Y tá đáp " huyết áp cao , sốc . Có thế thôi mà cũng nhập viện " . Bố mình là người ghê gớm lắm . Nếu bình thường không có chuyện gì xảy ra thì bố sẽ đập ngay vào mặt y tá với những câu nói đại loại ( dmm ranh con , mày đáng tuổi con tao . Các bố các mẹ mày đây đóng thuế , đóng tiền vào để nuôi chúng mày , mà chúng mày thái độ thế à ...) . Nhưng tình cảnh đang như thế này , bố không còn hơi đâu mà nổi nóng nữa . Lúc này , 1 anh công an đi vào và nói " chú Đỗ Văn Việt ạ " . Bố đáp " đúng rồi , tôi đây " . A công an đáp " dạ vâng , cháu mời chú ngồi sang giường bên kia . Chúng cháu cần thu thập đôi chút thông tin từ phía gia đình để phục vụ công tác điều tra " . Bố trả lời " rồi , anh cứ hỏi đi " .
Ca : Cô chú ra khỏi nhà vào lúc mấy giờ , trước khi đi trong nhà chỉ còn mỗi anh Minh hay còn ai khác ?
Bố : tôi và mẹ nó đi từ 5g sáng , trong nhà chỉ có 3 người , là tôi , bà nhà với cháu . Thêm con chó tôi nuôi nữa thôi .
Ca : trước khi ra khỏi nhà , 2 bác có thấy điều gì khả nghi đáng ngờ không ?
Bố : không , lúc chúng tôi đi cháu Minh vẫn còn đang ngủ .
Ca : vậy nguyên cả ngày hôm đó thì sao , anh Minh có điều gì lạ lùng k ạ , có liên lạc với ai hay k ?
Bố : không , cháu nó vẫn bình thường cho đến khi Bác Mai báo tôi mới biết chuyện .
Ca : bác có mất đồ đạc gì trong nhà k .
Bố : hôm trước vợ tôi được 1 người vay trả tiền , 25 triệu đồng , cùng với 1 số trang sức trong tủ quần áo . Đều đã mất hết .
Ca : theo kết luận ban đầu của cơ quan pháp y . Anh Minh bị đâm 4 nhát sâu vào cổ , đầu gần lìa khỏi cổ vì những vết đâm chết ngay lúc đó , trên người không có 1 vết bầm tím . kiểm tra máu phát hiện có dương tính với chất ma tuý . Hiện tại thì cơ quan công an đang phân tích điều tra hiện trường và khoanh vùng đối tượng khả nghi , xác định được đây là vụ án giết người cướp tài sản có tính toán trước .
Khả năng 1 : Minh có cho ai đến ngủ qua đêm
Khả năng 2 : Có người đột nhập vào nhà để sát hại Minh . Vậy bác có nghi ai là người đã sát hại anh Minh không ?
Lúc này bố mới giật mình . Vì thằng Minh từ trước đến giờ rất ghét những thứ đó , nó chỉ hút thuốc lá , bạn gái thì cũng chẳng bao giờ nó dẫn về nhà ngủ qua đêm . Còn bạn trai thì . " Đét " Bố Minh vỗ 1 cái mạnh vào đùi rồi nói " Thôi chết tôi rồi , không lẽ nào lại là nó " . Lúc này anh công an mới hỏi " cái gì ạ , nó nào ạ " . Bố bắt đầu khai rành mạch về Thắng , bố nói mọi thứ . Từ bé cho đến lớn .

Tại phòng của các điều tra viên . Hồ sơ của Thắng đã được gửi về phòng từ công an xã và đang được được phơi bày trên bàn . Mọi nghi vấn lúc này đều dồn vào Thắng . Thủ trưởng lập tức chỉ định 2 điều tra viên đến nhà đối tượng làm việc . Nhưng khi được xã Yên Phong báo cáo kịp thời ngay lúc đó . Là bố mẹ Thắng đã từ hắn . Lí do là hắn nhiều lần phá phách đồ đạc , đánh đập bố và anh trai , lấy hết tiền và đồ đạc của nhà để đi đổi ma tuý . Ngay lập tức , 2 đồng chí công an đã được lệnh rà soát địa bản nơi đối tượng hay lui tới . Vậy là bây giờ không còn là nghi ngờ gì nữa . Mà nghi phạm ( Chính ) là Thắng . Giờ chỉ chờ bên pháp y xét nhiệm vết máu ở hiện trường , nếu trùng khớp . Lập tức viết lệnh truy nã . Buổi sáng ngày hôm sau lúc 9g30 , khi mà giấy xét nhiệm được đưa về phòng của điều tra viên . Mẫu máu trùng khớp . 12g trưa thì 2 đồng chí công an đã quay về và thông báo . " bọn em đã rà soát địa bàn xảy ra vụ án , thậm chí các địa bàn lân cận . Người dân của những khi vực Thắng thường hay lui tới , đã nói là từ sau vụ án họ không thấy bóng dáng của Thắng nữa . Ngay lập tức lệnh truy nã đã được phát ra toàn quốc . 1 ban chuyên án được lập ra với cái tên NXT-985 ( Nguyễn Xuân Thắng - 1985 ) . Với 5 điều tra viên đã được điều động tham gia chuyên án . Họ tiến hành các mũi trinh sát đầu tiên cùng phối hợp với các công an các tỉnh lân cận để nhanh chóng bắt được kẻ thủ ác . Sau 2 tuần , nỗ lực tìm kiếm đi vào bế tắc . Các điều tra viên đã đề nghị xuất lệnh lên INTERPOL ngay lập tức vì có khả năng Thắng đã vượt biên .

Quay trở lại căn nhà của Minh 2 tuần trước . Căn nhà giờ đây lạnh lẽo , âm u đến rợn người . Đám ma của Minh diễn ra hôm sau đó , hàng xóm và dân làng đến rất nhiều , họ hàng rồi bạn bè của Bố Mẹ Minh đã có mặt đông đủ từ sớm để phụ giúp gia đình . Các bác gái thì người lo thổi cơm , người lo bắt gà , đun nước . Còn các bác trai thì gọi điện thuê rạp và phường bát âm , bàn ghế . Nói chung ai vào việc người nấy , bố cũng đầu tắt mặt tối từ lúc dựng rạp . Chỉ có mẹ lúc này là khóc nhiều , mẹ ngất lên ngất xuống làm bố phải nhờ cô em của mẹ là " này giữ chị hộ anh nhé , trông đấy , chị mày mà nghĩ quẩn làm sao thì anh không sống được nữa đâu ! " . Cô gật đầu rồi vội khoác cánh tay của cô vào tay mẹ . Để giữ mẹ . Lúc này nghi thức khâm liệm đã xong , đặt Minh vào quan tài rồi đậy nắp . Chiếc đinh đầu tiên đóng vào cũng là lúc mẹ Minh lại ngã khuỵ xuống mà gào khóc . Bố lúc này cũng chẳng khác gì . Khung cảnh này thật tệ . Lúc này bố mẹ Thắng tuy đã từ mặt con nhưng vẫn có trách nhiệm đến thăm hỏi và động viên gia đình . Khổ nhất vẫn là bố mẹ Thắng , đã từ mặt rồi mà nó còn không để cho yên . Sau khi nhát búa cuối cùng gõ xuống , bỗng bất ngờ chiếc bát hương phụt cháy trước ảnh linh cữu . Mẹ Thắng gào to lên mà nói rằng " ối con ơi , con sống không chết thiêng , có điều gì thì con nói cho mẹ nghe , đừng làm như thế mẹ sợ lắm con ơi " . Thì lúc này bát hương đã tắt . Mọi chuyện tưởng chừng là biến động nhưng cả chiều hôm đó , xác của Minh đã được nằm xuống dưới 2m đất 1 cách nhẹ nhàng và bình yên . Chúng ta cùng tạm biệt 1 chàng trai . 1 thanh niên gương mẫu mà độ tuổi còn quá trẻ , còn bao nhiêu ước mơ , hoài bão cần thực hiện . Thật không ngờ , Minh từ bé đến lớn hiền lành , đi đến đâu ai cũng quý đến đó . Chết vì bạo bệnh , chết vì tai nạn thì không sao nhưng con người ấy đã bị sát hại 1 cách dã man . Mà kẻ sát hại lại chính là kẻ từ thuở thơ ấu mà Minh vẫn hay trốn cha trốn mẹ để đi chơi cùng hắn . Thật là khó dung thứ cho kẻ thú vật .

1 tuần sau đó . Thắng đã đi được 2/5 chặng đường , lúc này hắn đang ngồi nghỉ tại 1 con suối . Bao xung quanh hắn là 1 màu xanh tuyệt đẹp của thiên nhiên . Khung cảnh những dãy núi chập chùng trông sao thật hùng vĩ . Nhưng khung cảnh tuyệt đẹp đó không dành cho hắn . Đáng nhẽ ra lúc này hắn phải đang ăn năn hối cả mà ra đầu thú mới đúng . Hắn không được phép chiêm ngưỡng khung cảnh đó , thứ hắn cần kê cằm chính là chiếc lỗ của khung cửa trại giam . Lúc này trời đã gần tối , đồ ăn của hắn thì cũng sắp hết . Chắc mọi người tự hỏi trong 1 tuần đó tại sao hắn không bị vật thuốc đến chết đúng k . Dường như kẻ bất nhân đang nhận được những may mắn cuối cùng của thượng đế . Trong lúc này hắn hoang mang lắm . Hàng vạn câu hỏi hiện lên trong đầu hắn . Liệu mình phải chết ở đây sao ? Mình có nên quay về và ra đầu thú ? Nếu mình đi tiếp thì liệu có chết vì thú dữ , rắn độc hay là sốt rừng không ? . Giật mình quay ra , hắn nghe thấy tiếng bước chân từ đằng xa xa kia , hắn vội núp sau tảng đã và nhìn thấy 1 nhóm 5 người 3 nam 2 nữ đang địu giỏ và đi về hướng Việt Nam . Hắn nghĩ rồi đánh liều chạy ra xin thức ăn và đồ uống , khi vừa ra tới nơi thì 1 người giật mình chĩa khẩu súng ngắn k54 vào Thắng hỏi " Có chuyện gì " . Đồng thời khua tay ra hiệu cho 4 người kia chạy trước . Thắng vội giải thích ngay " tôi đang vượt biên , tôi chỉ xin ít đồ ăn và nước uống , tôi không phải công an " . Vừa nói thắng vừa dơ 2 tay lên cao . Lúc này thấy đã an toàn , người đàn ông này mới hạ súng và kêu mấy người đi cùng dừng lại nghỉ tại chỗ này . May cho hắn , người chĩa súng vào hắn biết nói tiếng Việt , 4 người còn lại đều là dân tộc thiểu số . Hỏi chuyện và tâm sự . Thì mới biết đây là dân buôn ma tuý qua những vùng mòn của đường biên . Thắng lúc này mắt sáng như đèn oto , như bắt được vàng . Hắn móc kĩ trong túi quần ra 1 chiếc nhẫn vàng tầm 5 chỉ . Hắn hỏi " em có cái nhẫn này , a xem có bán được cho em ít nhiều k " . Lúc này người đàn ông kia cầm lấy chiếc nhẫn , a ta xem 1 lúc rồi mới ra hiệu người kia lấy 1 bánh heroin chỉ nhỏ bằng bánh xà phòng , được quấn băng dính đen bên trong và băng dính trong suốt bên ngoài . Người đàn ông đưa dao cho Thắng bảo " Mày thử xem có phải hàng tốt không " . Chẳng chần chừ hắn rạch luôn lấy 1 ít . Vì số lượng kim tiêm mang đi là giới hạn . Hắn đã hết nhẵn , lúc này 1 người phụ nữ đi tới và đưa cho hắn 1 chiếc bóng đèn đã được rút rỗng bên trong , chỗ chân xoáy là 1 chiếc ống hút . Họ bảo Thắng đổ vào trong rồi đốt hút , có thể sử dụng được nhiều lần . Thắng lúc này cảm ơn rối rít , họ cho Thắng 3 chiếc lương khô . Xong xuôi , cả 2 đường ai nấy đi .

