Cướp Vợ Về Nhà
Cướp Vợ Về Nhà
Văn án: Trước khi kết hôn cô lại phát sinh quan hệ với một người đàn ông khác???
Chương 1
Đêm khuya
Ở khách sạn C nơi được cho là khách sạn tốt nhất thành phố được tập đoàn Lục thị tổ chức
Mọi người thì cười nói vui vẻ nhưng ở khách sạn tầng cao nhất có một cô gái say rượu được một cô gái khác đỡ
Cô gái vừa đỡ vừa nhìn số phòng rồi lấy điện thoại ra ấn một dãy số
"Nhị tiểu thư, là phòng số 4356 đúng không ạ" Phó An lên tiếng
Phó An là bạn thân của Lý Cẩn Du cũng là người say rượu vì ghen ghét mà Phó An đã nghe theo lời của Lý Na cũng là em gái của Lý Cẩn Du nên đã đã cố chuốc say cô
"Đúng rồi ném chị ta vào phòng đấy xong ngươi có thể đi"
Nói xong Lý Na liền tắt máy mà thầm nghĩ
"Sau hôm nay thôi xem chị sẽ làm sao để kết hôn với anh ấy,xem ba mẹ sẽ bảo vệ chị như thế nào"
Bên kia
"Lý Cẩn Du a Lý Cẩn Du cuối cùng người cũng có ngày hôm nay, ngươi biết không phòng này là của Giang tổng, ngươi biết Giang tổng mà một người rất biến thái đó"cô gõ cửa phòng xong lại để cô trước cửa rồi đi
Chờ không thấy cô ta nữa thì không biết từ bao giờ Lý Cẩn Du đã mở mắt mà cười trong đau khổ' ha thật không ngờ mình xem người ta là bạn, người ta xem mình là thù'
Cô gượng dậy đi khỏi chỗ đấy đi được một lúc thì đụng phải một người
" Thật xin lỗi, tôi không cố ý "
Lục Thời Ngôn nhíu mày mà nghĩ' cô ấy có một mùi hương rất là dễ chịu lúc cô ấy đụng vào mình cảm giác cũng không khó chịu, chuyện này là sao'
Cô cảm giác người cô nóng lên' thật không ngờ cô ta còn cho cô hạ dược nữa, phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này ' nghĩ xong cô liền xoay lưng mà đi
Lục Thời Ngôn nắm tay cô lại
"Cô có sao không" lần đầu tiên hắn quan tâm đến một cô gái
Vì tác dụng của thuốc nên khi anh chạm vào liền có cảm giác nên cô vội thoát khỏi tay anh
" Cảm ơn tôi không sao"
Nhìn thấy cô lạ vậy nên hắn liền biết cô là bị hạ dược nhưng đây cũng là cơ hội của hắn từ lúc cô đụng vào hắn nghe được mùi hương dễ chịu lại là người con gái đụng vào hắn mà hắn không khó chịu nên hắn liền nhận định' em nhất định là của anh' nghĩ xong hắn lại thấy mình như một tổng tài bá đạo, à mà mình là tổng tài mà
"Cô hương vị thực hảo, không bằng chúng ta giao lưu một chút" anh nở một nụ cười giam hiểm
Cướp vợ về nhà
#2
Cô nhận ra được điều bất thường ở đây nhưng tác dụng thuốc mà người cô mềm mại không có sức phản kháng chỉ có thể dựa vào người đàn ông trước mặt mà được ôm vào một căn phòng
Sáng sớm hôm sau
Cô tỉnh dậy, đầu thì nhức ở dưới bụng thì đau nhìn dưới nệm trắng tinh có một vết máu cô biết chuyện gì đến nó cũng sẽ đến nhưng không ngờ trước khi kết hôn cô lại phát sinh quan hệ với người khác, cô thật sự muốn khóc nhưng bây giờ chuyện quan trọng là rời khỏi nơi này
Cô vội vào phòng tắm nhìn trong gương là một thân hình trắng nõn nhưng lại có nhiều dấu xanh tím thay đồ mà nhanh chóng rời đi,nhưng mà hình như cô quên một người, à là người đàn ông trên giường mà thôi kệ đi
Anh tỉnh dậy lúc đấy cô mới đi nhìn xuống giường là một vết máu anh mỉm cười anh là người đàn ông đầu tiên của cô nhưng mà cô đâu rồi
Phòng tắm không có
Phòng khách không có
Anh cảm thấy có chút hụt hẫng, rồi chợt nhận ra anh và cô chỉ là hai người xa lạ anh có tư cách gì mà nhận định cô là của anh chứ nhưng không sao anh có kiên nhẫn có thể từ từ truy cô rồi anh lấy điện thoại ra gọi
" Trợ lý Từ giúp tôi điều tra nữ nhân ở cùng tôi đêm hôm qua"
"Vâng" trợ lý Từ vẫn trong trạng thái ngái ngủ thì bỗng nhiên bừng tỉnh
" Hả ở cùng Lục tổng " thì lúc này Lục tổng đã tắt máy
Cô vội về đến chung cư mình đang ở
Lý gia và Vu gia là thế giao nhiều năm
Vu Thần là người thừa kế duy nhất và cũng là thanh mai trúc mã với cô, hai người rất thân, lớn lên thì cả hai nhà đòi đính hôn, Vu Thần cũng cầu hôn cô, 1 tháng sau hai nhà sẽ kết hôn nhưng cô lại quan hệ với người đàn ông khác
Còn Nhị tiểu thư là em gái cùng ba khác mẹ với cô, tại một lần ba cô bị hãm hại, đúng là mẹ nào con nấy đều thích hãm hại họ
Bây giờ cô không biết phải làm sao, đầu cô bây giờ thật loạn
Tại một biệt thự xa hoa nào đó có một cô gái thân hình quyến rũ mang một chiếc váy đỏ đang gọi điện thoại
"Nhị tiểu thư, lúc nãy tôi đem theo phóng viên đấy nhưng lại không có cô ta"
"Phế vật có một việc cũng làm không xong" Lý Gia Linh tức giận nói
"Nhị tiểu thư bớt giận, cô ta vẫn chưa biết tôi làm chuyện này nên tôi còn cơ hội mà"Phó Na nói
"Ngu ngốc" nói xong liền tắt máy
Còn gì cơ hội nữa 1 tháng sau cô ta phải kết hôn với anh ấy rồi đang suy nghĩ thì có một người đàn ông ôm cô sau lưng
Là Vu Thần
"Ai làm cho em tức giận"
"Không có gì chỉ là trợ lý làm sai thôi"cô nhẹ giọng trả lời
Vu Thần là người đàn ông mà cô làm tất cả mới được anh yêu thích, nghĩ mọi cách tiếp cận anh, hấp dẫn anh, lấy lòng anh hơn nữa cô là yêu anh thật lòng nhưng tại sao lại là chị ta được đính hôn với anh ấy, do ba anh ấy thích chị ta hơn cô sao, hay là do cô là con ngoài giá thú
"Anh sắp kết hôn với cô ta rồi, làm sao đây"
"Không sao để đấy anh lo, anh chỉ xem cô ta là món đồ chơi thôi, còn bây giờ là chuyện của hai chúng ta"
"Đáng ghét"
_______________
Công ty Lục thị
" Lục tổng đây là tài liệu của nữ nhân hôm qua" Trợ lý Từ nói
Lục Thời Ngôn nhìn tài liệu từ nhỏ đến lớn của cô và biết được một tin là cô sắp kết hôn, chỉ còn 1 tháng nữa thôi, vậy thì làm sao chứ có thể hủy hôn mà, lại biết thêm một chuyện nữa là người kết hôn với cô ngoại tình với em gái cùng cha khác mẹ của cô, thực là nực cười
"Tìm cho tôi địa chỉ nhà của cô ấy đang ở"
" Vâng"
____________
Cô đang nằm trên giường suy nghĩ thì nghe tiếng gõ cửa "Cốc Cốc Cốc " mở cửa ra thì thấy đó là người đàn ông hôm qua
"Anh tìm tôi có việc gì" cô bình tĩnh nói
"Phụ trách trách nhiệm với em"
"Tôi không cần, xem như chuyện ngày hôm qua chưa có phát sinh đi"
"Nhưng đó là lần đầu của anh"
"Đó cũng là lần đầu của tôi, với lại tôi là người sắp kết hôn rồi"
"Vậy tôi cho em hai lựa chọn, 1 là hủy hôn và kết hôn với tôi, 2 là em kết hôn với anh ta rồi ngoại tình với tôi"
Cướp Vợ Về Nhà
#3
"Tôi không đùa với anh, tôi còn có việc mời anh đi cho"
"Tôi không đùa, tôi còn biết một chuyện"
"Không hứng thú"Cô lạnh nhạt nói
"Về vị Vu Thần ??"
Cô liền dừng ngước lên nhìn anh"chuyện gì"
Anh không nghĩ nhắc đến tên kia lại khiến cô phản ứng, cô yêu anh ta sao, biết chuyện này sẽ đau lòng sao, anh có nên nói hay không
Cô nhìn anh đứng yên không nói gì liền tính đóng cửa thì đột nhiên dừng lại
"Vu Thần hắn ta ngoại tình với Lý Gia Linh"
"Tại sao tôi phải tin lời anh nói chứ, mời anh về cho"nói xong cô liền đóng cửa thờ thẫn mà đi vào phòng
Những điều anh ta nói là thật chứ, không phải đâu chắc anh ta chỉ đang lừa cô. Cô đang suy nghĩ thì chợt nghe thấy tiếng điện thoại là bạn thân cô Phó Na, cô bấm máy nhận để xem cô ta diễn đến bao giờ
"Alo Du Du"
"Alo"
"Cậu sao vậy bị bệnh à"
"Không, có gì thì nói đi"
Phó Na không phát hiện ra sự thờ ơ của cô mà nói tiếp
"Chuyện là tối nay cậu có thể đến phòng 190 khách sạn A được không, mình muốn gặp cậu"
"Được" cô muốn xem cô ta lại bày trò gì nữa
_____________
Khách sạn A, phòng 109
Cô bước tới cửa phòng gõ cửa rồi thấy Phó An ra mở cửa cho cô vào phòng thì thấy cô ta rót cho cô ly nước
Cô biết trong ly nước có dược nên đã không uống
"Phó An, tôi xem cô như bạn thân mà cô lại xem tôi như là gì??"