Lúc này trời đã gần tối , hắn đang loay hoay đi tìm 1 chỗ cao để tránh thú và ngủ nghỉ , hắn tìm được 1 chỗ thừa của 1 phiến đá khá rộng và cao , hắn tha lôi củi lên rồi bắt đầu nhóm lửa , mặc thêm áo để không bị ốm vì sương rừng và vắt muỗi . Lúc này hắn bắt đầu biết suy tư , hắn đã biết lo lắng được cho bản thân và sự an toàn của hắn . Tưởng chừng như 1 kẻ không sợ trời , không sợ đất . Mà bây giờ cũng phải luôn luôn giật mình vì có tật . Hắn im lặng , có tiếng gì đó . Càng lúc càng gần hắn . Hắn cầm lấy cành củi khô và ném về hướng phát ra tiếng động , lửa sáng lại là lúc hắn định hình ra là không có ai . Lúc này hắn bất chợt cảm thấy lạnh sống lưng . Nhớ lời chú Mèng dặn , hắn liền lục cặp lấy ngay hũ bột màu trắng mà rắc xung quanh thân . Khi hắn vừa rắc xong và ngẩng đầu lên thì hẵn phải kinh hãi mà bó gối nhắm chặt mắt mà kêu lên . Trước mặt hắn là 1 con ma rừng , nó mặc bộ quần áo dân tộc thổ cẩm , kinh hãi nhất là chiếc đầu của nó , đang được nó cầm trên tay , máu me đầy cả người . Nó cười với hàm răng lởm chởm , cái mặt trắng toát và đôi mắt trắng dã , nó cứ nhìn Thắng mà cười . Nhưng tuyệt đối không làm gì Thắng , như đã bị chặn lại ở vòng tròn màu trắng kia . Lúc này hắn lạy lấy lạy để , vái dập cả đầu , hắn nói " Tôi xin lỗi , tôi xin lỗi . Tôi người trần mắt thịt không biết đã phạm gì đến anh . Mong anh tha thứ , đừng làm phiền tôi nữa " . Hắn nói xong thì lúc này không còn tiếng cười nữa . Hắn mở mắt ra thì thấy khung cảnh đã tĩnh lặng lại như bình thường , hắn thở phào nhẹ nhõm . Lúc hắn trấn tĩnh lại được bản thân thì cũng là lúc cơn vật thuốc ập đến , hắn lại hút . Hắn muốn chìm vào cơn phê để vượt qua bóng tối của nơi rừng thiêng nước độc .

3 tuần sau đó . Lúc này hẵn đã vượt biên thành công , trước mặt hắn bây giờ đã là 1 số người dân đi lại , hết sạch đồ ăn còn quần áo thì tả tơi sau 1 tháng ở rừng . Có 1 vài người Việt Nam , hắn biết vì nghe thấy họ nói chuyện bằng tiếng việt . Hắn nhanh chóng chạy ra hỏi đường và chỗ đổi nhân dân tệ . Hắn được biết là mình sẽ phải đi bộ thêm 8km nữa thì mới tới chỗ mà hắn hỏi . Vậy là hắn mất thêm nguyên 1 buổi sáng đi bộ . Hắn cũng k ngu đến mức khi đã gần đến được địa chỉ , hắn vẫn chìa tờ giấy bản đồ ra cho người bản địa họ xem và chỉ đường . May mắn thay có 1 ông già đang đi bộ , sau khi cho ông ta xem xong thì ông ấy ra hiệu ý muốn Thắng đi theo mình . Độ tầm 15p sau thì Thắng đã đứng trước cửa của căn nhà . Hắn gõ cửa và gọi " Bác Sinh ơi , bác Sinh " , hắn gọi như kiểu đã quen biết với người đó . Mở cửa ra là 1 người đàn ông tuổi cũng đã ngoài 60 , kèm theo đó là 1 đôi mắt tinh anh và thân hình nhanh nhẹn . Ông Sinh hỏi " Cậu là ai , sao lại biết tôi , tôi có quen cậu không . À chết quên ! Mời cậu vào nhà " . Ngồi xuống ghế , Thắng vội xin ông Sinh nước vì đã khát khô cả cổ trên đường tìm nhà ông . Ông nói " bây giờ cậu nói đi , cậu là ai , tìm tôi có việc gì " . Lúc này Thắng tường trình lại mọi thứ cho ông Sinh , Thắng đưa lá thư và thanh kiếm cho ông Sinh . Ông ngắm 1 lát rồi nói " đúng kiếm của chú Mèng rồi " . Sau khi ông ngồi suy ngẫm 1 chút , mặt ông có chút biến sắc . Ông nói Thắng " cháu đi vào đây " . Ông đi vào căn phòng phía sau lưng và bật điện . Khung cảnh trước mắt Thắng gần như là 1 cái điện , trên trần là thanh xà , bạch xà , xung quanh 4 bề tường được đặt kín bởi những bức tượng , đồ lễ , dụng cụ bắt ma như trong mấy phim tàu . Ông Sinh lại đưa cho Thắng 1 tờ giấy và bắt Thắng viết ngày sinh tháng đẻ trên đó . Xong xuôi ông bắt đầu làm phép . Lúc này ông đi tới 1 cái lu ở góc phòng , xung quanh bày biện rất nhiều đồ chơi và bánh kẹo . Ông quỳ xuống trước cái lu và khấn lâm râm . Khấn xong ông nói " rồi đấy , ông vừa xin ma xó để mày được phép ở trong nhà này , giờ tắm đi . Tí ra rồi tính " . Tắm xong , hắn ra ngoài và được ông Sinh dặn " giờ mày vào bếp , ông còn 2 cái bánh bao ăn tạm đi rồi ngủ để nửa đêm nay còn có sức mà làm lễ , giờ ông đi có việc đã " . Nói xong , ông Sinh rảo bước chân nhanh nhẹn bước đi trong hàng đống sự thắc mắc của Thắng . " đêm nay làm lễ , lễ gì , tại sao mình phải làm lễ ? " . Đêm hôm đó ............. To Be Continued





Nợ Máu Trả Máu 4
Tác Giả : Ông Kẹ

Bác Sinh về nhà , sau lưng ông là 1 cái gùi đựng đầy những cây thuốc và nổi bật nhất là 1 cái túi đen . Bác đi vào bếp và bắt đầu làm . Bác sắp ra thành 10 thang thuốc và gọi Thắng vào . Lúc này bác bảo " Từ giờ mày sẽ cai nghiện bằng phương thuốc này " . Mỗi ngày uống 1 bát , nếu cảm thấy vật quá , thì đi ra ao nước ngâm mình , khi nào cảm thấy hết khó chịu hẵn vào " . Vừa nói tay ông vừa thoăn thoắt tắt bếp rồi đổ ra bát , ông bảo " Cầm lên uống đi , phải uống nóng thì mới dứt cơn được " . Cái mùi thuốc sộc lên mũi khiến Thắng vội để bát xuống mà chạy ra ngoài nôn mửa , nôn xong bác Sinh cười và nghiêm giọng " uống hết , nếu như mày không hết nghiện , tao đuổi cổ " . Thắng bịt mũi , nhắm mắt cố uống hết bát thuốc đắng ngắt và đen xì . Uống được 1 nửa thì hắn buông xuống rồi thở dốc . Lúc này bác Sinh đi vào buồng , trên tay là chiếc bọc đen và bảo Thắng " cấm chỉ được nhìn vào " . Bác đóng cửa và hì hục làm gì đó không ai biết . 3 tiếng sau , lúc này đã là 11g kém . Thắng đang ngồi xem tivi thì bất chợt được bác Sinh gọi " Tắt tivi đi , vào đây " . Thắng bước vào căn buồng . Bác Sinh nói " cởi áo ra và bôi cái này vào ngực " vừa nói ông vừa đưa cho Thắng 1 cái chén chứa thứ nước màu đỏ . Mà hắn không nhầm thì đây là máu . Lúc này hẵn đưa mắt nhìn lên phía bàn thờ , có 1 chiếc đĩa đựng thứ gì đó màu đỏ hỏn . Thắng giật mình kinh hãi khi phát hiện ra đó là 1 thai nhi , nó không còn ướt mà đã khô rồi , nó đang dần chuyển sang màu đen . Lúc này bác Sinh bắt đầu châm hương và làm pháp sự , bác lấy thanh kiếm múa mấy lần trước cái thai nhi đó , bác bất chật lôi tay thắng ra viết 1 chữ hán gì đó vào lòng bàn tay rồi cắt 1 vết nhỏ , bác bảo Thắng là hãy nhỏ vào mồm thai nhi đó . Thắng làm theo lời bác Sinh , xong xuôi lúc này trước mặt bác là 1 chiếc hũ , bác tiếp tục vừa khấn , vừa lấy thai nhi đó cất vào hũ , Thắng thấy bác Sinh đã bỏ thêm 1 vài con trùng gì đó vào trong chiếc hũ , xong xuôi bác dán 1 lá bùa đen rồi để lên chiếc ban thờ cao . Bác nói Thắng " từ giờ chở đi , cái xác thai nhi này đã là 1 tiểu quỷ , hay nói cách khác nó là đứa con âm của mày . Nếu mày muốn thoát khỏi sự ám ảnh của thằng Minh thì mày phải nuôi nó . Chỉ cần mỗi ngày 1 giọt máu , cúng kiếng đàng hoàng mua đồ chơi và bánh kẹo cho nó . Nó sẽ bảo vệ mày như bố mẹ nó " . Thắng nghe xong thì có 1 chút lo sợ , nhưng hắn vội trấn tĩnh lại ngay khi biết quỷ nhi đó sẽ bảo vệ mình . Bắt đầu thêm 1 chuỗi ngày tội ác kéo dài của hắn . Lúc này hắn được bác Sinh sắp xếp cho 1 căn phòng , bác nói " Mày sẽ ở đây 1 tháng , đợi tao tìm cho mày 1 chỗ ẩn náu nhất định rồi chuyển đến đó " lúc này thắng cảm ơn bác Sinh rối rít rồi rút trong túi ra 1 số nhân dân tệ rồi cảm ơn bác . Bác Sinh liền cầm luôn nói " thôi , làm gì làm đi . Nhớ là mỗi ngày vào giờ tý phải cắt 1 giọt máu và bỏ vào hũ nghe chưa " Thắng gật gù . Lúc này khi bác Sinh bước ra , cửa phòng Thắng đóng lại cũng là lúc trên mặt bác Sinh nở 1 nụ cười ma quái . 1 nụ cười sẽ khiến cho bất cứ ai cũng phải sợ khi nhìn vào . Bác nói " Nợ Máu Trả Máu " .

Trong căn phòng Thắng lúc này . Chỉ có 1 chiếc giường , chiếc bàn thờ . Quạt và 1 cái tivi . Thắng bật tivi to tiếng lên để cho bớt sợ . Vì hắn đang ở cùng 1 tiểu quỷ . Điện đã tắt , cơn vật thuốc lại kéo tới , nhưng lần này nó không vật như mọi lần . Có lẽ đó là nhờ thang thuốc mà bác Sinh đã chuẩn bị cho hắn . Lúc này hắn chỉ cảm thấy thèm thuốc , hắn nằm trong sự khó chịu . Bất chợt mặt hắn biến sắc , mấy chiếc đồ chơi bằng gỗ ở góc phòng tự nhiên di chuyển , kèm theo đó là tiếng thích thú cười nói của 1 đứa trẻ con . Dần dần hiện ra là 1 đứa bé , người nó đầy máu . Nó mặc 1 chiếc yếm đỏ và gọi Thắng " bố , bố " rồi chạy tới chỗ Thắng lúc này Thắng vì sợ mà lùi lại không dám bế nó . Nó bắt đầu khóc rồi nói " mẹ đã bỏ con rồi , bố đừng bỏ con nhé " . Kẻ sát nhân mủi lòng và bắt đầu dang rộng cánh tay như đón nhận đứa bé đó vào lòng . Khuôn mặt của nó trắng toát , đôi môi đen xì . Nhưng dù sao đi nữa thì nó vẫn là 1 đứa trẻ con . Thắng vuốt ve , xoa đầu , xoa lưng nó . Bất chợt lúc này đứa bé quay ra phía cửa sổ rồi gầm lên như để bảo vệ Thắng khỏi thứ gì đó . Thắng ngước mắt nhìn lên phía cửa sổ thì chợt tá hoả . Đó là Minh với cái đầu lủng lẳng , nhưng Minh không làm gì Thắng , Từ mắt Minh dần dần chảy ra những giọt máu , có thể hiểu được . Minh khóc , Minh khóc vì thằng bạn thân đã hết lòng bảo vệ mình . Nhưng lại lợi dụng điều đó để sát hại mình . Lúc này đứa bé nhảy khỏi tay Thắng và lao về phía Minh . Minh sợ hãi mà biến mất . Nó lại chạy về phía Thắng , Thắng ôm nó và nói " em ngoan , em thích ăn gì , chơi gì để mai bố mua cho em " . Thì lúc này đứa bé nói " con chỉ cần bố đừng bỏ con như mẹ . Con sợ lắm , con tủi thân lắm " . Thắng cảm động mà nói " được rồi em ngoan , bố không bỏ rơi em đâu " . Kẻ ác nhân dường như đã có 1 chút tình người trong hắn . Nhưng ở đời này , có vay có trả . Hắn đã gây ra 1 tội ác khiến không biết bao nhiêu người phải dở khóc , dở cười vì hắn . Hắn phải trả giá , 1 cái giá quá đắt .