"Du Du cậu nói cái gì vậy, mình không hiểu"
"Đừng giả vờ nữa"
"Cô đã biết thì tôi cũng không giả vờ nữa"
"Giang tổng ra đi" nói xong liền có một người đàn ông trung niên bước ra đầu thì hói, bụng thì phệ đó là Giang tổng
Giang tổng đi tới lấy ly nước cười cười mà đi tới nàng trước mặt. Cô nhận ra nguy hiểm nhưng mà không kịp rồi, ông ta bóp chặt cằm cô, khiến cho nàng môi mở ra, lúc sau, đem ly nước đổ vào miệng cô
"Ngươi định làm cái gì" lúc này cô mới sợ hãi
"Lý Cẩn Du không phải người rất thanh cao sao, ngươi không phải có hôn ước rồi sao, bây giờ tôi kêu thêm mấy người nam nhân lại đây, chụp thành DV sẽ như thế nào "
Cô vì cái gì ngu ngốc tới đây một mình, biết rằng sẽ nguy hiểm nhưng không ngờ Phó An lại một lần nữa dùng đến chiêu này nữa
Đột nhiên ở ngoài có một nữ nhân lên tiếng
"Vu Thần anh đi đâu"
Là Vu Thần, anh ấy tới cứu mình sao, nhưng giọng nữ nghe quen, đó là Lý Gia Linh. Không phải đâu, chắc chỉ là trùng hợp thôi
"Như thế nào tôi đi lấy đồ, ngươi còn muốn nữa sao"
"Chán ghét"
Nghe đến đây cô như từ thiên đường rớt xuống địa ngục, chẳng lẽ lời nói lúc sáng của anh ta là sự thật sao. Bây giờ cô thật sự không cảm thấy đau đớn khi Vu Thần phản bội cô, chỉ cảm thấy thực nực cười
Là tại cô, cô quá mức tự đại, quá tin người
Là tại cô
Phó Na nói mấy người kia sắp tới
"Nhanh lên, chúng ta cởi áo quần cô ta trước"
Nói xong cô ta liền tới cởi áo cô ra, chưa cởi xong lại nghe tiếng đập cửa thật mạnh
Phó An nghĩ là mấy người kia tới liền đi mở cửa chưa kịp mở lời "nhỏ tiếng thôi" thì đã bị đá một phát không hề nhẹ
Giang tổng thấy người đến là ai thì vội vàng nịnh nọt mà kêu lên" Lục tổng"
Lục Thời Ngôn bây giờ tức đến điên rồi
Hồi sáng cô vẫn còn bình thường, nhưng giờ thì sao
Nếu anh không đến kịp thì cô sẽ bị làm sao đây
Cô đã là người của anh, mặc dù chỉ gặp có 2 lần nhưng anh vẫn nhận định cô sẽ là người của anh, anh muốn sủng cô còn chưa được, mà mấy người này dám.
Là anh ta
Anh ta tới cứu mình sao, dù sao hai người cũng như xa lạ, mới chỉ gặp nhau 2 lần
Nhưng sao anh ta lại làm vậy chứ, cô còn không biết tên của anh ta
Nhìn ở trên giường là cô đang nhìn với ánh mắt sáng ngời mà đáng thương
Anh nhịn không được liền đánh luôn Giang Bắc Xuân đánh xong anh liền lấy áo khoác của mình choàng lên cô rồi ôm cô đứng dậy
"Nói ai sai các ngươi làm như vậy"anh lạnh giọng hỏi
"Là là cô ta, cô ta nói sẽ kêu thêm mấy nam nhân nữa rồi quay video lại"Giang Bắc Xuân nhanh chóng nói
"Chết tiệt, tôi sẽ điều tra rõ ràng" anh nhịn không được liền xoay người rời đi
Cô được anh ôm mà nhìn lên anh hỏi
"Anh tên gì"
"Nhớ kỹ tôi tên là Lục Thời Ngôn sẽ là người đàn ông của em"
Cướp Vợ Về Nhà
#4
"Anh thả tôi xuống trước cửa phòng 120 được không"Lý Cẩn Du khuôn mặt đỏ bừng không biết là do thuốc hay là vì câu nói của anh
"Nhưng mà em...."
cô nắm chặt áo anh, cầu xin mà nói:" Không sao tôi có thể chịu đựng, xin anh đấy"
"Được rồi"không nhìn được cô cầu xin nên anh đã thỏa hiệp với cô, dù biết là cô sẽ đau khổ nhưng thà đau một lần còn hơn nhiều lần
Lục Thời Ngôn ôm cô tới cửa phòng 120, rồi bỏ cô xuống ôm eo cô để cô đứng vững
Lý Cẩn Du biết thế là tốt cho cô nên cô không phản kháng mặc cho anh ôm, bởi cô không thể nào yếu đuối cho kẻ thù mình xem"Cốc Cốc Cốc"
Tiếng mở cửa vang lên sau đó là đôi nam nữ bước ra, nhìn trước mặt là vị hôn phu và đứa em gái quý của cô. Nhưng bây giờ cô không còn cảm giác gì nữa
Vu Thần sững sốt mà nhìn cô rồi vội đẩy Lý Gia Linh ra "Du Du chuyện không như em nghĩ đâu"anh vừa nói hết câu thì bị ăn một cái tát liền sững người anh không nghĩ rằng Lý Cẩn Du có thể tát anh, cô gái yếu đuối hay khóc nhè bây giờ lại tát anh
"Đừng kêu tên tôi thân mật như thế, tôi thật sự ghê tởm anh, đừng làm bẩn tên tôi"
"Chị, sao chị lại đánh anh ấy"Lý Gia Linh vội lên tiếng
"Im miệng, tôi không có em gái, sao tôi lại không biết mẹ tôi lại sinh thêm chứ ???"nói xong cô liền quăng cho cô ta một cái tát"Còn cái tát này tôi dành cho cô vì cô dám tính kế tôi"
"Tôi sẽ làm cho hai người hối hận"
"Du..."định kêu tên cô nhưng lại bị một ánh mắt sắc bén nhìn, bây giờ anh mới phát hiện kế bên cô có một người đàn ông nhưng anh không quan tâm. Bây giờ trong đầu anh chỉ nghĩ đến việc làm sao để làm cô hết giận, vì không có gia đình cô công ty nhà anh sẽ phá sản
"Lý Cẩn Du còn hôn ước thì sao"anh định nắm lấy tay cô nhưng không được, anh đã bị người đàn ông kế bên cô đá một phát
Cô cũng sững sốt vì Lục Thời Ngon đá anh ta nhưng lấy lại bình tĩnh"Hôn ước sao, tôi quên mất"
"Đúng đúng rồi, chúng ta còn hôn ước mà"anh có hy vọng mà nói
"Vậy tôi hủy hôn, ba mẹ của tôi, tôi sẽ nói, còn ba mẹ anh tôi không biết"cả người cô nóng bừng lên, cô biết bây giờ dược đã phát tán, cô cắn môi lấy lại thanh tỉnh
"Đưa tôi đi"cô nhìn anh mà nói
Anh biết dược cô đã phát tán nên liền ôm cô đi về biệt thự
"Du Du, em đừng đi"tiếng nói Vu Thần vang lên ở đằng sau kèm theo đó là tiếng của Lý Gia Linh
"Vu Thần chúng ta mặc kệ cô ta được không"
"Cút đi, tại cô mà cô ấy hủy hôn tôi"anh đẩy cô ra một cái thật mạnh
Hai người liền cãi nhau ầm ĩ
Trên xe
"Lái xe về biệt thự, Nhanh" Anh lạnh giọng nói rồi quay sang hỏi cô" Em ổn chứ"
"Tôi ổn" cô cắn môi mình làm cho mình thật thanh tỉnh, cắn đến môi chảy ra máu
Thấy môi cô chảy máu anh liền lấy tay chạm môi cô"Đứng cắn, anh sẽ đau"
"Em nghe cho rõ đây, cho dù em có thế nào, làm sai chuyện gì đi nữa, hay cả thế giới có quay mặt lại với em thì anh sẽ không bao giờ quay mặt với em, sẽ không bao giờ làm cho em tổn thương"
"Nên em đừng chịu đựng nữa"
Cô nhìn lên anh, bây giờ cô không thể tin ai được nữa ngoại trừ ba mẹ cô, cho dù anh là người cứu cô hay giúp cô
Cô vẫn không tin được
Trong xe chìm trong không khí im lặng, anh thì nhìn cô, cô thì nhìn ngoài cửa sổ tay thì nắm chặt
Đến biệt thự anh liền ôm cô vào ở trong đã có bác sĩ rồi
Bác sĩ khám xong lại lắc đầu
"Dược đã quá giờ rồi không thể chữa chỉ còn cách...."bác sĩ nhìn anh mà nói"Lục tổng hiểu mà"
"Được rồi, tôi sẽ kêu tài xế đưa ông về" nói xong anh liền vào phòng nhìn cô, lúc này cô đã nhịn không được mà cởi áo ra trong miệng thì than nóng
Lúc này anh còn nhịn nữa thì còn gì là đàn ông
Anh bước tới ôm cô vào lòng"Anh xin lỗi" rồi chuyện gì đến nó cũng sẽ đến
Sáng hôm sau
Vẫn cảnh tượng cũ ấy, vẫn là người đàn ông hôm ấy, nhưng trong một căn phòng khác nhưng giờ cô không còn hoảng loạn nữa vì khi uống ly nước ấy thì cô biết sẽ quan hệ một lần nữa, nhưng cô vẫn may mắn rằng đó là anh, cô định vào phòng tắm thì tay bị nắm lấy
"Em định đi đâu, lại định trốn tôi nữa à"
"Nhưng lần này không dễ đâu"
"Em sẽ phải chịu trách nhiệm vì lấy đi 2 lần trong sáng của tôi"
Cướp Vợ Về Nhà
#5
"Tôi.. Tôi sẽ bồi thường "cô lắp bắp nói tay thì kéo chăn lên che người lại. Nhưng không nhớ mình mới là người bị hại
"Bồi thường???" anh trầm ngâm tay thì xoa cằm
"Vậy bồi thường thân thể và trái tim của em"anh xảo quyệt mà cười
"Trái tim!!!"cô hét lên"không được không được, như thế tôi sẽ chết đấy, có phải anh là người buôn bán nội tạng không"
"Hả, tôi buôn bán nội tạng"anh hết lời nói với cô
"Em nhớ tên tôi chứ"anh nghi ngờ mà hỏi tên cô
"Thì Lục Thời Ngôn" cô đột nhiên nhớ cái gì đó miệng thì vẫn lẩm bẩm tên Lục Thời Ngôn. À cô nhớ ra rồi là người đang làm mưa làm gió trên thị trường kinh tế, sao cô có thể quên nhỉ
"Vậy em có xem tôi giống người buôn bán nội tạng???" anh nhăn mày nhìn cô mà nói