Về phía cơ quan công an , mọi tung tích tìm kiếm vẫn chưa có manh mối gì đáng chú ý . " Bốp " tiếng đập mạnh xuống bàn của thủ trưởng " các cậu có biết , tỉnh chỉ đạo làm quyết liệt vụ này không . Tại sao đến bây giờ báo cáo vẫn trống không , manh mối thì không có . Các cậu làm việc cái kiểu gì đây " . 1 đồng chí công an lên tiếng " Bọn em xin lỗi , trong quá trình gây án , hắn không để lại 1 manh mối gì ngoài những vết máu . Bọn em cũng đã ra đến những bến xe , đưa hình của hắn và hỏi những người tài xế xe khách , xe ôm . Nhưng ai cũng đều lắc đầu không biết " . Thủ trưởng nói " vậy thì mới cần đến công an , nếu cậu cảm thấy xin lỗi mà xong được chuyện này thì đừng làm công an nữa . Các cậu đang làm 1 công việc mà không phải ai cũng làm được . ĐÂY LÀ CÔNG VIỆC , NẾU LÀM SAI THÌ PHẢI CHỊU TRÁCH NHIỆM " . Tiếng thủ trưởng đanh thép vang lên cả 1 tầng . Xong xuôi cả thì 1 nữ công an bước vào và cười nói " lại bị sếp mắng hả . Thôi bỏ qua đi , mình có tin vui cho các cậu đây " . Vừa nói , nữ công an vừa rút 1 vài tấm ảnh và đưa cho các điều tra viên xem . Nữ công an nói " đây là hình ảnh được nhà ga cung cấp , hắn có những điểm trùng khớp với tên Thắng " 5 điều tra viên giằng lấy tấm ảnh và xem kĩ càng . 1 tia hy vọng bắt đầu loé lên , 1 điều tra viên hỏi " vậy nhà ga có nói người này đi đâu không " . Nữ công an nói " có , họ bảo người này đi lên Mèo Vạc , cách đây 1 tháng rồi " . Lập tức các mũi trinh sát vào việc , 2 người được cử đến nhà Thắng để hỏi thêm về những mối quan hệ . Được biết Thắng có 1 người chú họ xa đã chuyển lên Mèo Vạc sinh sống từ lâu , năm nào hắn cũng lên đó ở hàng tuần liền r mới về . Lập tức cả 5 trinh sát lên đường đi Mèo Vạc ngay trong đêm đó . Lúc này khi lên tới nơi , các mũi trinh sát đã cùng với công an địa phương phối hợp làm việc . Các trinh sát được sự hỗ trợ của công an địa phương theo dõi nhà chú Mèng . Sau 3 ngày theo dõi , nhà chú Mèng đóng cửa im ỉm không có 1 động tĩnh . Lúc này cơ quan công an đã quyết định ập vào thì phát hiện 1 điều kinh hoàng ...

Từ lúc Minh mất , bố mẹ Minh không đêm nào được ngủ ngon giấc khi cái chết của con trai mình vẫn chưa được sáng tỏ . Đêm nào mẹ cũng mơ thấy Minh , vẫn là cái đầu chẳng toàn thây . Minh nằm đó mà với lấy tay về phía mẹ rồi kêu cứu . Đã không biết hàng bao nhiêu đêm mẹ giật mình gọi Minh trong đêm tối . Mẹ gầy đi hẳn , bố thương mẹ lắm , mua đủ thứ về để cho mẹ ăn cho lại sức . Nhưng thực sự mẹ chẳng còn tâm trí nào để ăn uống cả , mẹ bảo bố đêm nào cũng thấy thằng Minh về nhà và đứng trước cổng ( thổ công không cho vào ) . Con nó khóc rồi cứ cúi đầu xuống không nhìn lên , nó nói " Mẹ ơi , là thằng Thắng . Con xin lỗi , con xin lỗi bố mẹ " . Vừa nói Minh vừa khóc , mẹ mơ thấy cảnh đó thì đau lòng quặn thắt . Lúc này , bố nói " thôi được rồi , bà ngủ đi , mai rồi đi gọi dí con về " . Ngày hôm sau , bố mẹ bắt taxi đến nhà 1 bà thầy . Bà này rất lạ " chỉ tiếp khách vào giờ Mùi ( từ 13-15g chiều ) , ngoài ra có cho tiền triệu bà cũng không xem . Hôm đó khi bố mẹ vừa đến , trong nhà lúc này đang có khá đông người xem . Nhìn thấy bố mẹ Minh , bà thầy vội gạt phắt sang rồi nói khách giải tán vì hôm nay nghỉ sớm . Dòng người di chuyển từ trong nhà ra ngoài cổng rồi đi về mà không ai nói 1 câu gì , họ biết phong cách xem của bà ấy là như vậy , hơn nữa lại là người xem rất chuẩn nên không ai phàn nàn 1 câu . Bà vẫy bố mẹ vào nhà , bảo khép kín cửa vào rồi ngồi xuống . Bà nói " cái thằng đi theo cô chú chắc là thằng con trai hử " . Bố mẹ vội giật mình , bà nói thêm " nó đứng ở ngoài cổng kia kìa , làm sao mà vào được đây , có đúng là cái thằng đầu gần lìa khỏi cổ không " lúc này mẹ mới gật đầu rối rít đáp " vâng đúng rồi . Nay vợ chồng em đến đây muốn nhờ bà nói chuyện với cháu , để xem cháu nó có khúc mắc gì mà ngày nào cũng về nhà rồi khóc " . Lúc này bà thầy bấm quẻ , lấy 1 bộ bài tráo lên và xếp ra giữa bàn . Vừa xếp bà vừa nói " Thằng này tuổi Ất sửu , mạng kim mà lại chết vì kim . Bị 1 người mình rất tin tưởng giết chết . Đang có 1 người nào đấy khống chế nó , ngăn cản nó " . Lúc này bố mới vội hỏi " dạ ai ạ , bà có biết là ai không ạ " . Bà thầy lắc đầu " biết làm sao được là ai . Tao chỉ biết đấy cũng là thầy , nó có quan hệ với thằng giết con , nó muốn ngăn cản thằng Minh tìm thằng đó " . Lúc này mẹ lại bật khóc và nói " tại sao chúng nó lại ác đến thế không biết " . Lúc này bà thầy bói có nói . Nếu muốn dứt điểm thì tối nay 9 giờ đến đây . Rồi tao sẽ tìm cách giúp .......
9g tối hôm đó . Khi mà bố mẹ đã đến trước cửa nhà bà thầy bói ( bà ấy tên là Mơ ) . Chả cần đợi bố mẹ gọi cửa , 1 người nhà của bà đã đứng chờ sẵn , nói bố mẹ vào rồi đóng cửa . Vào đến nơi thì thấy bà Mơ đã bày sẵn 1 đàn cúng , đồ ăn thức uống đầy đủ cả . Bà nói bố mẹ " ngồi xuống , thành tâm vào " . Bà đưa lên 1 hình nộm rơm , trên hình nộm là 1 tờ giấy vàng có ngày sinh của Minh . Lúc này bà đưa hình rơm lên trước đầu rồi khấn , bà ấy khấn bằng tiếng lạ lắm . Không ai có thể hiểu được . Bà bốc một nhúm gạo rắc thành 1 vòng tròn xung quanh hình nộm , bà tiếp tục chỉ tay về phía hình nộm và khấn tiếp . Bất chợt lúc này gió mạnh thổi khiến cửa sổ đập va đập và những đồ lễ bị thổi tung , những hạt gạo bốc cháy và bắn tung toé . Khiến bà Mơ ngã về sau phía bố mẹ . Bố mẹ đỡ thì bà nói " Thằng Minh nó đang bị giam rồi " . Rồi bà lật đi về phía đàn cúng tiếp , bà lấy 2 lá bùa đỏ , hơ qua ngọn nến , tiếp tục dùng 2 chiếc kim ghim vào hình nộm , bốc cháy xong thì bà đưa tay về phía trước và nói " xuất , xuất " , đồng thời với lấy thanh kiếm mà chém lấy chém để phía sau hình nộm . Thanh kiếm bật ra , và bà Mơ cũng thế lần này bà đã thổ huyết . Bà nói với bố mẹ " xong rồi , tôi đã giải thoát được cho thằng Minh , và tiêu diệt kẻ tà đạo làm chuyện này . Bây giờ tôi sẽ gọi cháu nó về , cho cô chú nói chuyện " . Bà thắp thêm nến và hương rồi bảo bố mẹ ngồi xếp vòng tròn trong tư thế tọa thiền . Bà Mơ ngồi khấn vái, đọc họ và tên của 3 người là bố mẹ và Minh để cho Minh được đón tiếp bởi cha mẹ . Bà Mơ đổ 2 đồng xu trên đĩa để “ xin âm dương ” , âm nghĩa là đã được người khuất mặt chấp nhận. Bà Mơ xin " âm " 3 lần thì được cả 3 lần đều " âm " . Lúc này bà bắt đầu nhập dí . Bà ngồi theo lối khoanh chân , nhắm mắt , tay để ngửa trên đầu gối và các ngón tay gấp lại. Bổng thấy bà ngáp rồi nói " Minh về đây " . Lập tức bà thay đổi trạng thái từ ngồi thẳng sang đến tư thế đầu cứ nghiêng sang 1 bên và 1 tay phải đỡ đầu . Mắt nhắm lờ đờ , mồm thở dốc . Vừa khóc vừa nói " Bố mẹ ơi , con hư không nghe lời bố mẹ " . Bố Mẹ Minh bật khóc nói chuyện với con , bố bảo " Con ơi , con ở dưới đấy có thiếu cái gì không , con có cần cái gì không thì con bảo để bố đốt gửi cho con " . Minh trả lời " con bị người ta bẫy khi đi tìm thằng Thắng , thằng cha đó định nhốt con , nhưng có bà này cứu con ra rồi . Bố mẹ nhớ hậu tạ người ta nhé " . Minh không quên nhắc bố mẹ cảm ơn bà Mơ . Mẹ hỏi " con ơi , giờ mẹ phải làm gì thì con mới yên lòng mà nhắm mắt " . Chả kịp để mẹ nói hết câu , thì lúc này Minh đã xuất , bà Mơ vội ngã ngửa ra sau rồi ngất đi . Chắc là do lúc cúng bà ấy đã bị tổn thương ít nhiều . Bố mẹ chạy tới rồi xoa đầu , nắn bóp cho bà tỉnh lại . Bà Mơ hồi sức được 1 chút thì bố mới gọi người nhà ra vào bảo đỡ bà vào . Xong xuôi , bố không quên để lại cho bà 2 tờ 500 nghìn lên chiếc đĩa được để trên bàn thờ . Bố mẹ ra về mà trong lòng vẫn chưa hết yên tâm . Định bụng ngày mai bà Mơ khoẻ thì sẽ sang hỏi chuyện tiếp .

Cảnh tượng đập vào mắt lực lượng chức năng lúc này là chú Mèng . Đã chết . Bộ phận cơ thể và máu chú vương vãi khắp căn nhà , kết luận ban đầu do bị chém rời . Cơ quan công an xác định có nguy cơ Thắng đã giết chú Mèng để bịt đầu mối , thu thập ở hiện trường có vết máu và dấu vân tay của Thắng . Nhưng không tìm được ra bằng chứng cho thấy Thắng đã sát hại chú Mèng . Những điều tra viên lúc này như ngồi trên đống lửa . Họ sợ bị đuổi việc hơn là phải chịu trách nhiệm . Lúc này ở hiện trường , có dấu hiệu của hành nghề mê tin , có 1 bàn được bày lễ , 1 hình nộm rơm có tên tuổi của người bị sát hại . Khám nhiệm thấy có 1 xác thai nhi đã khô ở trong chiếc lu ở góc phòng . Xung quanh là bánh kẹo và đồ chơi . Trên bàn thờ lúc này là 1 chậu nước , 1 con dao , bùa và rất nhiều những dụng cụ chưa được xác minh khác . Vậy là cuộc điều tra lại mở rộng . Những sự chuyển biến phức tạp khiến ban chuyên án lại đi vào bế tắc . Bây giờ họ chỉ biết chờ đợi thông tin từ phía công an nước bạn . Nhưng thật là khó vì thông tin ngày đó không được cập nhật nhanh như bây giờ , thật khó xác định 1 con người qua 1 tấm ảnh . Lục xét căn nhà thì tìm được 1 tấm ảnh có chụp chú Mèng khoác vai 1 người ( bác Sinh ) nhưng lúc này người bên cạnh chưa được làm rõ . Và cũng rất may 2 người đều mặc quân phục , ngay lập tức bức ảnh đã được chuyển ngay đến những cựu binh trong vùng . Có 1 cựu binh biết và đã kể rõ về bác Sinh , nhưng không biết hiện tại bác đang ở đâu . Quay về sở thương binh làm việc và lấy hồ sơ . Sau chỉ thấy ghi từ sau giải phóng , người này mất tích , hoặc chưa tìm thấy xác , hoặc xác đã tan nát vì bom đạn . Điều tra viên tiếp tục phải cử người tới nhà từng cựu chiến binh để khai thách thông tin . Cuối cùng thì mọi nỗ lực cũng được đền đáp cố gắng , có 1 cựu chiến binh bộ binh đã nhận ra được đó là người cùng tiểu đội của mình thuở trước . Cựu chiến binh này nói " Anh Sinh là 1 người kiệm lời ít nói , nếu như nghe các đồng chí nói . Thì quả thực là may mắn cho các đồng chí , vì khi đó trong tiểu đội . Ngoài chấp hành mệnh lệnh thì anh ấy chẳng nói chuyện với ai ngoài tôi . Tôi vẫn nhớ lần đó , khi tiểu đoàn của chúng tôi cùng kéo pháo lên dốc . Tất cả mọi người đều hát vang " hò dô ta nào , kéo pháo ta vượt qua đèo " . Nhưng chỉ có 1 mình anh ấy là không hát , đêm hôm đó anh ấy chỉ nói đúng 1 câu " nếu như sau cuộc chiến mà anh còn sống , nếu em muốn thăm anh thì hãy sang Trung Quốc đến địa chỉ này " anh ấy đưa cho tôi 1 mẩu giấy địa chỉ , thật là may quá tôi vẫn còn giữ trong chiếc hộp đựng huân chương của tôi " . Vừa nói ông vừa lục đục lấy ra trong tủ 1 chiếc hộp gỗ , chiếc hộp ký ức của quân nhân , nhân dân Việt Nam . Bên trong chiếc hộp là 1 khẩu súng ngắn , những chiếc huân chương , và 1 mẩu giấy cũ kĩ , trên đó ghi " 28/09 Meng dong xiang , Ma Lật Pha , Văn Sơn , Vân Nam , Trung Quốc " .

Thắng lúc này đã thấy khoẻ ra và đã cắt được cơn nghiện , bây giờ thì hắn đã khác hẳn . Đã có da thịt hơn trước , gương mặt đã hồng hào trở lại . 3 tuần đầu công việc nuôi tiểu quỷ đối với hắn là không có gì nặng nhọc . Nhưng hắn đã cảm thấy có 1 điều gì đó rất lạ và mờ ám của bác Sinh , hắn để ý , đêm nào bác cũng ra khỏi nhà , hôm thì bác cầm theo 1 con gà , hôm rồi cá , hôm thì đầy những con trùng sống , và nhiều hôm có cả chó và mèo nữa . Hắn thắc mắc không hiểu vì sao khi nhìn thấy những hình đó hắn lại bất an , chột dạ đến lạ thường . Đêm hôm đó khi bác Sinh đã rời khỏi nhà , Thắng nổi ý định tò mò muốn vào phòng ngủ của bác Sinh để xem , khi hắn vừa đi đến cửa thì nghe tiểu quỷ nói " bố ơi , bố vào đấy là bố chết " . Câu nói thản nhiên của 1 đứa trẻ con khiến Thắng rợn tóc gáy . Thắng chùn hẳn tay và không dám nhìn vào cả chiếc tay nắm cửa . Chợt nghe tiếng bác Sinh mở cổng , Thắng vội lủi về phòng , nhưng k quên hé cửa để ý khi bác Sinh mở cửa phòng thì sẽ có gì . Bác Sinh mở cửa và đóng như thói quen hàng ngày . Nhưng Thắng cũng đã vội nhìn thấy có 1 gian thờ và ảnh 1 người phụ nữ . Người phụ nữ này không già lắm . Thắng đoán đó là vợ bác Sinh . Ngày hôm sau Thắng gặng hỏi thì bác Sinh quay mặt ra nhìn hắn với vẻ mặt dữ tợn , bác hỏi " Mày đã vào phòng của tao à ? " . Thắng nói " dạ cháu không , cháu không biết thì cháu hỏi thôi ạ " . Bác Sinh hằn giọng đáp " nếu không muốn chết thì đừng bao giờ tuỳ tiện vào phòng cúng và phòng ngủ của tao rõ chưa " . Thắng lúc này có 1 chút sợ sệt , bác Sinh nói thêm " trong căn phòng ngủ tao có nuôi ngải , mày mà vào là nó quật mày chết , mày là thứ ô uế , nó sẽ không cho phép sự có mặt của mày trong cái phòng đó " . Lúc này Thắng đã thấy thái độ của bác Sinh ngày 1 khác . Bác hằn học và khó tính hơn trước . Nếu như không để nói bác bị điên khi nhiều lần Thắng đã tỉnh dậy vì tiếng khóc và gào của bác Sinh . Mỗi lần như thế là bác lại nói 1 loạt những gì linh tinh mà Thắng không hiểu được . Càng ngày bác càng có những biểu hiện lạ khiến Thắng phải suy nghĩ . Đỉnh điểm tối hôm đó , bác Sinh bảo Thắng " ăn no đi nhé " . Khi Thắng vừa ăn xong cũng là lúc những tiếng còi báo xe công an ập tới . Thắng tá hoả chạy vào trong sắp xếp quần áo , đi ra ngoài thì được bác Sinh nói " mày đi về phía cái núi kia , nhìn kĩ trên chỗ gần đỉnh có 1 hòn đá to nhô ra , đi bộ lên đấy chờ tao , tao đánh lạc hướng công an rồi sẽ lên sau " . Lúc này Thắng như một con chuột bị hun khói , và nó chỉ còn 1 con đường duy nhất để chạy . 1 là nó sẽ tìm được cửa hang và 2 là con đường đó dẫn tới 1 con rắn . Hắn ra từ cửa sau, cứ thế hắn chạy một mạch nhưng vẫn không quên giữ mình trong im lặng , hắn chạy được 20 phút thì lúc này đã đến chân núi . Thắng leo bộ mất thêm 40p nữa . ( ngọn núi cũng không cao lắm , nhưng mà nghiện thì vừa leo vừa thở nhé ) , lúc này trước mặt hắn là 1 cái hang lớn , được chèn 1 viên đá to hơn nửa cửa hang 1 chút . Sự tò mò khiêu khích hắn rọi chiếc đèn pin vào trong hang . 1 mùi tanh nồng nặc của máu và cá sộc ra khiến hắn nôn mửa . Trong hang , có cái gì đó . Thắng đã kịp nhìn thấy nó trước khi Thắng kịp cúi đầu nôn . Nhưng chưa định hình được thì bác Sinh đã đi tới nơi . Tiểu quỷ ghé tai thắng rồi nói " bố ơi chạy đi , đừng vào , ông ta nuôi quỷ trong đó đấy " . " bịch " tiếng đập mạnh của cây baton vào đầu khiến Thắng ngã xuống choáng váng . Thắng chỉ kịp đình hình khi bác Sinh mở cửa hang .

Có 1 vật gì đó , nó lao ra khiến thắng phải mắt nhắm , mắt mờ mà chạy , vừa chạy tiểu quỷ kia vừa nói " chạy xuống núi đi bố " . 1 có vật gì đó gào thét phía sau lưng Thắng . Thắng chạy được 1 đoạn thì ngã , cũng may bậc thềm núi rộng lên lăn vài bậc đến 1 bậc thềm lớn là Thắng đã dừng lại . Quay đầu lại để định hình , thì Thắng thấy đó là 1 người phụ nữ đã gần 60 , mắt bà ta sáng và đỏ ngầu , đầu tóc bù xù , bà ta gào lên mà nói rằng " trước giờ toàn phải ăn thịt trẻ con , hôm nay mới được 1 bữa thanh niên đây " rồi 1 tràng cười ghê rợn , bà ta cầm 1 cục đá đập vào đầu nhưng Thắng lăn qua 1 bên và né được . Thắng nhổm dậy thì cũng là lúc bà ta lao đến , bà ta nhanh lắm , bà ta bấu víu lên người thắng rồi cắn mạnh vào tay . Thắng lấy tay đấm liên tục vào mặt nhưng sau mỗi cú đấm thì Thắng càng đau hơn , vì miếng thịt cứ dần dần bị rách ra . Còn bà ta thì không biết đau là gì hết . Cuối cùng thì miếng thịt đã rời khỏi tay Thắng . Thắng đau điếng người kêu to , hắn lùi lại và chạy tiếp . Bà ta gào rú lên rồi chạy đuổi theo Thắng , lúc này Thắng liền nhớ lại có 1 lần chú Mèng nói " nếu mà gặp ai bị vong nhập , quỷ hành . Cứ lấy cành dương hoặc cành dâu , nhúng thêm được nước tiểu trẻ em thì càng tốt . Cứ thế mà quất " . Và xung quanh thắng thì đầy rẫy dương liễu . Thắng nhanh trí lấy ngay 1 cành thân cầm vừa tay . Hắn dừng và quay lại quất mạnh về phía bà ta , 1 phát đánh rách người . Bà ta càng gào rú và lao vào thì thắng vừa chạy vòng quay và quất , hắn quất liên hồi , bà ta thì đau điếng nổ cả người , phát đánh nào là toé lửa phát đó . Lúc này nghe thấy tiếng bước chân ở đằng sau , đó là bác Sinh . Trên tay ông ta cầm 1 cây baton gào lớn và lao về phía Thắng . Tất nhiên Thắng rất giỏi đánh nhau , bác Sinh tuy là dân lính về ( nhưng con người của ông ta đã bị mai mòn bởi tà đạo . Nếu nhìn kĩ thì không ai nghĩ ông gần 60 cả ) . Thắng quay chân đá thẳng vào mặt bác Sinh khiến ông ta ngã xuống , lúc này Thắng vẫn không quên đá mạnh 1 phát thẳng vào mặt ông Sinh rồi quay rất quất tiếp , bà ta lùi đến đâu Thắng tiến tới quật hướng đó khiến bà ta không thể lại gần và tấn công được . Cảm thấy bà ta yếu thế , Thắng lao vào định đánh cho bà ta thì bà ta nhảy lên thân cây rồi bám vào đó , bà ta nhìn Thắng mà gào , gào xong rồi cười ré lên . Thắng để ý thì mới thấy ( khi cành dâu dính máu của mình thì những đòn đánh vào bà ta sẽ toé lửa ) . Thắng quẹt cái tay bẩn của hắn lên vết thương rồi vuốt đều cành dương cho dính máu . Thắng nói " Mày xuống đây , bố mày giết mày " . Bà ta nhìn thấy thế thì càng leo cao hơn vì sợ . Tiếng những con gà núi gáy cũng là lúc bà ta chạy nhảy về phía những thân cây phía trước như 1 con khỉ . Bà ta chạy lên trên núi . Chỉ nhoáng 1 cái thì đã khuất tầm mắt . Thắng biết bà ta trở lại cái hang đó . Nhưng bây giờ có cho tiền thì Thắng cũng không dám liều mạng lên tới chiếc hang đó để truy sát bà ta . Lúc này Thắng ngồi bệt xuống đất . Lấy tay xé 1 mảnh áo để buộc vết thương . Buộc vết thương xong nghe thấy tiếng ông Sinh đang kêu ca tỉnh dậy vì choáng váng . Lúc này Thắng đứng dậy , đi đến trước mặt ông ta . Thắng hỏi " tại sao ông lại hại tôi " . Ông Sinh cười lớn và nói " Những thằng như mày không đáng được sống , nợ máu thì trả máu thôi " . Ông Sinh cười phá lên trong màn đêm yên tĩnh . Thắng đáp " vậy thì mày cũng chết đi " . Dứt câu Thắng đá liên tục vào đầu ông Sinh , đá đau chân phải thì hắn đá chân trái . Vừa đá hắn vừa chửi . Khi mà mặt ông Sinh đã be bét máu . Thắng kết màn bằng 1 cục đá khá to . Trước khi đập vào đầu ông Sinh hắn không quên nói " Chờ tao sang rồi tao tính với mày tiếp " . Hắn thẳng tay đập hòn đá xuống như ném cá vậy . ( sau này mới biết , con quỷ đó là vợ của ông ta , vì chết vào giờ độc nên bị quỷ nhập tràng . Quá thương bà vợ nên ông đã nuôi bà ta trên ngọn núi này . Hằng ngày đến bệnh viện để mua những thai nhi bị phá bỏ , rồi máu . Mọi thứ đồ ăn sống . Vì bà ta chỉ ăn đồ sống ) .