"Không... Không, tôi đi tắm đây"Cô nói xong liền chạy vụt vào phòng tắm tay thì kéo theo chăn rồi lấy thêm bộ đồ, để trên giường là một người đàn ông đang khỏa thân
Có một người thì đang rơi trong suy nghĩ của mình. Làm cách nào để cô có thể yêu anh đây, hay là lấy sắc dụ cô, anh có tin tưởng về nhan sắc đẹp ngời ngợi của mình
Nghĩ xong anh liền cảm thấy dưới thân lành lạnh liền đi lấy khăn quấn thân dưới lại, nhưng lại không mặc đồ để có thể thực hiện kế sách lấy sắc dụ người
Anh bước tới trước cửa phòng tắm, cửa này hơi trong suốt nên anh thấy mờ mờ bóng dáng của cô. Nhớ tới tối hôm qua, dưới thân anh liền có phản ứng
"Chút nữa lại phải tắm nước lạnh nữa rồi"anh lẩm bẩm mà nói
"Anh nói cái gì cơ"không biết từ bao giờ cô đã mở cửa rồi đứng trước mặt anh
"À không có gì"anh luống cuống mà nói rồi nhớ lại kế hoạch của mình
Anh cúi người xuống ghé bên tai cô thủ thỉ"Du Du em cảm thấy anh như thế nào, có đáng làm chồng em không"
Nghe anh nói thế cô liền nhìn anh từ đầu tới chân, khuôn mặt thì sắc sảo, cơ bắp thì 6 múi rồi cô thốt một câu làm cho trái tim thiếu nữ à nhầm chàng trai vụn vỡ
"Cũng tạm"
Anh đột nhiên nghi ngờ về nhan sắc của mình thì tiếng chuông điện thoại của anh vang lên là trợ lý Từ
"Chuyện gì" miệng thì nói nhưng đâu anh thì nghĩ tháng này nhất định phải trừ lương của anh ta mới được
"Alo, Lục Tổng có chuyện gấp, công ty bên nước ngoài đã sảy ra chuyện, mong ngài qua đó giải quyết, tạm dẹp vấn đề yêu đương ạ"
"Được rồi, tôi sẽ tới ngay"Anh nhăn mày nói rồi nhìn cô
"Tôi có việc, nhiều nhất là 1 tháng tôi sẽ quay về bên em"nói xong anh lại vô sỉ nói thêm một câu"Đừng nhớ tôi"
Cô quay mặt đi chỗ khác rồi lẩm bẩm "Tự luyến, ai thèm nhớ anh chứ"
Mặc dù cô nói nhỏ nhưng anh vẫn nghe chỉ là cười cười
"Tôi kêu tài xế chở em về"
"Không cần, tôi tự bắt xe được rồi"
"Vậy được rồi"Anh đành thỏa hiệp cô, nhưng anh không biết đây lại là lần cuối anh gặp cô
_____________
Cô đến nhà nơi mà ba mẹ cô đang ở, cô cần phải giải quyết về vụ hôn ước, vừa vào cửa thì thấy bố mẹ cô đang thân mật mà xem TV, trùng hợp thay TV lại chiếu về Lục Thời Ngôn
Không như hình tượng vô sỉ trước mặt cô mà là nghiêm túc, lạnh lùng cấm dục
Cô nhìn mà thầm nghĩ" Giả tạo"
"Du Du con về hồi nào vậy, sao lại đứng ở cửa lại đây"trong lúc cô đang trầm ngâm vào suy nghĩ của mình thì mẹ cô đã phát hiện cô ở ngoài cửa
" Bố, Mẹ" Cô nói xong liền nhào vào lòng ba mẹ, hốc mắt thì đỏ nhìn như gần khóc
"Du Du con có sao không "mẹ cô Diệu Linh nhẹ nhàng vỗ vai cô mà an ủi
"Là ai bắt nạt con, nói ra bố sẽ đi xử nó"Bố cô Lý Kiệt cũng nói theo
Cô nhịn không được mà òa khóc lên, bây giờ chỉ có bố mẹ là chỗ dựa của cô, cô nhịn không được liền nhớ tới Lục Thừa Ngôn, nghĩ xong lại xua đi ý nghĩa đấy
Trong lúc cô khóc bố mẹ chỉ nhìn cô với anh mắt hiền từ và xoa đầu cô
Hết khóc cô liền nói"Con muốn hủy hôn"
"Vì sao" Lý Kiệt nghiêm túc lên, mặc dù cưng chiều cô nhưng chuyện này là chuyện trọng đại không thể để cho cô tùy hứng được
"Vu Thần thích Lý Gia Linh, cả hai đang quen nhau, con muốn thanh toàn cho hai người họ" còn việc Lý Gia Linh và tất cả những người hãm hại cô, cô sẽ tự mình trả thù
Lý Kiệt và Diệu Linh nghe thế liền sững sốt sau đó liền tức giận
"Được, bố sẽ hủy hôn không thề để con gái bố bị ủy khuất được"ông xoa nhẹ đầu cô
"Đúng"
Cô mỉm cười trong hạnh phúc, cô thật may mắn khi được làm con của bố mẹ
_________________
Trên máy bay
Lúc Thời Ngôn đang xem tài liệu của công ty nước ngoài và đã có cách giải quyết thì chợt nhớ lại cái gì rồi quay sang hỏi trợ lý Từ
"Trợ lý Từ, cậu thấy tôi như thế nào"
"Là một người rất nghiêm túc trong công việc ạ"
"Không phải, nhan sắc của tôi thế nào"anh đen mặt hỏi
"Hả !!!" Từ Hạ kinh ngạc rồi lấy lại bình tĩnh
"Rất đẹp ạ"anh chỉ đang nói sự thật
"Vậy sao cô ấy" anh xoa cằm đầu thì nghĩ về xa xôi
"Hả, cô ấy gì Lục tổng"
"À không có gì "
Cướp Vợ Về Nhà
#7
"Hả " cô không hiểu bố cô đang nói cái gì
"Con có thai và nó là của ai"
Lý Cẩn Du sợ hãi mà nói:"Bố, bố đang nói cái gì vậy "
Lý Kiệt hơi ngạc nhiên:" con không biết mình có thai sao"
Cô ngập ngừng:" Con"
Lý Cẩn Du chợt nhớ dạo gần đây tinh thần cô hay mệt mỏi, ốm nghén, kinh nguyệt lại trễ. Với lại hai lần quan hệ với Lục Thời Ngôn, anh không dùng biện pháp an toàn, cô cũng quên mất phải dùng thuốc tránh thai
Chẳng lẽ là con của anh với cô
Thấy cô im lặng ông liền nói:" bố tôn trọng con, bố sẽ không hỏi bố của đứa bé là ai. Nhưng con quyết định giữ hay là phá, bố sẽ tôn trọng ý kiến của con"
Ông ngừng một xíu:"Dù sao đấy cũng là cháu ngoại của bố. Bố mong con sẽ giữ đứa bé lại"
Cô hơi ngạc nhiên khi ông chấp nhận đứa bé, không như cô tưởng tượng gay gắt. Nhưng đầu óc cô bây giờ thực loạn, không biết phải làm sao , nghĩ tới ước mơ của mình, lại nghĩ tới đứa con trong bụng cô liền quyết định
"Con sẽ giữ đứa và cho nó cả tình thương của bố và mẹ " dù sao nó cũng là con của cô là dòng máu của cô
Cô không thể bỏ được, còn ước mơ cô chắc chắn sẽ thực hiện được
Cô nhẹ nhàng vuốt bụng mà cười:"Bố à chúng ta định cư ở nước ngoài đi,dù sao anh họ và dì cũng ở đây"
Nhắc đến anh họ và dì cô liền mỉm cười, anh họ và dì rất thương và chiều chuộng cô
"Vậy cũng được, bố ra xem mẹ con tỉnh chưa con nghỉ ngơi đi"
"Bố cũng sẽ nói mẹ con về chuyện của con nên con yên tâm"
"Con đi với bố"cô bước xuống giường
"Con nghỉ đi, con không nghỉ cũng phải để cho đứa bé trong bụng con nghỉ ngơi chứ"
Cô nghe đến đứa bé liền yên tĩnh nằm xuống, cô chợt nghĩ đến Lục Thời Ngôn, cô không biết có nên nói với anh không, cô sợ anh sẽ không nhận đứa bé, sẽ nghĩ cô nói dối
_____________
Sáng hôm sau ở sân bay
Lục Thời Ngôn vội vã xuống máy bay, rồi cùng trợ lý Từ bước lên xe
Tài xế hỏi:"Lục tổng bây giờ đi công ty hay về nhà ạ"
"Tới nhà cô ấy"
"Lục tổng công ty có một cuộc họp rất quan trọng"Từ Hạ khó xử
"Dời đi! Tới nhà cô ấy"anh ngữ khí kiên quyết mà nói
"Lục tổng nhà cô ấy là ai ạ"tài xế thắc mắc
"Ngu ngốc là nhà lục phu nhân của các ngươi đấy"
"Lục phu nhân!!"tài xế ngu ngơ mà nhắc lại
Từ Hạ lên tiếng giải thích cho tài xế tội nghiệp:"là nhà của Lý Cẩn Du"
"À vâng ạ"
Trên đường đi anh không ngừng nhìn vào điện thoại, cả ngày hôm qua cô không trả lời tin nhắn của anh. Nên anh liền trở về, anh sợ cô sẽ có việc gì
Tới trước cửa nhà cô, anh liền ấn chuông nhưng không ai mở, gọi điện thoại cũng không ai bắt máy
Anh thầm nghĩ:"Có khi nào cô ở nhà bố mẹ của cô" mặc dù không có khả năng nhưng anh vẫn len lỏi một chút hy vọng
Anh vội lên rồi tới nhà chính Lý gia, anh ấn chuông lần này có người mở cửa nhưng đó là người giúp việc của gia đình cô
Cô giúp việc là người lên tiếng trước:"Cậu là ai"khuôn mặt đầy thắc mắc
"Lý Cẩn Du có ở nhà không"anh không trả lời câu hỏi mà nói vấn đề của anh
"Gia đình ông chủ đã ra nước ngoài định cư"
Anh như mất khống chế mà quát lên: "Cái gì!! Cô có biết ở đâu không"
Cô giúp việc hơi sợ hãi mà nói với người đàn ông đáng sợ trước mặt:"Tôi không biết"
Đôi mắt anh đỏ ngầu, gân trán thì nổi lên, tay thì nắm chặt như kiềm chế một cái gì đấy
Cô ấy đi nhưng không nói cho mình một cái gì, là mình đối với cô ấy không quan trọng. Không, mình đối với cô ấy nhất định phải quan trọng, nhất định
Anh sẽ tìm ra cô, sẽ nhanh thôi, lúc đấy anh sẽ dậy cho cô một bài học
Từ Hạ thấy cái gì đấy không ổn liền định tới khuyên thì thấy lục tổng xoay người ngồi vào trong xe và phân phó người chạy
Nhưng mà hình như sai sai!!!
Hình như là anh còn chưa lên xe mà
Rồi có chuông điện thoại vang là của lục tổng gọi
"Trợ lý Từ hình như tôi đem ngươi quên mất"
Mặc dù giận giữ nhưng anh vẫn cười và nói:" không sao đâu lục tổng"
"Vậy thì tốt, vậy anh đi điều tra chỗ ở của cô ấy đi"
"Hả!!"nhưng điện thoại đã tắt máy biết làm sao được người ta là ông chủ của anh
Liên tục mấy ngày anh mất ăn mất ngủ mà tìm kiếm cô nhưng cứ như có một thế lực vô hình ngăn đi
Vào một ngày anh nhốt mình trong phòng khóa lại không ra. Dù cho có ai kêu anh vẫn không ra
Sáng hôm sau anh liền xuất hiện không còn lôi thôi lếch thếch, mà càng ngày càng lạnh lùng càng tàn nhẫn như vậy lại càng làm công ty phát triển mạnh mẽ hơn
Không có một ai khi nghe tên anh mà không sợ cả, có những người thiết kế nữ nhân cho anh điều có cái kết thực bi thảm
_____________
Lại là sân bay nè
Một cô gái bước xuống tay thì cầm tay một bé trai, hai người cười nói vui vẻ nhìn giống như là chị em nhưng nghe hai người đối thoại mới biết đó là mẹ con nhưng ba đứa bé là ai
"Mami đây là nơi mami được sinh ra sao"
Cô mỉm cười nói:"Đúng vậy rất xinh đẹp đúng không"mới đây mà đã năm năm rồi, mọi thứ không khác gì hồi xưa
Đúng vậy cô gái đó là Lý Cẩn Du, bé trai cô cầm tay là Lý Gia Bảo là con trai cô
Lý Cẩn Du nhìn quanh thì đập vào mắt cô là ánh mắt của một người đàn ông, người khác thì không biết nhưng cô thì biết đó là Lục Thời Ngôn
Cướp Vợ Về Nhà
#8
Lý Cẩn Du vội nắm tay Bảo Bảo xoay người chạy đi, đằng sau cũng có người đuổi theo
Cô biết đó là Lục Tĩnh Ngôn, cô trốn vào một góc đợi không có ai liền lôi kéo Bảo Bảo đi
Nhưng đi được một lúc thì tay còn lại bị nắm chặt
"Lý Cẩn Du, em lại định trốn tôi nữa sao, em trốn tôi năm năm còn chưa đủ sao"giọng nói lạnh lùng vang lên
Anh tìm cô, tìm suốt năm năm nhưng không có một tin tức gì
Anh nhớ cô, nhớ đến phát điên luôn rồi
Bây giờ anh đã tìm được cô thì đâu dễ dàng buông tha cho cô được
Cô định lên tiếng thì một tiếng còn nhanh hơn cô lên tiếng
"Chú là ai, sao chú lại nắm tay mẹ cháu"giọng nói con nít vang lên
Bây giờ Lục Tĩnh Ngôn mới để ý cô đang nắm tay một đứa bé, nhưng anh nghe thấy cái gì
Đứa bé này kêu cô bằng mẹ!!!
Anh như một người khác tức giận mà hét lên:"Tôi chờ em, tôi đợi em suốt năm năm em có biết không hả"
"Nhưng em thì sao, em có con, em xem tôi là cái gì hả!!!"
"Xin lỗi tôi còn có việc "cô nói liền xoay người định đi nhưng đã bị anh nắm lại
Anh như cầu xin mà nói:"Du Du em nói đi, đó không phải con của em đúng không"
Bảo Bảo thấy thế liền đứng chắn trước mặt mẹ mình
"Chú nói dối, chú là người xấu, mẹ là mẹ của cháu"nói xong liền gào khóc lên
Lý Cẩn Du thấy Bảo Bảo khóc liền đau lòng ngồi xuống ôm Bảo Bảo vào lòng mà dỗ dành
"Bảo Bảo ngoan đừng khóc"
"Mẹ, mẹ nói đi mẹ là mẹ của Bảo Bảo đúng không"Bảo Bảo níu lấy áo cô đôi mắt còn ướt vì khóc mà nhìn cô
"Đúng! Mẹ là mẹ của con"
Lời nói của cô làm mất đi một tia hy vọng còn lại của anh, anh hy vọng rằng cô không phải mẹ của đứa bé nhưng bây giờ khi nghe lời cô nói hy vọng của anh liền tan tành
Anh như cố kiềm chế:"Vậy bố đứa bé là ai"
Cô không biết phải nói làm sao thì có một giọng nói vang lên
"Là tôi! Tôi là bố của Bảo Bảo"một người đang ông bước tới
Bảo Bảo nghe thấy âm thanh liền chạy tới người đàn ông mà kêu:"Bố"
Người đàn ông liền ôm đứa bé lên mà nghĩ không uổng công anh làm mọi việc để Bảo Bảo kêu anh là bố
"Gia Lâm sao anh tới đây"cô thắc mắc lên tiếng
"Thấy máy bay em hạ cánh lâu rồi mà em và Bảo Bảo còn chưa về liền tới xem thử không ngờ lại gặp được chuyện này"
Cô gật đầu tỏ vẻ đã hiểu
"Vậy thì chúng ta về đi"
"Chúng tôi có việc đi trước "
Lục Tĩnh Ngôn như người mất hồn mà nhìn gia đình ba người đang hạnh phúc ở cùng nhau
Anh không tin
Anh không tin đó là chồng cô
Chồng cô ấy soái bằng anh sao, giàu có bằng anh sao, dịu dàng bằng anh sao, quan trọng nhất là yêu em bằng anh sao
Anh liền gọi cho Từ Hạ bảo điều tra lại về những việc về cô
___________
"Cảm ơn anh khi nãy đã giúp em"
"Không sao"Phó Gia Lâm mỉm cười mà nghĩ thực ra anh yêu cô từ bốn năm trước kể từ lần đầu gặp cô ở một lần tham gia thiết kế thời trang
Nhưng cô vẫn ngây thơ xem anh là bạn tốt, nhưng như thế vẫn chưa đủ, anh còn muốn hơn nữa
Phó Gia Lâm nhìn cô với ánh mắt tham lam rồi vội che dấu đi, anh sợ cô sẽ xa lánh anh
"Em tính về nước để phát triển sao"
"Đúng vậy, ở nước ngoài em đã cho mọi người biết đến em là"
"Bây giờ em sẽ về nước để phát triển, sẽ cho mọi người biết em lợi hại như thế nào"ánh mắt cô tự tin nhìn phía trước
Anh nhìn cô với ánh mắt sủng nịch, anh thích nhìn dáng vẻ cô tự tin như thế
Rồi Phó Gia Lâm chở hai mẹ con cô về chỗ ở cũ của cô, còn anh thì về phòng làm việc
Ở trong nhà Lý Cẩn Du, hai mẹ con đang nói chuyện với nhau
"Mẹ, mẹ là mẹ của con đúng không" Bảo Bảo vẫn còn nhớ tới chuyện hồi nãy
"Đương nhiên, mẹ là mẹ của con mà"Lý Cẩn Du vuốt nhẹ tóc Bảo Bảo
"Vậy chú kia là ai, sao lại nói Bảo Bảo không phải là con của mẹ"
"Chú kia là người xấu, muốn chia cắt tình cảm hai mẹ con mình, nên Bảo Bảo không được tin"
"Dạ"
Thế là Lục Tĩnh Ngôn bị Bảo Bảo và Lý Cẩn Du cấp cho một thẻ người xấu
Lục Tĩnh Ngôn bên kia liền hắt xì một cái liền nghĩ chẳng lẽ cô đang nghĩ tới mình
Cướp Vợ Về Nhà
#8
Lý Cẩn Du vội nắm tay Bảo Bảo xoay người chạy đi, đằng sau cũng có người đuổi theo
Cô biết đó là Lục Tĩnh Ngôn, cô trốn vào một góc đợi không có ai liền lôi kéo Bảo Bảo đi
Nhưng đi được một lúc thì tay còn lại bị nắm chặt
"Lý Cẩn Du, em lại định trốn tôi nữa sao, em trốn tôi năm năm còn chưa đủ sao"giọng nói lạnh lùng vang lên
Anh tìm cô, tìm suốt năm năm nhưng không có một tin tức gì
Anh nhớ cô, nhớ đến phát điên luôn rồi
Bây giờ anh đã tìm được cô thì đâu dễ dàng buông tha cho cô được
Cô định lên tiếng thì một tiếng còn nhanh hơn cô lên tiếng
"Chú là ai, sao chú lại nắm tay mẹ cháu"giọng nói con nít vang lên
Bây giờ Lục Tĩnh Ngôn mới để ý cô đang nắm tay một đứa bé, nhưng anh nghe thấy cái gì
Đứa bé này kêu cô bằng mẹ!!!