Hắn lại ngồi bệt xuống mà thở dốc . Vậy là hắn đã giết thêm 1 mạng người nữa . Trong đầu hắn bây giờ chỉ biết nghĩ đến cách trốn chạy và an toàn cho bản thân hắn . Tiểu quỷ ghé tai hắn và nói " bố ơi , nhà ông ta bố không ở được nữa đâu , bố về lấy xác của con rồi đi đi " . Thắng nghe xong , chợt định hình lại thì lúc này trời đã gần có ánh nắng . Hắn tự nhủ " phải nhân lúc trời còn chưa sáng về lấy thì mới không bị phát hiện " . Vì đêm qua khi công an dừng trước cửa nhà ông Sinh là Thắng cũng đã biết mình đã bị phát giác . Vậy là hắn lấy lại tinh thần và phi xuống núi như 1 con dê . Hắn về lại căn nhà đó và bước vào . Tất cả mọi đồ đạc đã bị đổ vỡ . Nhìn qua căn buồng cúng thì thấy cả ban thờ cũng đã đổ hết . Hắn chả quan tâm , hắn chạy vào buồng của hắn lấy cái balo và hũ đựng xác tiểu quỷ . Hắn k quên chạy xuống bếp bốc tạm ít cơm và thức ăn nhét đầy mồm cho có sức . Thật may mắn vì trong cặp vẫn còn tấm bản đồ và bánh ma tuý mà hắn mua được . Lúc này hắn thèm hút đến nhỏ rãi . Hắn định hút thì nghe tiểu quỷ nói " chạy đi bố , nhanh lên . Không thì không kịp mất " . Thắng vội bỏ vào trong cặp rồi chạy theo con đường cũ mà hắn đã tới , thật may mắn vì không ai nhận ra Thắng . Hắn cứ đi cho đến 1 tuần , 2 tuần . Hắn đã trở lại Việt Nam , cũng may là hắn đã giữ những số trang sức . Khi hắn đi qua 1 con đường mòn . Có 2 người phụ nữ trung tuổi đứng ở đó và hỏi hắn " đào được à , bán không bọn tôi thu mua cho giá ok " Thắng hỏi " đào gì ? " người phụ nữ đó trả lời " đào vàng , ơ thế chú không phải người từ bãi vàng ra à " Thắng nói luôn " à không , tôi là người vượt biên . Tiện quá , tôi cũng có 1 số vàng đang cần đổi tiền mặt . Chị có đổi không " . Lúc này thì người kia đáp " đâu chú đưa tôi xem nào " . Thắng lấy ra 1 chiếc nhẫn , 1 đôi khuyên tai và 1 sợi dây chuyền bằng vàng " người kia khen " đẹp quá " rồi bảo " bán cho tôi gấp một giá , tôi mua luôn " . Vì vàng của Thắng đã qua chế tác nên bán được giá cao hơn 1 chút so với vàng khai thác chưa qua xử lý . Hắn nhận tiền rồi đi tiếp , nhưng đi được 1 lúc thì tiếng nói của tiểu quỷ văng vẳng đâu đó . " bố ơi trốn ngay đi " . Thắng vội chạy vào phía lùm cây vì hắn biết " tiểu quỷ muốn bảo vệ cho hắn . Vì hắn là bố của nó , nên mỗi lần được thông báo như vậy . Hắn chẳng nghi ngờ gì mà làm theo " . Từ bụi cây quan sát hắn thấy có 6 , 7 tên thổ phỉ . Hung tợn , bọn chúng tìm xung quanh những lùm cây và nói ngôn ngữ mà Thắng không hiểu . Được 1 lúc thì 2 người phụ nữ kia chạy xuống và nói chuyện với lũ thổ phỉ . Thắng đã đoán ra bọn này liên kết với nhau để cướp . Hắn vội lủi , hắn chậm rãi lùi lại để không bị phát hiện . Thắng không dám đối đầu với lũ thổ phỉ là vì hắn đã được nghe bố 1 lần kể lại về chuyện tội ác của lũ phỉ Đồng Văn . Ngày 30-11-1959, phỉ đóng cổng trời Cán Tỷ, từ đó đến cuối tháng 12, tại Đồng Văn... từng toán phỉ hung hãn phá trụ sở ủy ban, bắt giết cán bộ huyện, cán bộ công an, giết hại dân lành . Chúng đánh cả vào trung tâm huyện lỵ , cướp cửa hàng mậu dịch , lấy vải , muối , dầu , xà phòng chia nhau . Chúng còn giết hại dã man hai cán bộ thương nghiệp , bắn chết hai người dân vì không nghe theo lời chúng làm phỉ. Trong góc nhỏ của Bảo tàng tỉnh Hà Giang giờ đây vẫn còn lưu giữ lọ mỡ người được ta thu giữ, đó là bằng chứng rõ nhất về sự tàn bạo của phỉ , chúng giết cán bộ và rán lấy mỡ để thị uy và răn đe người dân ...................



Nợ Máu Trả Máu 6
Tác Giả : Ông Kẹ

9g sáng ngày hôm sau . Bố mẹ đã có mặt 1 lần nữa ở nhà bà Mơ . Lần này khi mở cửa bước vào , bao chùm căn nhà là 1 không khí lạnh lẽo đến lạ thường . Bố mẹ vào thì thấy bà đang thắp hương rồi khấn vái . Vẫn là câu nói quen thuộc " 2 vợ chồng ngồi xuống đi " . Khi bà Mơ quay ra thì bố mẹ ngạc nhiên kinh hãi . Khuôn mặt của bà đã bị bỏng 1 nửa , mái tóc bạc hơn , và đặc biệt bà già hơn ngày hôm qua rất nhiều . Bố hỏi " bà , bà có khoẻ không ? " . Bà Mơ ung dung đáp " hôm qua , làm pháp sự cho nhà anh . Không chỉ riêng 1 thầy cúng , mà bây giờ thằng Thắng kia còn đang được 1 con tiểu quỷ bảo vệ " . Bố mẹ Minh thắc mắc hỏi " tiểu quỷ là gì ạ ? " . Bà Mơ nói " tiểu quỷ là những đồng tử khi mất có tuổi đời từ 12 tuổi trở xuống, nhưng khi làm một âm linh đồng tử, các em mang nhiều đau khổ, oán hận nặng nề người sinh ra mình , lại thiếu thốn tình thương , sự quan tâm của người thân . Do những cuộc vui chơi , do không đủ điều kiện nuôi dưỡng mà bị bỏ rơi . Các thầy pháp sẽ lợi dụng mà đem về nuôi dưỡng phù chú . Khi đã đủ giá trị lợi dụng thì sẽ ép buộc tiểu quỷ nghe lời mình , nếu không nghe lời sẽ bị tra tấn bằng bùa phép , bị bỏ rơi " . Bố mẹ nghe xong thì hoang mang lo lắng . Bà Mơ nói trấn tĩnh thêm " nhưng tiểu quỷ cũng có tiểu quỷ tốt , xấu . Tiểu quỷ đi theo thằng Thắng không có ý muốn hại nó , hại những người truy bắt nó . Nó chỉ muốn thằng Thắng được an toàn " . " vì hôm qua chúng 1 đòn của tên thầy cúng kia nặng quá . Nên hôm nay tôi mới thành ra thế này " . Bà Mơ nói xong thì bố có đề nghị đưa bà đi bệnh viện . Bà Mơ có cười và nói rằng " cứ xong chuyện nhà cô chú đã rồi tính , tôi còn khoẻ chán " . Bố mẹ bật khóc , mẹ quỳ xuống lạy bà để cảm ơn nhưng bà nhanh chóng đỡ mẹ dậy . Mẹ nói " bà vì nhà con mà ra nông nỗi này . Thật , con không biết lấy gì để đền ơn bà " . Bà Mơ biết lúc này bố mẹ rất biết ơn bà . Bà vẫn nói đùa " Thôi , ơ kìa vợ chồng nhà này . Muốn tôi chết sớm hay sao mà lạy sống thế " . Mẹ nhổm dậy và hỏi " Vâng , thế bây giờ nhà con phải làm thế nào thì mới dứt điểm được ạ " . Bà Mơ nói " bây giờ thì đã không còn gì khó khăn nữa rồi . Vướng ngại bây giờ chỉ là con tiểu quỷ kia thôi . Nó có tâm tốt , thu phục được nó thì thằng Thắng sẽ sớm phải trả giá thôi " . Bà nói thêm " hôm nay là 12 rồi . Đúng 3 hôm nữa là rằm , tiện để tôi hồi phục sức khoẻ . Lúc đó ta sẽ triệt để chuyện này , còn bây giờ cả 2 vợ chồng cứ về đi " . Nói xong bà đưa cho bố mẹ mỗi người 1 lá bùa , 1 chiếc gương chiếu yêu và nói " về treo gương này trước cửa , bùa lúc nào cũng phải đeo vào cổ . Cô Tú yếu vía hơn thì lấy thêm con dao để dưới gối mà ngủ " . Bố mẹ cảm ơn bà và ra về . Lần này trước khi về bố để hẳn 5 triệu trên chiếc đĩa cúng . Bà định gọi bố mẹ quay lại để trả , bố mẹ biết vậy nên khi bà ra thì bố mẹ cũng đã đi khuất tầm mắt . Thật là người tốt khó trả ơn , người xấu thì khó trả nợ .

Về phía lực lượng chức năng đã được cực binh đó đồng ý lên đường cùng sang Vân Nam , Trung Quốc để tìm bác Sinh . Khi sang đến nơi , nhận được thông báo của công an nước bạn là bác Sinh đã chết . nguyên nhân xác định ban đầu là do bị đập đá vào đầu đến chết , mặt biến dạng , thân thể nhiều chỗ bị bầm tím . Cựu binh kia mục đích chính được đi cùng là để nhận diện . Nhưng khuôn mặt bị biến dạng đến mức khó có thể nhận ra . Lúc này như chợt nhớ ra điều gì . Cựu binh đó muốn xem lưng của Bác Sinh , ông ấy nói " ngày xưa khi còn ở trong tiểu đội chúng tôi đã lấy mực cao su và xăm cho nhau ngày tháng năm đó vào sau lưng , chính tôi là người đã xăm cho anh ấy " . Lúc này khi lật xác ông Sinh ra thì đúng như cựu binh kia nói , góc trái trên lưng có 1 dòng chữ " kỷ niệm Điện Biên Phủ , 08-04-1954 " 1 tháng trước khi chiến thắng Điện Biên Phủ . Cựu binh đó bỏ mũ rồi dơ tay lên chào , chào người đồng đội . Không hy sinh vì bom đạn mà lại bị sát hại . Điều tra viên Việt Nam lúc đó có yêu cầu công an địa phương dẫn đến nhà nơi ông Sinh cư trú . Ban đầu công an nước bạn tỏ ra khá e ngại trong vấn đề này . Nhưng khi có 1 điều tra viên nói " chúng tôi nghi ngờ kẻ sát hại ông Sinh là kẻ đang bị chúng tôi truy nã . Và có nguy cơ kẻ đó đã quay trở lại Việt Nam , chúng tôi cần manh mối từ căn nhà đó " . Thì lúc này phía công an nước bạn cũng đã đồng ý để các điều tra viên xem xét qua hiện trường . Bước vào căn nhà của ông Sinh lúc này là một mớ hỗn độn, mọi thứ thật bừa bãi , gây khó khăn cho lực lượng chức năng tìm kiếm manh mối . Họ bắt đầu lục soát mọi thứ trong nhà , phòng của Thắng ở rất sạch sẽ và hắn cũng chẳng bày bừa gì từ lúc hắn ở . Vì đơn giản hắn không muốn để lại bất cứ 1 manh mối nào hết . Tìm hết từ phòng cúng đến phòng ngủ của ông Sinh , rồi phòng khách nhưng vẫn không tìm kiếm được thứ gì mới . Lúc này, như có người mách bảo , một điều tra viên bắt đầu quan sát kĩ giường của Thắng , có 1 cái gì đó màu trắng ở gầm tủ cạnh giường , anh ta đeo găng tay và tiến tới nhặt nó lên . Đó là 1 cái xi lanh , bên trong vẫn còn 1 vài giọt máu đọng tại ống . Ngay lúc đó mẫu máu đã được gửi ngay tới bệnh viện để xét nhiệm . Kết quả chính là máu của Thắng . Tổ điều tra viên mừng như bắt được vàng . Vậy là lúc này họ kết luận " Thắng đã quay lại Việt Nam . Và đang ẩn náu tại 1 chỗ nào đó . Tính từ lúc ông Sinh chết bao nhiêu ngày , Thắng đã đi được về tới đâu của Việt Nam . Cuối cùng họ khoanh vùng các khu vực mà Thắng có thể đang có mặt tại Mèo Vạc . Tổ công tác nhanh chóng di chuyển về điểm tập kết , đồng thời thông báo cho chính quyền địa phương để đề ra phương án tổ chức vây bắt đối tượng 1 cách an toàn và nhanh chóng nhất "