Anh như một người khác tức giận mà hét lên:"Tôi chờ em, tôi đợi em suốt năm năm em có biết không hả"
"Nhưng em thì sao, em có con, em xem tôi là cái gì hả!!!"
"Xin lỗi tôi còn có việc "cô nói liền xoay người định đi nhưng đã bị anh nắm lại
Anh như cầu xin mà nói:"Du Du em nói đi, đó không phải con của em đúng không"
Bảo Bảo thấy thế liền đứng chắn trước mặt mẹ mình
"Chú nói dối, chú là người xấu, mẹ là mẹ của cháu"nói xong liền gào khóc lên
Lý Cẩn Du thấy Bảo Bảo khóc liền đau lòng ngồi xuống ôm Bảo Bảo vào lòng mà dỗ dành
"Bảo Bảo ngoan đừng khóc"
"Mẹ, mẹ nói đi mẹ là mẹ của Bảo Bảo đúng không"Bảo Bảo níu lấy áo cô đôi mắt còn ướt vì khóc mà nhìn cô
"Đúng! Mẹ là mẹ của con"
Lời nói của cô làm mất đi một tia hy vọng còn lại của anh, anh hy vọng rằng cô không phải mẹ của đứa bé nhưng bây giờ khi nghe lời cô nói hy vọng của anh liền tan tành
Anh như cố kiềm chế:"Vậy bố đứa bé là ai"
Cô không biết phải nói làm sao thì có một giọng nói vang lên
"Là tôi! Tôi là bố của Bảo Bảo"một người đang ông bước tới
Bảo Bảo nghe thấy âm thanh liền chạy tới người đàn ông mà kêu:"Bố"
Người đàn ông liền ôm đứa bé lên mà nghĩ không uổng công anh làm mọi việc để Bảo Bảo kêu anh là bố
"Gia Lâm sao anh tới đây"cô thắc mắc lên tiếng
"Thấy máy bay em hạ cánh lâu rồi mà em và Bảo Bảo còn chưa về liền tới xem thử không ngờ lại gặp được chuyện này"
Cô gật đầu tỏ vẻ đã hiểu
"Vậy thì chúng ta về đi"
"Chúng tôi có việc đi trước "
Lục Tĩnh Ngôn như người mất hồn mà nhìn gia đình ba người đang hạnh phúc ở cùng nhau
Anh không tin
Anh không tin đó là chồng cô
Chồng cô ấy soái bằng anh sao, giàu có bằng anh sao, dịu dàng bằng anh sao, quan trọng nhất là yêu em bằng anh sao
Anh liền gọi cho Từ Hạ bảo điều tra lại về những việc về cô
___________
"Cảm ơn anh khi nãy đã giúp em"
"Không sao"Phó Gia Lâm mỉm cười mà nghĩ thực ra anh yêu cô từ bốn năm trước kể từ lần đầu gặp cô ở một lần tham gia thiết kế thời trang
Nhưng cô vẫn ngây thơ xem anh là bạn tốt, nhưng như thế vẫn chưa đủ, anh còn muốn hơn nữa
Phó Gia Lâm nhìn cô với ánh mắt tham lam rồi vội che dấu đi, anh sợ cô sẽ xa lánh anh
"Em tính về nước để phát triển sao"
"Đúng vậy, ở nước ngoài em đã cho mọi người biết đến em là"
"Bây giờ em sẽ về nước để phát triển, sẽ cho mọi người biết em lợi hại như thế nào"ánh mắt cô tự tin nhìn phía trước
Anh nhìn cô với ánh mắt sủng nịch, anh thích nhìn dáng vẻ cô tự tin như thế
Rồi Phó Gia Lâm chở hai mẹ con cô về chỗ ở cũ của cô, còn anh thì về phòng làm việc
Ở trong nhà Lý Cẩn Du, hai mẹ con đang nói chuyện với nhau
"Mẹ, mẹ là mẹ của con đúng không" Bảo Bảo vẫn còn nhớ tới chuyện hồi nãy
"Đương nhiên, mẹ là mẹ của con mà"Lý Cẩn Du vuốt nhẹ tóc Bảo Bảo
"Vậy chú kia là ai, sao lại nói Bảo Bảo không phải là con của mẹ"
"Chú kia là người xấu, muốn chia cắt tình cảm hai mẹ con mình, nên Bảo Bảo không được tin"
"Dạ"
Thế là Lục Tĩnh Ngôn bị Bảo Bảo và Lý Cẩn Du cấp cho một thẻ người xấu
Lục Tĩnh Ngôn bên kia liền hắt xì một cái liền nghĩ chẳng lẽ cô đang nghĩ tới mình
Văn án: Trước khi kết hôn cô lại phát sinh quan hệ với một người đàn ông khác???
Chương 1
Đêm khuya
Ở khách sạn C nơi được cho là khách sạn tốt nhất thành phố được tập đoàn Lục thị tổ chức
Mọi người thì cười nói vui vẻ nhưng ở khách sạn tầng cao nhất có một cô gái say rượu được một cô gái khác đỡ
Cô gái vừa đỡ vừa nhìn số phòng rồi lấy điện thoại ra ấn một dãy số
"Nhị tiểu thư, là phòng số 4356 đúng không ạ" Phó An lên tiếng
Phó An là bạn thân của Lý Cẩn Du cũng là người say rượu vì ghen ghét mà Phó An đã nghe theo lời của Lý Na cũng là em gái của Lý Cẩn Du nên đã đã cố chuốc say cô
"Đúng rồi ném chị ta vào phòng đấy xong ngươi có thể đi"
Nói xong Lý Na liền tắt máy mà thầm nghĩ
"Sau hôm nay thôi xem chị sẽ làm sao để kết hôn với anh ấy,xem ba mẹ sẽ bảo vệ chị như thế nào"
Bên kia
"Lý Cẩn Du a Lý Cẩn Du cuối cùng người cũng có ngày hôm nay, ngươi biết không phòng này là của Giang tổng, ngươi biết Giang tổng mà một người rất biến thái đó"cô gõ cửa phòng xong lại để cô trước cửa rồi đi
Chờ không thấy cô ta nữa thì không biết từ bao giờ Lý Cẩn Du đã mở mắt mà cười trong đau khổ' ha thật không ngờ mình xem người ta là bạn, người ta xem mình là thù'
Cô gượng dậy đi khỏi chỗ đấy đi được một lúc thì đụng phải một người
" Thật xin lỗi, tôi không cố ý "
Lục Thời Ngôn nhíu mày mà nghĩ' cô ấy có một mùi hương rất là dễ chịu lúc cô ấy đụng vào mình cảm giác cũng không khó chịu, chuyện này là sao'
Cô cảm giác người cô nóng lên' thật không ngờ cô ta còn cho cô hạ dược nữa, phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này ' nghĩ xong cô liền xoay lưng mà đi
Lục Thời Ngôn nắm tay cô lại
"Cô có sao không" lần đầu tiên hắn quan tâm đến một cô gái
Vì tác dụng của thuốc nên khi anh chạm vào liền có cảm giác nên cô vội thoát khỏi tay anh
" Cảm ơn tôi không sao"
Nhìn thấy cô lạ vậy nên hắn liền biết cô là bị hạ dược nhưng đây cũng là cơ hội của hắn từ lúc cô đụng vào hắn nghe được mùi hương dễ chịu lại là người con gái đụng vào hắn mà hắn không khó chịu nên hắn liền nhận định' em nhất định là của anh' nghĩ xong hắn lại thấy mình như một tổng tài bá đạo, à mà mình là tổng tài mà
"Cô hương vị thực hảo, không bằng chúng ta giao lưu một chút" anh nở một nụ cười giam hiểm
Cướp vợ về nhà
#2
Cô nhận ra được điều bất thường ở đây nhưng tác dụng thuốc mà người cô mềm mại không có sức phản kháng chỉ có thể dựa vào người đàn ông trước mặt mà được ôm vào một căn phòng
Sáng sớm hôm sau
Cô tỉnh dậy, đầu thì nhức ở dưới bụng thì đau nhìn dưới nệm trắng tinh có một vết máu cô biết chuyện gì đến nó cũng sẽ đến nhưng không ngờ trước khi kết hôn cô lại phát sinh quan hệ với người khác, cô thật sự muốn khóc nhưng bây giờ chuyện quan trọng là rời khỏi nơi này
Cô vội vào phòng tắm nhìn trong gương là một thân hình trắng nõn nhưng lại có nhiều dấu xanh tím thay đồ mà nhanh chóng rời đi,nhưng mà hình như cô quên một người, à là người đàn ông trên giường mà thôi kệ đi
Anh tỉnh dậy lúc đấy cô mới đi nhìn xuống giường là một vết máu anh mỉm cười anh là người đàn ông đầu tiên của cô nhưng mà cô đâu rồi
Phòng tắm không có
Phòng khách không có
Anh cảm thấy có chút hụt hẫng, rồi chợt nhận ra anh và cô chỉ là hai người xa lạ anh có tư cách gì mà nhận định cô là của anh chứ nhưng không sao anh có kiên nhẫn có thể từ từ truy cô rồi anh lấy điện thoại ra gọi
" Trợ lý Từ giúp tôi điều tra nữ nhân ở cùng tôi đêm hôm qua"
"Vâng" trợ lý Từ vẫn trong trạng thái ngái ngủ thì bỗng nhiên bừng tỉnh
" Hả ở cùng Lục tổng " thì lúc này Lục tổng đã tắt máy
Cô vội về đến chung cư mình đang ở
Lý gia và Vu gia là thế giao nhiều năm
Vu Thần là người thừa kế duy nhất và cũng là thanh mai trúc mã với cô, hai người rất thân, lớn lên thì cả hai nhà đòi đính hôn, Vu Thần cũng cầu hôn cô, 1 tháng sau hai nhà sẽ kết hôn nhưng cô lại quan hệ với người đàn ông khác
Còn Nhị tiểu thư là em gái cùng ba khác mẹ với cô, tại một lần ba cô bị hãm hại, đúng là mẹ nào con nấy đều thích hãm hại họ
Bây giờ cô không biết phải làm sao, đầu cô bây giờ thật loạn
Tại một biệt thự xa hoa nào đó có một cô gái thân hình quyến rũ mang một chiếc váy đỏ đang gọi điện thoại
"Nhị tiểu thư, lúc nãy tôi đem theo phóng viên đấy nhưng lại không có cô ta"
"Phế vật có một việc cũng làm không xong" Lý Gia Linh tức giận nói
"Nhị tiểu thư bớt giận, cô ta vẫn chưa biết tôi làm chuyện này nên tôi còn cơ hội mà"Phó Na nói
"Ngu ngốc" nói xong liền tắt máy
Còn gì cơ hội nữa 1 tháng sau cô ta phải kết hôn với anh ấy rồi đang suy nghĩ thì có một người đàn ông ôm cô sau lưng
Là Vu Thần
"Ai làm cho em tức giận"
"Không có gì chỉ là trợ lý làm sai thôi"cô nhẹ giọng trả lời
Vu Thần là người đàn ông mà cô làm tất cả mới được anh yêu thích, nghĩ mọi cách tiếp cận anh, hấp dẫn anh, lấy lòng anh hơn nữa cô là yêu anh thật lòng nhưng tại sao lại là chị ta được đính hôn với anh ấy, do ba anh ấy thích chị ta hơn cô sao, hay là do cô là con ngoài giá thú
"Anh sắp kết hôn với cô ta rồi, làm sao đây"
"Không sao để đấy anh lo, anh chỉ xem cô ta là món đồ chơi thôi, còn bây giờ là chuyện của hai chúng ta"
"Đáng ghét"
_______________
Công ty Lục thị
" Lục tổng đây là tài liệu của nữ nhân hôm qua" Trợ lý Từ nói
Lục Thời Ngôn nhìn tài liệu từ nhỏ đến lớn của cô và biết được một tin là cô sắp kết hôn, chỉ còn 1 tháng nữa thôi, vậy thì làm sao chứ có thể hủy hôn mà, lại biết thêm một chuyện nữa là người kết hôn với cô ngoại tình với em gái cùng cha khác mẹ của cô, thực là nực cười
"Tìm cho tôi địa chỉ nhà của cô ấy đang ở"
" Vâng"
____________
Cô đang nằm trên giường suy nghĩ thì nghe tiếng gõ cửa "Cốc Cốc Cốc " mở cửa ra thì thấy đó là người đàn ông hôm qua
"Anh tìm tôi có việc gì" cô bình tĩnh nói
"Phụ trách trách nhiệm với em"
"Tôi không cần, xem như chuyện ngày hôm qua chưa có phát sinh đi"
"Nhưng đó là lần đầu của anh"
"Đó cũng là lần đầu của tôi, với lại tôi là người sắp kết hôn rồi"
"Vậy tôi cho em hai lựa chọn, 1 là hủy hôn và kết hôn với tôi, 2 là em kết hôn với anh ta rồi ngoại tình với tôi"
Cướp Vợ Về Nhà
#3
"Tôi không đùa với anh, tôi còn có việc mời anh đi cho"
"Tôi không đùa, tôi còn biết một chuyện"
"Không hứng thú"Cô lạnh nhạt nói
"Về vị Vu Thần ??"
Cô liền dừng ngước lên nhìn anh"chuyện gì"
Anh không nghĩ nhắc đến tên kia lại khiến cô phản ứng, cô yêu anh ta sao, biết chuyện này sẽ đau lòng sao, anh có nên nói hay không
Cô nhìn anh đứng yên không nói gì liền tính đóng cửa thì đột nhiên dừng lại
"Vu Thần hắn ta ngoại tình với Lý Gia Linh"
"Tại sao tôi phải tin lời anh nói chứ, mời anh về cho"nói xong cô liền đóng cửa thờ thẫn mà đi vào phòng
Những điều anh ta nói là thật chứ, không phải đâu chắc anh ta chỉ đang lừa cô. Cô đang suy nghĩ thì chợt nghe thấy tiếng điện thoại là bạn thân cô Phó Na, cô bấm máy nhận để xem cô ta diễn đến bao giờ
"Alo Du Du"
"Alo"
"Cậu sao vậy bị bệnh à"
"Không, có gì thì nói đi"
Phó Na không phát hiện ra sự thờ ơ của cô mà nói tiếp
"Chuyện là tối nay cậu có thể đến phòng 190 khách sạn A được không, mình muốn gặp cậu"
"Được" cô muốn xem cô ta lại bày trò gì nữa
_____________
Khách sạn A, phòng 109
Cô bước tới cửa phòng gõ cửa rồi thấy Phó An ra mở cửa cho cô vào phòng thì thấy cô ta rót cho cô ly nước
Cô biết trong ly nước có dược nên đã không uống
"Phó An, tôi xem cô như bạn thân mà cô lại xem tôi như là gì??"
"Du Du cậu nói cái gì vậy, mình không hiểu"
"Đừng giả vờ nữa"
"Cô đã biết thì tôi cũng không giả vờ nữa"
"Giang tổng ra đi" nói xong liền có một người đàn ông trung niên bước ra đầu thì hói, bụng thì phệ đó là Giang tổng
Giang tổng đi tới lấy ly nước cười cười mà đi tới nàng trước mặt. Cô nhận ra nguy hiểm nhưng mà không kịp rồi, ông ta bóp chặt cằm cô, khiến cho nàng môi mở ra, lúc sau, đem ly nước đổ vào miệng cô
"Ngươi định làm cái gì" lúc này cô mới sợ hãi
"Lý Cẩn Du không phải người rất thanh cao sao, ngươi không phải có hôn ước rồi sao, bây giờ tôi kêu thêm mấy người nam nhân lại đây, chụp thành DV sẽ như thế nào "
Cô vì cái gì ngu ngốc tới đây một mình, biết rằng sẽ nguy hiểm nhưng không ngờ Phó An lại một lần nữa dùng đến chiêu này nữa
Đột nhiên ở ngoài có một nữ nhân lên tiếng
"Vu Thần anh đi đâu"
Là Vu Thần, anh ấy tới cứu mình sao, nhưng giọng nữ nghe quen, đó là Lý Gia Linh. Không phải đâu, chắc chỉ là trùng hợp thôi
"Như thế nào tôi đi lấy đồ, ngươi còn muốn nữa sao"
"Chán ghét"
Nghe đến đây cô như từ thiên đường rớt xuống địa ngục, chẳng lẽ lời nói lúc sáng của anh ta là sự thật sao. Bây giờ cô thật sự không cảm thấy đau đớn khi Vu Thần phản bội cô, chỉ cảm thấy thực nực cười
Là tại cô, cô quá mức tự đại, quá tin người
Là tại cô
Phó Na nói mấy người kia sắp tới
"Nhanh lên, chúng ta cởi áo quần cô ta trước"
Nói xong cô ta liền tới cởi áo cô ra, chưa cởi xong lại nghe tiếng đập cửa thật mạnh
Phó An nghĩ là mấy người kia tới liền đi mở cửa chưa kịp mở lời "nhỏ tiếng thôi" thì đã bị đá một phát không hề nhẹ
Giang tổng thấy người đến là ai thì vội vàng nịnh nọt mà kêu lên" Lục tổng"
Lục Thời Ngôn bây giờ tức đến điên rồi
Hồi sáng cô vẫn còn bình thường, nhưng giờ thì sao
Nếu anh không đến kịp thì cô sẽ bị làm sao đây
Cô đã là người của anh, mặc dù chỉ gặp có 2 lần nhưng anh vẫn nhận định cô sẽ là người của anh, anh muốn sủng cô còn chưa được, mà mấy người này dám.