Nhận được tin báo từ quần chúng nhân dân , đã nhìn thấy một người giống với lệnh truy nã , anh ta vừa mua cơm ở chợ huyện cách đây không lâu . Ngay lập tức các tổ trinh sát đã thông báo lại . Nhờ người đó bám theo đồng thời cũng đã gọi điện thông báo về phòng xin tiếp viện . Điều tra viên nhắc người đó phải tuyệt đối cẩn thận , theo dõi từ xa khuất tầm nhìn của hắn . Đợi các điều tra viên về tới nơi sẽ tiến hành vây bắt . Tạm thời chưa nên huy động lực lượng , tránh đánh rắn động cỏ . Quan sát trong 3 , 4 ngày liền cho thấy , buổi sáng hắn ra khỏi nhà từ rất sớm . 5 - 6 giờ sáng đã thấy hắn dậy và đi mua đồ ăn cho cả ngày , hắn trở về trước khi trời sáng và ở lì trong đó đến ngày hôm sau . Hắn ở trong 1 căn nhà gần như đã đổ nát hết . Hắn cứ nghĩ , góc khuất mà hắn ngồi trong đó không ai có thể phát hiện ra . Nhưng hắn đâu biết đã có 2 trinh sát ngấm ngầm theo dõi từng chuyển biến của hắn qua ống nhòm từ xa . Qua nhận diện , thì đúng là Thắng , cao 1m70 , nặng hơn 50kg , có 1 vết sẹo dài sau đầu do 1 lần hắn bị quây chém . 8 tiếng sau đó lực lượng chức năng đã có mặt tại điểm vây bắt đối tượng . Ban chuyên án bố trí lực lượng bao vây xung quanh căn nhà Thắng đang ẩn náu . Yêu cầu phải làm thật yên tĩnh để tránh bứt dây động rừng . Làm sao cho trường hợp xấu nhất mà Thắng định tự sát sẽ không xảy ra . 8 lính bắn tỉa đã được huy động , 2 xe CSCĐ . Lúc này khi vòng vây đã được siết , lực lượng chức năng bắt đầu bật loa và thông báo " Nguyễn Xuân Thắng . Anh đã bị bao vây , khôn hồn thì bỏ hết những vũ khí trong người , dơ 2 tay lên và ra đầu hàng . Anh sẽ được hưởng sự khoan hồng của pháp luật . Tôi xin nhắc lại , nếu anh có hành vi chống trả . Buộc chúng tôi sẽ phải nổ súng tiêu diệt . Đừng làm gì dại dột . " . Sau 5 , 7 lượt thông báo , nhưng không nhận được hồi đáp của Thắng . Ban lãnh đạo đã cử 1 đội CSCĐ tiến hành đột kích vào ngôi nhà . Hàng loạt những quả bom khói , lựu cay được ném vào căn nhà . 3 con becgie đã tiến vào căn nhà trước . Nhưng khi các chiến sĩ cơ động ập vào thì không thấy Thắng đâu ngoài đống vỏ đồ ăn hỗn độn hắn để lại . Ban chuyên án bực bội , họ gọi 2 trinh sát đã được giao nhiệm vụ mật phục vào hỏi " Tại sao các cậu chắc chắn đó là tên Thắng . Có chuyện gì xảy ra " . Lúc này 1 người trinh sát mới nói " dạ thưa sếp , trong quá trình theo dõi đối tượng . Bọn em có mất cảnh giác nhưng chỉ là những lần đi vệ sinh và ăn uống , nếu Thắng di chuyển bọn em sẽ biết ngay . Nhưng không hiểu sao... " . Người sếp đó bực bội đáp " hiểu cái đầu cậu à . 2 cậu về làm báo cáo . Sáng mai có mặt ở phòng của tôi " . Lực lượng chứ năng giải tán ngay trong lúc đó . Khi mọi thứ đã trở lại yên tĩnh như trước . Từ phía trong căn nhà , Thắng ló mặt ra và cười mỉa . Chính tiểu quỷ kia đã làm phép che mắt cho hắn được an toàn .

Thắng lúc này như vừa thoát khỏi những móng vuốt sắc nhọn của những kẻ săn mồi . Hắn thở phào nhẹ nhõm , khi hắn nhận ra được sự có mặt của lực lượng vây bắt hắn . Tiểu quỷ đó đã nói " bố đừng sợ , có con ở đây rồi . Bố hãy ngồi gọn vào 1 góc . Con sẽ che mắt cho họ không nhìn thấy bố " . Hắn cảm ơn tiểu quỷ và nói " nếu con giúp bố qua được nạn này . Thì cả đời về sau con sẽ không phải sống cô đơn nữa " . Tiểu quỷ đó cũng chỉ là 1 đứa trẻ con , tâm hồn còn ngây thơ trong sáng , nên nó đâu nhận ra được những việc làm sai trái của Thắng . Nó chỉ biết đơn giản , Thắng là người nuôi nó , Thắng là bố nó . Nó phải bảo vệ cho Thắng . Thắng nghĩ rằng căn nhà Thắng ở giờ đây đã trở lên an toàn hơn vì sau 1 lần phục kích . Công an chắc chắn họ sẽ không để ý tới đây nữa . Đêm định mệnh hôm đó . Khi hắn vừa ăn xong bát mèn mén và chuẩn bị ngồi chích . Hắn đang lơ mơ thì 1 tiếng nổ khá to phát ra từ phía cặp của hắn khiến hắn giật mình lo sợ . Hắn mở ra và thấy hũ đựng tiểu quỷ đã vỡ tan thành mây khói . Hắn gọi tiểu quỷ liên tục như sợ ai đó đã bắt mất con của hắn " con ơi , con có nghe thấy bố gọi không . Trả lời bố đi , con " . Nhưng đáp lại chỉ là tiếng vọng của bản thân hắn , tiếng chim lợn , tiếng gió . Hắn đổ gục xuống , vậy là đã không còn ai giúp hắn . Hắn suy nghĩ đến đờ đẫn của khuôn mặt . Hắn nghĩ " Tại sao tiểu quỷ lại bị vỡ như vậy . Có điềm không lành , liệu mình có nên đi đầu thú không , mình đã giết 2 người . Nhưng người còn lại không phải ở Việt Nam . Liệu mình có bị tử hình không " . Hàng vạn câu hỏi hiện lên trong đầu hắn mà không có câu trả lời . Hắn ngồi đó mà tim trong lồng ngực như muốn nhảy ra ngoài . Lúc này , nhìn qua thì sẽ thấy rõ hắn lo lắng đến tái cả mặt . Hắn lo Minh sẽ báo oán hắn , công an sẽ bắt hắn . Chợt có tiếng động từ phía bên ngoài . Khiến hắn giật mình rút dao ra và cảnh giới . Hắn hé mắt ra cửa sổ thì không thấy gì , hắn nghĩ đó là những con sóc , nhưng vẫn cố quan sát thật kĩ 2 bên . Thấy không có động tĩnh gì , hẵn đã dễ thở hơn 1 chút . Hắn quỳ lùi về phía căn buồng trong , vừa quay mặt vào thì hắn kinh hãi hét lên mà ngã ngửa về đằng sau , đó là Minh , lúc này thì chả còn 1 ai có thể cản chân Minh tìm Thắng . Minh 1 tay đỡ cái đầu gần như rụng đổ , 1 tay chỉ vào Thắng và nói " tại sao mày lại hại tao " . Vừa nói Minh vừa tiến tới khiến Thắng mắt chữ a , mồm chữ o mà lùi lại . Thắng run rẩy đáp " Minh , Minh , tha cho tao " . Hắn quỳ xuống và lạy lấy lạy để . Hắn nói " Tha cho tao , tao xin mày Minh ơi " . Minh cười và về phía của Thắng . Nhưng rồi Minh biến mất . Trước khi Minh biến mất , Minh có nói " nếu mày không ra đầu thú . Tao sẽ ám mày từ ngày này qua ngày khác . Tao sẽ khiến cho mày chết dần chết mòn . Sống mà không bằng chết hahahaa " tràng cười ghê rợn khiến những ai cứng vía nhất cũng phải sợ . Thắng hoản loạn , mồ hôi hắn gần như tắm cả người . Lúc này hắn cố vét nốt chỗ ma tuý còn lại . Hắn đổ hết vào mồm mình như để tự tử . Nhưng hắn đã không chết . Vì số ma tuý còn lại đó không đủ cho hắn phê chứ đừng nói làm cho hắn sốc . Hắn lấy tay đấm mạnh vào tường , nhưng rồi lại phải nằm xuống ôm cái tay đau .