Là anh ta
Anh ta tới cứu mình sao, dù sao hai người cũng như xa lạ, mới chỉ gặp nhau 2 lần
Nhưng sao anh ta lại làm vậy chứ, cô còn không biết tên của anh ta
Nhìn ở trên giường là cô đang nhìn với ánh mắt sáng ngời mà đáng thương
Anh nhịn không được liền đánh luôn Giang Bắc Xuân đánh xong anh liền lấy áo khoác của mình choàng lên cô rồi ôm cô đứng dậy
"Nói ai sai các ngươi làm như vậy"anh lạnh giọng hỏi
"Là là cô ta, cô ta nói sẽ kêu thêm mấy nam nhân nữa rồi quay video lại"Giang Bắc Xuân nhanh chóng nói
"Chết tiệt, tôi sẽ điều tra rõ ràng" anh nhịn không được liền xoay người rời đi
Cô được anh ôm mà nhìn lên anh hỏi
"Anh tên gì"
"Nhớ kỹ tôi tên là Lục Thời Ngôn sẽ là người đàn ông của em"
Cướp Vợ Về Nhà
#4
"Anh thả tôi xuống trước cửa phòng 120 được không"Lý Cẩn Du khuôn mặt đỏ bừng không biết là do thuốc hay là vì câu nói của anh
"Nhưng mà em...."
cô nắm chặt áo anh, cầu xin mà nói:" Không sao tôi có thể chịu đựng, xin anh đấy"
"Được rồi"không nhìn được cô cầu xin nên anh đã thỏa hiệp với cô, dù biết là cô sẽ đau khổ nhưng thà đau một lần còn hơn nhiều lần
Lục Thời Ngôn ôm cô tới cửa phòng 120, rồi bỏ cô xuống ôm eo cô để cô đứng vững
Lý Cẩn Du biết thế là tốt cho cô nên cô không phản kháng mặc cho anh ôm, bởi cô không thể nào yếu đuối cho kẻ thù mình xem"Cốc Cốc Cốc"
Tiếng mở cửa vang lên sau đó là đôi nam nữ bước ra, nhìn trước mặt là vị hôn phu và đứa em gái quý của cô. Nhưng bây giờ cô không còn cảm giác gì nữa
Vu Thần sững sốt mà nhìn cô rồi vội đẩy Lý Gia Linh ra "Du Du chuyện không như em nghĩ đâu"anh vừa nói hết câu thì bị ăn một cái tát liền sững người anh không nghĩ rằng Lý Cẩn Du có thể tát anh, cô gái yếu đuối hay khóc nhè bây giờ lại tát anh
"Đừng kêu tên tôi thân mật như thế, tôi thật sự ghê tởm anh, đừng làm bẩn tên tôi"
"Chị, sao chị lại đánh anh ấy"Lý Gia Linh vội lên tiếng
"Im miệng, tôi không có em gái, sao tôi lại không biết mẹ tôi lại sinh thêm chứ ???"nói xong cô liền quăng cho cô ta một cái tát"Còn cái tát này tôi dành cho cô vì cô dám tính kế tôi"
"Tôi sẽ làm cho hai người hối hận"
"Du..."định kêu tên cô nhưng lại bị một ánh mắt sắc bén nhìn, bây giờ anh mới phát hiện kế bên cô có một người đàn ông nhưng anh không quan tâm. Bây giờ trong đầu anh chỉ nghĩ đến việc làm sao để làm cô hết giận, vì không có gia đình cô công ty nhà anh sẽ phá sản
"Lý Cẩn Du còn hôn ước thì sao"anh định nắm lấy tay cô nhưng không được, anh đã bị người đàn ông kế bên cô đá một phát
Cô cũng sững sốt vì Lục Thời Ngon đá anh ta nhưng lấy lại bình tĩnh"Hôn ước sao, tôi quên mất"
"Đúng đúng rồi, chúng ta còn hôn ước mà"anh có hy vọng mà nói
"Vậy tôi hủy hôn, ba mẹ của tôi, tôi sẽ nói, còn ba mẹ anh tôi không biết"cả người cô nóng bừng lên, cô biết bây giờ dược đã phát tán, cô cắn môi lấy lại thanh tỉnh
"Đưa tôi đi"cô nhìn anh mà nói
Anh biết dược cô đã phát tán nên liền ôm cô đi về biệt thự
"Du Du, em đừng đi"tiếng nói Vu Thần vang lên ở đằng sau kèm theo đó là tiếng của Lý Gia Linh
"Vu Thần chúng ta mặc kệ cô ta được không"
"Cút đi, tại cô mà cô ấy hủy hôn tôi"anh đẩy cô ra một cái thật mạnh
Hai người liền cãi nhau ầm ĩ
Trên xe
"Lái xe về biệt thự, Nhanh" Anh lạnh giọng nói rồi quay sang hỏi cô" Em ổn chứ"
"Tôi ổn" cô cắn môi mình làm cho mình thật thanh tỉnh, cắn đến môi chảy ra máu
Thấy môi cô chảy máu anh liền lấy tay chạm môi cô"Đứng cắn, anh sẽ đau"
"Em nghe cho rõ đây, cho dù em có thế nào, làm sai chuyện gì đi nữa, hay cả thế giới có quay mặt lại với em thì anh sẽ không bao giờ quay mặt với em, sẽ không bao giờ làm cho em tổn thương"
"Nên em đừng chịu đựng nữa"
Cô nhìn lên anh, bây giờ cô không thể tin ai được nữa ngoại trừ ba mẹ cô, cho dù anh là người cứu cô hay giúp cô
Cô vẫn không tin được
Trong xe chìm trong không khí im lặng, anh thì nhìn cô, cô thì nhìn ngoài cửa sổ tay thì nắm chặt
Đến biệt thự anh liền ôm cô vào ở trong đã có bác sĩ rồi
Bác sĩ khám xong lại lắc đầu
"Dược đã quá giờ rồi không thể chữa chỉ còn cách...."bác sĩ nhìn anh mà nói"Lục tổng hiểu mà"
"Được rồi, tôi sẽ kêu tài xế đưa ông về" nói xong anh liền vào phòng nhìn cô, lúc này cô đã nhịn không được mà cởi áo ra trong miệng thì than nóng
Lúc này anh còn nhịn nữa thì còn gì là đàn ông
Anh bước tới ôm cô vào lòng"Anh xin lỗi" rồi chuyện gì đến nó cũng sẽ đến
Sáng hôm sau
Vẫn cảnh tượng cũ ấy, vẫn là người đàn ông hôm ấy, nhưng trong một căn phòng khác nhưng giờ cô không còn hoảng loạn nữa vì khi uống ly nước ấy thì cô biết sẽ quan hệ một lần nữa, nhưng cô vẫn may mắn rằng đó là anh, cô định vào phòng tắm thì tay bị nắm lấy
"Em định đi đâu, lại định trốn tôi nữa à"
"Nhưng lần này không dễ đâu"
"Em sẽ phải chịu trách nhiệm vì lấy đi 2 lần trong sáng của tôi"
Cướp Vợ Về Nhà
#5
"Tôi.. Tôi sẽ bồi thường "cô lắp bắp nói tay thì kéo chăn lên che người lại. Nhưng không nhớ mình mới là người bị hại
"Bồi thường???" anh trầm ngâm tay thì xoa cằm
"Vậy bồi thường thân thể và trái tim của em"anh xảo quyệt mà cười
"Trái tim!!!"cô hét lên"không được không được, như thế tôi sẽ chết đấy, có phải anh là người buôn bán nội tạng không"
"Hả, tôi buôn bán nội tạng"anh hết lời nói với cô
"Em nhớ tên tôi chứ"anh nghi ngờ mà hỏi tên cô
"Thì Lục Thời Ngôn" cô đột nhiên nhớ cái gì đó miệng thì vẫn lẩm bẩm tên Lục Thời Ngôn. À cô nhớ ra rồi là người đang làm mưa làm gió trên thị trường kinh tế, sao cô có thể quên nhỉ
"Vậy em có xem tôi giống người buôn bán nội tạng???" anh nhăn mày nhìn cô mà nói
"Không... Không, tôi đi tắm đây"Cô nói xong liền chạy vụt vào phòng tắm tay thì kéo theo chăn rồi lấy thêm bộ đồ, để trên giường là một người đàn ông đang khỏa thân
Có một người thì đang rơi trong suy nghĩ của mình. Làm cách nào để cô có thể yêu anh đây, hay là lấy sắc dụ cô, anh có tin tưởng về nhan sắc đẹp ngời ngợi của mình
Nghĩ xong anh liền cảm thấy dưới thân lành lạnh liền đi lấy khăn quấn thân dưới lại, nhưng lại không mặc đồ để có thể thực hiện kế sách lấy sắc dụ người
Anh bước tới trước cửa phòng tắm, cửa này hơi trong suốt nên anh thấy mờ mờ bóng dáng của cô. Nhớ tới tối hôm qua, dưới thân anh liền có phản ứng
"Chút nữa lại phải tắm nước lạnh nữa rồi"anh lẩm bẩm mà nói
"Anh nói cái gì cơ"không biết từ bao giờ cô đã mở cửa rồi đứng trước mặt anh
"À không có gì"anh luống cuống mà nói rồi nhớ lại kế hoạch của mình
Anh cúi người xuống ghé bên tai cô thủ thỉ"Du Du em cảm thấy anh như thế nào, có đáng làm chồng em không"
Nghe anh nói thế cô liền nhìn anh từ đầu tới chân, khuôn mặt thì sắc sảo, cơ bắp thì 6 múi rồi cô thốt một câu làm cho trái tim thiếu nữ à nhầm chàng trai vụn vỡ
"Cũng tạm"