Lúc này ở nhà bà Mơ . Bố mẹ Minh đang ngồi xem chăm chú bà Mơ tra khảo tiểu quỷ đó . Từ buổi chiều bà khai nhãn cho bố mẹ và đã chọn 1 bãi đất mà theo bà Mơ nói " bãi đất này ngày xưa là hố chôn trẻ con tập thể năm 45 . Nạn chết đói do phát xít Nhật cướp gạo , bắt dân ta nhổ lúa trồng đay , bán gạo cho chúng với giá rẻ mạt đã gây ra 1 nản đói thảm khốc khiến cho 2 triệu người dân ta thiệt mạng . " . Bà chuẩn bị rất nhiều đồ chơi , đồ ăn vặt . Bà nói " tuy là quỷ nhưng nó vẫn còn trẻ con , mình phải dùng nhu chế nhu . Còn nếu nó cương thì mình cũng phải cương " . Tối hôm đó bà bắt đầu làm pháp sự . Đàn tràng được sắp xếp tại nhà của bà cách bãi đất đó không bao xa . Bà lật ngửa gương , đặt xuống đất , treo hình nộm lơ lửng trên chiếc gương bằng một sợi dây . Bên cạnh cái gương đặt bát gạo và bát muối mỗi thứ 1 bên . Mỗi bát cắm 1 nén nhang . Bà cầm bùa lên và lẩm nhẩm với hình nộm treo trước mặt . Bà bắt quyết và chỉ về phía hình nộm . Bà bốc 1 nắm muối và 1 nắm gạo ném về nó . Thì lúc này thấy hình nộm đang quay về phía bãi đất . Bà vội cắm nén hương xuống . Tay vơ quả bầu rỗng ruột ( hồ lô ) , kiếm và bùa . Bà nói bố mẹ " nhanh lên , không nó chạy mất " . Cảnh tượng đập vào mắt bố mẹ lúc này , là 1 nhóm người ăn mặc quần áo cổ xưa , gầy nhom chỉ còn da bọc xương và 1 lũ trẻ con . 1 số thì đang mê mẩn bốc thức ăn mà bà đã cúng sẵn từ chiều . 1 số đứa trẻ con thì chơi đồ chơi mà bà mang tới . " kia , nó kia rồi " . Tay bà mơ chỉ về phía 1 đứa bé mặc áo yếm đỏ , môi đen xì và da trắng toát . Bà nói " chính nó là con tiểu quỷ đã giúp đỡ thằng Thắng " . Bà nhanh chóng nhận ra được qua chiếc yếm nó đang mặc . Đó là chiếc yếm đỏ được yểm bùa ( thường dùng của người Trung Quốc ) . Bà nhanh chóng đốt 1 lá bùa rồi bỏ vào trong hồ lô . Nhanh như cắt bà ném nó về phía của tiểu quỷ đó khiến những vong hồn xung quanh chạy tán loạn . Tiểu quỷ đó đã bị hút vào trong hồ lô . Lúc này bà mới chạy ra và thở phào nhẹ nhõm " vấn đề cuối cùng cũng được giải quyết . Cô chú theo tôi về nhà , tra hỏi nó xem nó cần gì " . Vừa vào đến nhà bà đã treo hồ lô đó lên 1 chậu sắt đang chuẩn bị được mồi lửa . Có tiếng khóc phát ra từ hồ lô đó . Bà Mơ hỏi " vong linh kia khai báo nhanh , đừng để để ta đánh cho hồn tan phách lạc " . Tiểu quỷ kia nói " cho tôi về với bố Thắng của tôi . Thả tôi ra " . Bà Mơ nói " bố người đã gây ra tội ác phải trả giá . Nếu như người vẫn tiếp tục đi theo giúp đỡ hắn . Ta sẽ không nể tình ngươi là trẻ con đâu . Nếu như chịu ngoan ngoãn nghe lời . Về ở với ta , ta sẽ mua cho quần áo đẹp , đồ chơi . Cơm ta sẽ cho ăn 3 bữa 1 ngày . Chịu không " . Tiểu quỷ đó vẫn nhất quyết trả lời " tôi không hại ai hết . Tôi chỉ muốn bố Thắng của tôi thôi " . Bà Mơ nghiêm giọng mà nói " vậy là nói nhẹ người không nghe đúng k . Ta hỏi lần cuối , có chịu từ bỏ mà về ở với ta không . Nếu như ta thả ngươi rơi xuống ngọn lửa này . Người sẽ biến mất mãi mãi trên cõi đời này . Chọn đi " tiếng bà Mơ đanh thép . Lúc này tiểu quỷ đó mới nói " có đúng như bà nói . Nếu tôi ở đây thì sẽ có đồ chơi với được ăn không ? " . Bà Mơ đáp " phải , cái gì con cũng có . Con cứ nghe lời ta " . Tiếng nói ân cần của 1 người phụ nữ lúc đó đã đánh thức tâm hồn của 1 đứa trẻ nhỏ . Giúp nó không tiếp tục , tiếp tay cho kẻ sát nhân kia nữa . Tiểu quỷ lúc này nói " xác con bị ông ấy yểm bùa , ở trong 1 hũ đựng cốt mà bố Thắng cất trong cặp " . Vậy là bây giờ ta sẽ phải tiêu huỷ cái xác đó . Nó sẽ cắt đứt liên lạc giữa tiểu quỷ và thằng Thắng . Bà Mơ lúc này mới lấy hồ lô ra và để lên trên bàn thờ . Bà để bánh và sữa rồi đồ chơi lên thắp hương rồi dỗ ngọt nó " ngày tháng năm sinh của con là gì , con nói cho ta nghe " . Tiểu quỷ đó đã vui mừng mà đáp lại " con sinh ngày 12-4-1999 . Con bị mẹ con bỏ rơi con " . Bà Mơ không quên nói thêm " rồi ta biết rồi . Cứ ở đây với ta , ta nuôi , không cần đến loại mẹ đó " . Câu nói của bà dường như trách móc những cô cậu thanh niên đang tuổi chớm nở nhưng lại không chịu học hành . Muốn vui chơi nhưng khi ra sản phầm thì lại ruồng bỏ . Bà lấy 1 chiếc hũ ra và để trên bàn thờ . Bà bỏ vào 1 nắm gạo cùng với tờ giấy ngày sinh của tiểu quỷ . Bà bắt ấn chỉ lên trán của mình rồi chỉ vào chiếc hũ . Tay bà run thì chiếc hũ cũng run theo . Bất chợt bà hét lớn . Chiếc hũ nổ tung cùng tiếng tiểu quỷ gào thét đau đớn . Bà Mơ chạy ra gần phía hồ lô . Bà lấy 1 chén nước gì đó và đổ vào bên trong . Xong xuôi bà hỏi " con đã hết đau chưa " . Lúc này là tiếng sụt sịt của tiểu quỷ kia nói " con hết đau rồi " . Nó lại cười nói và xin bà " bà ơi bà mua cho con quần mới áo mới nhé , các bạn có quần áo mặc mà con không có . Xấu hổ lắm " . Lúc này bà mới quay sang nhìn bố mẹ , bà cười . Vậy là mọi vấn đề đã được giải quyết . Giờ chỉ chờ ngày đền tội của kẻ thủ ác diễn ra trước đông đảo những người phẫn nộ bởi việc làm của hắn ...... To





Nợ Máu Trả Máu 7
Tác Giả : Ông Kẹ

Hắn vẫn nghĩ đến chuyện trốn chạy . Tối ngày hôm sau đó hắn cố đi thật xa , hắn không muốn quay trở lại nhìn căn nhà đó thêm 1 chút nào nữa . Hắn chạy từ căn nhà ra cũng khoảng tầm được 20 phút , đến một ngã ba . Hắn dừng lại để định hướng . Lập tức cổ hắn bị siết chặt và hắn bị quật ngã xuống . Tiếng nói đanh thép vang lên " Nguyễn Xuân Thắng . Anh đã bị bắt , có cần tôi phải đọc lệnh không " . Thắng đáp " dạ không , em nhận tội " . 2 trinh sát 1 người bẻ tay Thắng , 1 người siết cổ và đè Thắng xuống . Cuối cùng thì chiếc còng của công lý cũng đã tra vào tay hắn . Dựng hắn dậy , cũng là lúc hàng chục chiến sĩ công an và lực lượng bộ đội biên phòng xông ra từ bụi để áp giải . Đêm hôm qua khi đi tuần , lực lượng bộ đội biên phòng có nghe thấy 1 tiếng nổ phát ra căn nhà hoang . Đoán là Thắng đã trở về . Lực lượng bộ đội biên phòng đã tổ chức mật phục kín đáo . Đồng thời thông báo cho các mũi trinh sát đang có mặt tại huyện để tổ chức tiến hành vây bắt lại 1 lần nữa . Lực lượng bộ đội biên phòng còn nói " tôi chắc chắn là hắn vì ban đêm chúng tôi còn nghe thấy tiếng la hét của hắn phát ra từ căn nhà " . Vậy là ngay trong đêm hôm đó , lực lượng trinh sát phối hợp với lực lượng bộ đội biên phòng tổ chức mật phục vây bắt đối tượng và kết quả đã thành công . Họ mật phục tại những lùm cây ở ngã ba vì căn nhà đó đi ngược lên sẽ qua biên giới . Thật là may mắn khi họ bắt được Thắng . Càng may mắn hơn đã là Thắng đã nhận tội ngay lúc bắt . Lúc này khi áp giải Thắng về huyện . Nhìn bộ dạng như 1 kẻ chết đói năm 45 của hắn . Hắn mới chỉ tăng cân được 1 vài tuần rồi lại tụt , tụt một cách đáng kể . Con mắt Thắng nhìn các trinh sát như muốn nói " em có thể nghỉ ngơi chút được không . Em quá mệt rồi " . Xét người đối tượng và balo . Thu giữ 1 con dao , 2 bộ quần áo , 1 sợi dây chuyền vàng tây , 10 triệu đồng tiền mặt . Họ chưa lấy lời khai của Thắng vội vì lúc này trông hắn như sắp chết vậy . Một trinh sát đã có nhờ người của huyện chuẩn bị giúp 1 bát cơm và nước uống . Trinh sát này tay cầm bát cơm tiến tới và đặt trước mặt Thắng nói " ăn đi , ăn rồi nghĩ đi . Lát nữa ngủ một giấc cho khoẻ để mai còn khai cho rành mạch rõ ràng " . Thắng lúc này nói " anh có thuốc cho em xin 1 điếu " . Người trinh sát đưa thuốc cho Thắng , bước ra đóng sầm cửa lại . Hắn đã chẳng còn căng thẳng nữa . Vì hắn chả còn gì để mất , hắn nghĩ rằng đáng nhẽ ra ngày này phải đến từ lâu với hắn rồi . Hắn cố gắng tạo cho mình mình 1 tâm lý cứng cỏi trước những gì hắn đang đối mặt .

Sáng hôm sau . Thắng được gọi dậy trong cơn ngáp ngắn ngáp dài . 1 chiến sĩ công an dùng chân đá vào người hắn và nói " dậy đi , mày sắp chết không ngáp được miệng rồi mà còn ở đấy mà ngủ à " . Hắn tỉnh dậy và trả lời " chính vì tôi sắp chết nên tôi mới ngủ " . Chiến sĩ công an đó khá nóng mắt nên đã tát 1 cái mạnh khiến Thắng choáng váng . Cái kiểu trả lời cùn đó vẫn là bản chất ngỗ ngược của hắn từ trong máu . Nhưng sau cái tát đó có vẻ hắn đã biết sợ . Đưa hắn ra xe áp giải về thành phố lấy lời khai . Hắn bị trùm đầu bằng 1 cái túi đen . Đến tối muộn hôm sau thì đã về tới nơi . Chiếc UAZ đời 89 dừng lại thì cũng là lúc Thắng nôn thốc , nôn mửa . Hắn bị say xe , phải mất tầm 20 phút thì hắn mới có thể tỉnh táo lại được . Các đồng chí công an lại phải thay chiếc trùm mặt mới cho hắn . Áp giải hắn vào phòng lấy cung , tiếng lê dép của hắn vang khắp hàng lang cùng tiếng còng sắt va đập vào nhau . Vào đến nơi hắn ngồi phịch xuống chiếc ghế đá . 1 trinh sát lột trùm đầu của hắn . Vì bị trùm mặt khá lâu nên hắn bị chói . Hắn dụi mắt định hình được 2 trinh sát ngồi đối diện hắn , xung quanh chỉ có 4 bức tường và 1 cái đèn lơ lửng trên đầu .
Ca : khoẻ chưa
Thắng : dạ rồi
Ca : khai được chưa
Thắng : được anh
Ca : giờ có cần phải mời luật sư không
Thắng : không !
Ca : bắt đầu nhé . Ngày xx/xx/xxxx cậu làm gì và ở đâu
Thắng : hôm đó em đang bí tiền , em lên kế hoạch để 2 ngày sau giết Minh
Ca : lên kế hoạch như nào . Nói cụ thể
Thắng : em biết Minh rất quý em , lợi dụng điều đó nên em đã giả vờ sang xin ăn và em biết chắc chắn Minh kiểu gì cũng sẽ bảo em ở lại ngủ cùng nên e đã .....
Hắn ngập ngừng .
Ca : đã giết Minh đúng không .
Hắn cúi đầu xuống nói : dạ .
Ca : cậu có nhớ đã sát hại Minh và lúc mấy giờ không
Thắng : 11r đêm a ạ .
Ca : đã chắc chắn chưa . Sao lại nhớ như in thế , giết Minh lúc Minh ngủ hay sao .
Thắng : dạ vì lúc đó em nhìn lên đồng hồ , lúc đó là 11r . Em chuẩn bị sát hại Thắng .
Ca : khung giờ định mệnh nên không quên được hả . Lúc đấy cả 2 đang làm gì .
Thắng : Minh mới mua thêm 1 chiếc laptop , lúc đó em ăn cơm xong Minh bảo em lên gác chơi rồi ngủ lại cùng .
Ca : lúc đó nhà Minh có những ai .
Thắng : dạ chỉ có mỗi em và Minh .
Ca : giết Minh như thế nào .
Thắng : dạ lúc đó em đè vào người Minh , 1 tay bịt miệng , 1 tay cầm dao đâm ạ .
Ca : đâm vào đâu ?
Thắng : vào cổ ạ ?
Ca : có nhớ là mấy nhát không ?
Thắng : dạ có , 4 nhát .
Ca : lúc đó Minh có chống cự không , tại sao cậu lại đâm được 1 người khoẻ hơn cậu .
Thắng : dạ vì từ bé , Minh chỉ hút thuốc . Minh không nghiện như em . Nhiều lần em còn doạ nếu Minh chơi ma tuý em sẽ đánh . Lợi dụng điều đó , em đã tẩm 2 tép ma tuý vào trong thuốc lá để cho Minh hút .
Đồng chí công an đó quay ra chỉ chỉ vào tờ giấy rồi quay ra gật đầu với đồng chí bên cạnh đang ghi chép .
Ca : thế là Minh bị phê rồi mất kiểm soát bản thân đúng không ?
Thắng : dạ đúng .
Ca : rồi cậu mới đè lên Minh mà đâm , đúng chứ ?
Thắng : dạ đúng .
Ca : thế hung khí gây án ? Nó đâu rồi ? Là dao hay là gì ? Hung khí được lấy từ nhà hay mua từ đâu ?
Thắng : dạ là 1 con dao làm bếp nhọn . Em mua ở ngoài chợ . Em đã vất từ trên núi xuống lúc còn ở Mèo Vạc rồi ạ ?
Ca : mua con dao ở chợ nào , của ai ?
Thắng : dạ hàng ông Thái ở giữa chợ xxx
Ca : Lúc đi đến nhà Minh . Trong người cậu có những gì .
Thắng : dạ lúc đó em chỉ có 1 bao thuốc có điếu tẩm ma tuý . Con dao thì em dấu trong ống quần .
Ca : ngoài ra không còn gì nữa ?
Thắng : dạ vâng .
Ca : giết Minh xong cậu làm gì ?
Thắng : dạ em chạy đi lục soát đồ đạc rồi mới quay về phi tang bằng chứng .
Ca : lục khắp cả 2 tầng đúng không . Lấy những gì ?
Thắng : vâng . Em lấy được ở tủ quần áo phòng của bố mẹ Minh 25 triệu và một số vàng bạc .
Ca : số vàng là những gì . Nói cụ thể ?
Thắng : dạ 2 cái nhẫn vàng , 2 sợi dây chuyền với 1 đôi khuyên tai .
Ca : cậu phi tang những thứ gì . Xoá những cái gì ?
Thắng : em lau dọn mọi thứ em đã động tay vào . Bộ quần áo dính máu thì em bọc bằng túi đen rồi vất vào thùng rác . Dao thì em mang lên tận Mèo Vạc rồi mới ném .
Ca : lên Mèo Vạc cậu ở nhà ai ?
Thắng : dạ em ở nhà chú em tên là Mèng ạ .
Ca đó chìa 1 bức ảnh ra và hỏi : có phải người này không .
Thắng nhìn vào bức ảnh mà như không tin vào mắt mình . Đó chỉ là cái đầu của chú Mèng .
Ca : cậu đã sát hại chú Mèng đúng không ?
Thắng : dạ em không giết chú Mèng .
Ca : cậu chắc chắn chưa . Tôi cho cậu suy nghĩ kĩ rồi hẵn khai , khai cho chuẩn . May ra còn được hưởng sự khoan hồng của pháp luật .
Thắng : dạ em xin thề . Vì bố mẹ em đã từ em , lúc đó chỉ có chú Mèng là không bao giờ xua đuổi mà chỉ khuyên em làm những việc đúng . Nên em không bao giờ giết chú Mèng . Anh tin em đi !
Ca đó cười mỉa rồi nói : Vậy nếu cậu không giết ông Mèng , thì ai giết ông ấy . Cậu có biết không ?
Thắng : dạ em không . Mãi đến hôm nay anh cho em xem hình này em mới biết là chú Mèng đã chết .
Ca : cậu ở đâu mà không biết ?
Thắng : lúc đó em vượt biên sang Vân Nam . Chú Mèng biết chuyện em gây án nên đã cho em địa chỉ 1 người đồng môn học đạo của chú ấy . Chú ấy bảo em sang đó lánh tạm 1 thời gian .
Ca : người đó tên là gì ?
Thắng : dạ tên Sinh ạ .
Ca : có phải cậu giết người này đúng không ? Vì lý do gì .
Thắng : dạ ông ta biết mình bị công an phát hiện chứa chấp em và định truy sát em . Nên em phải ....( chứ chẳng nhẽ lại khai em bị quỷ đuổi . Rồi con quỷ ấy là vợ của ông ta cần ăn thịt em các thứ á ... )
Ca : xong sau đó thế nào ?
Thắng : em bỏ trốn về Việt Nam thì bị bắt .
Người công an đó đứng dậy nói " được rồi hôm nay tới đây thôi . " Ký vào đây " người công an đó chìa biên bản lời khai ra trước mặt Thắng . Xong xuôi người này nói " cậu ra gọi thêm 1 đồng chí nữa đưa nó xuống khu tạm giam . Khu riêng nhé . Mai rồi cho nó ngồi tự khai . Xong mới tiến hành điều tra lật lại hiện trường mọi vụ việc được . "
Sáng hôm sau báo đăng tin mà tất mọi người đều vui mừng . Thanh niên ngủ nhờ nhà bạn qua đêm rồi giết người cướp tài sản . Các cụ già , những khu chợ bất cứ ai ở gần vùng xảy ra án mạng và đang túm năm tụm ba cũng đều vỗ đùi mà khen công an Việt Nam mình giỏi thật . Sau đó không lâu thì hắn đã được đưa ngay đến hiện trường để dựng lại cảnh mà hắn đã ra tay sát hại người bạn của mình . Những chiến sĩ công an lúc đó , khi nhìn thấy hắn tự miêu tả lại hành động giết người như 1 cái máy thì ai cũng phải lắc đầu và toát mồ hôi . Qua lời khai của hắn , bản tự khai của hắn , khám nghiệm hiện trường , phân tích tử thi . Tất cả đều trùng khớp , hắn bị biệt giam ngay sau đó , chờ ngày phán quyết của pháp luật .

1 NĂM SAU

Phiên toà sơ thẩm xét xử vụ án được diễn ra trong 1 ngày nắng gắt . Từ sáng sớm các chiến sĩ cảnh sát cơ động đã phải có mặt để dàn xếp người dân , dọn đường cho xe áp tải bị cáo tới phiên toà và tránh bị cáo có đồng bọn giải cứu . Vì vụ án của hắn đã gây ra khiến dư luận hoang mang trong 1 thời gian dài . Nên việc đề phòng , cảnh giới cần phải được cẩn thận cao ( đó là do VN mình lo xa chứ cái thời chị Dung Hà pháp luật còn lỏng lẻo thì mới thế , còn thời này thì ít rồi . Bố bảo cũng chả dám hehe ) . Chiếc xe đi tới . Mở cửa ra và bước xuống lúc này là 1 thanh niên khá đẹp trai , khoẻ khoắn , trắng trẻo . Người ta còn hỏi nhau rằng " ô này đây là cái thằng đấy á , sao đẹp trai thế ? " . Thắng được đưa vào đến đâu thì người dân đi theo tới đó . Họ tò mò muốn được nhìn cận cảnh kẻ sát nhân đó như thế nào . 1 năm trời ăn cơm tù , ngủ đúng giấc đã khiến hắn có được lại phần nào đó của 1 con người . Thắng bước vào và đi về phía vành móng ngựa . Hắn đi qua những sự chỉ trích , những tiếng khóc than oán hận hắn đến tận xương tuỷ . Có những người dân , người trong họ nhà Minh và kể cả họ nhà Thắng . Rất nhiều người căm phẫn , đến nỗi , có người ném dép , ném mọi thứ mà người ta rút được từ trên người , những câu chửi thề , nguyền rủa hắn . Thậm chí có những người không kiềm chế được còn định lao vào đánh hắn thì bị lực lượng khống chế áp giải ra bên ngoài . Họ cảnh cáo và không cho vào nữa . Thắng cứ thế đi trong giữa sự khinh mỉa của 2 bên người có mặt tham dự phiên toà . Hắn đến trước vành móng ngựa . Tiếng tra hỏi . Rồi mỗi lần tiếng búa đập là hắn lại giật mình . Lúc này hắn nghe ai nói cũng chỉ như tụng kinh . Tuy hắn có cái xác , nhưng hồn của hắn đã mất từ lúc nào rồi . Hắn không dám nhìn vào mặt Minh mà thắp hương nữa . 1 năm biệt giam , đối diện với bóng tối và 1 cái cùm chân . Hắn đã chịu quá nhiều ám ảnh từ Minh rồi . Có những đêm Thắng mơ thấy Minh . Minh đứng trước mặt hắn , vẫn là cái tay đỡ cái đầu . Minh khóc và hỏi hắn liên tục " tại sao mày lại làm thế hả Thắng , tại sao mày lại làm thế với tao " tiếng nói của Minh đầy oán trách khiến hắn chết dần chết mòn trong dằn vặt mỗi ngày . Cuối cùng sau 5 tiếng xét xử . Tiếng nói của chủ toạ phiên toà vang lên khiến hắn phải tỉnh ngộ " Mời Mọi Người Đứng Dậy Nghe Toà Tuyên Án . "

Nhân Danh Nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam .
Toà Án Nhân Dân Tỉnh XXX XXX Quyết Định Tuyên Bố
Bị Cáo Nguyễn Xuân Thắng .
Phạm Tội Giết Người Cướp Tài Sản Với Hành Vi Man Rợ , Tội Vượt Biên Trái Phép .
Căn Cứ Vào Bộ Luật Hình Sự .
Tuyên Án 30 Năm Đối Với Tội Cướp Tài Sản Thuộc Điều 133 , Khoản A Có Tổ Chức , Khoản D Sử Dụng Vũ Khí , Phương Tiện Hoặc Thủ Đoạn Nguy Hiểm Khác . Thuộc Bộ Luật Hình Sự .
Tuyên Án Tử Hình Đối Với Hành Vi Giết Người Có Tính Chất Man Rợ . Thuộc Điều 93 , Khoản I Thực Hiện Hành Vi Một Cách Man Rợ , Khoản N Có Tính Chất Côn Đồ , Khoản O Có Tổ Chức , Khoản Q Vì Động Cơ Đê Hèn . Thuộc Bộ Luật Hình Sự
Tuyên Án Phạt Hành Chính 5 Triệu Đồng Đối Với Tội Vượt Biên Trái Phép .
Tổng Hình Phạt Mà Bị Cáo Nhận Là : TỬ HÌNH
Ngoài Ra Bị Cáo Thắng Phải Bồi Thường Cho Nhà Nạn Nhân Minh Số Tiền Là 78 Triệu Đồng .
Hội Đồng Xét Xử Sơ Thẩm , Toà Án Nhân Dân Tỉnh , Các Hội Thẩm Nhân Dân , Thẩm Phán , Đã Ký .
Bản Án Được Thi Hành Sau 3 Tháng Toà Tuyên Án .
Thay Mặt Hội Đồng Xét Xử , Tôi Tuyên Bố Kết Thúc Phiên Toà .

Tiếng vỗ tay của người dân bên ngoài , làm láo loạn nguyên con đường đó . Xe giam Thắng đi đến đâu thì tiếng tung hô của người dân rộ đến đó . Lưới trời tuy thưa nhưng khó thoát , bàn tay nhỏ bé sao che nổi bầu trời xanh . Cuối cùng thì kẻ thủ ác đã phải trả giá cho những gì mà hắn đã gây ra . Bà con nhân dân thì lại trở về với yên bình như cũ .

2 tháng 31 ngày sau .

Thắng thức trắng từ mấy hôm trước đó không ngủ nổi . Các cán bộ quản giáo cũng đã khuyên nhủ , động viên hắn rất nhiều . Trước giây phút lâm chung . Hắn được cho 1 quyển sách , bút . 1 đĩa xôi , miếng chả , 1 cái đùi gà . Bữa ăn trước khi ra pháp trường của hắn . Hắn viết thư gửi lời xin lỗi tới gia đình hắn , tới nhà Minh . Viết xong , khi các cán bộ nói " ăn đi em ạ , chết thành ma đói thì khổ lắm , mình đàn ông có làm có chịu " . Hắn bốc miếng xôi cuối cùng trong đời mà tay run không đưa nổi . Đành nhờ các quản giáo đút cố cho vài miếng . Vừa đút nước mắt hắn vừa rơi đến ướt cả áo . " Đã đến giờ thi hành án . Giải ra pháp trường " . Hắn bị bịt mắt lại và đưa đi . Chỉ 1 lúc , hắn đã cảm nhận được chiếc cột chết chóc đó . Những tiếng bước chân bắt đầu xa dần về phía đối diện hắn . Tiếng nói đanh thép bắt đầu vang lên .

Nghiêm , Nhìn Trước Thẳng .

Chuẩn Bị Súng

Nâng Súng

Nhắm Mục Tiêu

BẮNNNNNNNNN

1 loạt tiếng súng ak-47 vang lên khô khốc giữa khung cảnh trời tờ mờ sáng . Kẻ nằm xuống đó đã chẳng lấy đi nước mắt của ai mà thay vào đó là những tiếng vỗ tay , reo hò của tất cả những người biết về hắn , biết về việc làm man rợ của hắn .

Vậy là cuối cùng Nợ Máu Trả Máu .

The End


Tác Giả : Ông Kẹ

About Author

HAPPY8 BLOG
HAPPY8 BLOG

Yêu thích fun88,hl8,v9bet,fb88 và nhiều trang game khác nữa.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Subscribe Now

Distributed by Blog Templates