Anh đột nhiên nghi ngờ về nhan sắc của mình thì tiếng chuông điện thoại của anh vang lên là trợ lý Từ
"Chuyện gì" miệng thì nói nhưng đâu anh thì nghĩ tháng này nhất định phải trừ lương của anh ta mới được
"Alo, Lục Tổng có chuyện gấp, công ty bên nước ngoài đã sảy ra chuyện, mong ngài qua đó giải quyết, tạm dẹp vấn đề yêu đương ạ"
"Được rồi, tôi sẽ tới ngay"Anh nhăn mày nói rồi nhìn cô
"Tôi có việc, nhiều nhất là 1 tháng tôi sẽ quay về bên em"nói xong anh lại vô sỉ nói thêm một câu"Đừng nhớ tôi"
Cô quay mặt đi chỗ khác rồi lẩm bẩm "Tự luyến, ai thèm nhớ anh chứ"
Mặc dù cô nói nhỏ nhưng anh vẫn nghe chỉ là cười cười
"Tôi kêu tài xế chở em về"
"Không cần, tôi tự bắt xe được rồi"
"Vậy được rồi"Anh đành thỏa hiệp cô, nhưng anh không biết đây lại là lần cuối anh gặp cô
_____________
Cô đến nhà nơi mà ba mẹ cô đang ở, cô cần phải giải quyết về vụ hôn ước, vừa vào cửa thì thấy bố mẹ cô đang thân mật mà xem TV, trùng hợp thay TV lại chiếu về Lục Thời Ngôn
Không như hình tượng vô sỉ trước mặt cô mà là nghiêm túc, lạnh lùng cấm dục
Cô nhìn mà thầm nghĩ" Giả tạo"
"Du Du con về hồi nào vậy, sao lại đứng ở cửa lại đây"trong lúc cô đang trầm ngâm vào suy nghĩ của mình thì mẹ cô đã phát hiện cô ở ngoài cửa
" Bố, Mẹ" Cô nói xong liền nhào vào lòng ba mẹ, hốc mắt thì đỏ nhìn như gần khóc
"Du Du con có sao không "mẹ cô Diệu Linh nhẹ nhàng vỗ vai cô mà an ủi
"Là ai bắt nạt con, nói ra bố sẽ đi xử nó"Bố cô Lý Kiệt cũng nói theo
Cô nhịn không được mà òa khóc lên, bây giờ chỉ có bố mẹ là chỗ dựa của cô, cô nhịn không được liền nhớ tới Lục Thừa Ngôn, nghĩ xong lại xua đi ý nghĩa đấy
Trong lúc cô khóc bố mẹ chỉ nhìn cô với anh mắt hiền từ và xoa đầu cô
Hết khóc cô liền nói"Con muốn hủy hôn"
"Vì sao" Lý Kiệt nghiêm túc lên, mặc dù cưng chiều cô nhưng chuyện này là chuyện trọng đại không thể để cho cô tùy hứng được
"Vu Thần thích Lý Gia Linh, cả hai đang quen nhau, con muốn thanh toàn cho hai người họ" còn việc Lý Gia Linh và tất cả những người hãm hại cô, cô sẽ tự mình trả thù
Lý Kiệt và Diệu Linh nghe thế liền sững sốt sau đó liền tức giận
"Được, bố sẽ hủy hôn không thề để con gái bố bị ủy khuất được"ông xoa nhẹ đầu cô
"Đúng"
Cô mỉm cười trong hạnh phúc, cô thật may mắn khi được làm con của bố mẹ
_________________
Trên máy bay
Lúc Thời Ngôn đang xem tài liệu của công ty nước ngoài và đã có cách giải quyết thì chợt nhớ lại cái gì rồi quay sang hỏi trợ lý Từ
"Trợ lý Từ, cậu thấy tôi như thế nào"
"Là một người rất nghiêm túc trong công việc ạ"
"Không phải, nhan sắc của tôi thế nào"anh đen mặt hỏi
"Hả !!!" Từ Hạ kinh ngạc rồi lấy lại bình tĩnh
"Rất đẹp ạ"anh chỉ đang nói sự thật
"Vậy sao cô ấy" anh xoa cằm đầu thì nghĩ về xa xôi
"Hả, cô ấy gì Lục tổng"
"À không có gì "
Cướp Vợ Về Nhà
#6
Một tháng liền trôi qua nhanh chóng
Trong một tháng đấy, có rất nhiều chuyện sảy ra
Tỉ như gia đình của Lý Cẩn Du hủy hôn ước
Gia đình của anh ta Vu Thần thì bị phá sản
Lý Cẩn Du được tốt nghiệp đại học thiết kế thời trang cũng là môn cô ước mơ tương lai mình sẽ thiết kế ra thực nhiều đồ đẹp
Trong trường cô còn nghe được tin đồn là Phó An và một cô gái khác nữa bị làm nhục rồi quay video lại
Cô gái trong video đó không ai khác là Lý Gia Linh!!
Cô không hiểu hai người kia đã đắc tội với ai rõ ràng là cô chưa làm gì mà, cô cũng không nói cho người nhà cô biết
Thì trong đầu cô nhớ tới một người tên là Lục Thời Ngôn
Chẳng lẽ là anh sao
Không! Không có khả năng, hai người kia không làm gì đắc tội với anh ta hết
Cũng như mỗi ngày anh đều nhắn tin điện thoại cho cô, quan tâm cô, chúc buổi sáng, chúc ngủ ngon. Ngày nào cũng vậy cho đến bây giờ
Tiếng điện thoại vang khiến cô thoát khỏi suy nghĩ của mình
Lý Cẩn Du cầm điện thoại thì đó là số của quản gia, cô nhấn bắt máy liền nghe một tràng lời nói
"Alo tiểu thư, phu nhân! Phu nhân bây giờ đang ở bệnh viện, bác sĩ nói bây giờ phải chuyển sang bệnh viện tốt hơn để chữa trị. Nên lão gia liền tính đưa phu nhân sang nước ngoài để điều trị. Lão gia kêu tôi nói với tiểu thư chuẩn bị để đi"
Cô sợ hãi mà hỏi:" Vậy mẹ tôi có sao không"
"Hiện tại phu nhân đang ở hôn mê chưa biết tình trạng như thế nào"
"Vậy tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp"
"Bao giờ mới đi"
"Tối hôm nay ạ"
Tối hôm đó cô lên máy bay, điện thoại thì tắt nên không biết rằng có một người nào đó đang lo lắng cho cô
Vừa xuống máy bay Lý Cẩn Du liền vào bệnh viện
Đứng trước cửa phòng là ba cô Lý Kiệt đang lo lắng mà đi tới đi lui
Nhìn bố nhứ thế cô liền nói:" Bố! Mẹ chắc chắn sẽ không sao đâu, bố ngồi xuống nghỉ ngơi xíu đi"
Nói xong đầu cô xoàng xoàng, mắt thì nhìn thấy mờ đi rồi cô ngất xỉu
Lúc đấy cô vẫn còn nghe bố cô nói:" Du Du! Du Du, bác sĩ mau xem con của tôi như thế nào"
Lý Cẩn Du được đưa vào phòng bệnh để khám sau một lúc
Có một vị bác sĩ bước ra khỏi phòng rồi tới chỗ Lý Kiệt mà nói:" bệnh nhân chỉ là mệt quá nên ngất xỉu, lần sau đừng để người có thai như thế nữa sẽ ảnh hưởng tới thai nhi"
Lý Kiệt hét lên:" CÁI GÌ" nhưng nghĩ đến đây là bệnh viện nên nói nhỏ lại" con con gái tôi có thai "
"Đúng vậy bệnh nhân có thai đã được một tháng rồi "
Ông không tin vào những gì mình nghe thấy, ông sững sốt ngồi xuống, khuôn mặt thì đờ đẫn
Lúc sau, Lý Cẩn Du tỉnh dậy thấy bố cô đang ngồi đấy liền hỏi:" bố! Mẹ có sao không ạ"
"Mẹ con đã phẫu thuật thành công nhưng vẫn còn hôn mê"
"Nhưng, bố muốn hỏi con một câu"
"Vâng bố hỏi đi"
Ông chậm chạp nói:" Cái thai đấy là của ai"
#6
Một tháng liền trôi qua nhanh chóng
Trong một tháng đấy, có rất nhiều chuyện sảy ra
Tỉ như gia đình của Lý Cẩn Du hủy hôn ước
Gia đình của anh ta Vu Thần thì bị phá sản
Lý Cẩn Du được tốt nghiệp đại học thiết kế thời trang cũng là môn cô ước mơ tương lai mình sẽ thiết kế ra thực nhiều đồ đẹp
Trong trường cô còn nghe được tin đồn là Phó An và một cô gái khác nữa bị làm nhục rồi quay video lại
Cô gái trong video đó không ai khác là Lý Gia Linh!!
Cô không hiểu hai người kia đã đắc tội với ai rõ ràng là cô chưa làm gì mà, cô cũng không nói cho người nhà cô biết
Thì trong đầu cô nhớ tới một người tên là Lục Thời Ngôn
Chẳng lẽ là anh sao
Không! Không có khả năng, hai người kia không làm gì đắc tội với anh ta hết
Cũng như mỗi ngày anh đều nhắn tin điện thoại cho cô, quan tâm cô, chúc buổi sáng, chúc ngủ ngon. Ngày nào cũng vậy cho đến bây giờ
Tiếng điện thoại vang khiến cô thoát khỏi suy nghĩ của mình
Lý Cẩn Du cầm điện thoại thì đó là số của quản gia, cô nhấn bắt máy liền nghe một tràng lời nói
"Alo tiểu thư, phu nhân! Phu nhân bây giờ đang ở bệnh viện, bác sĩ nói bây giờ phải chuyển sang bệnh viện tốt hơn để chữa trị. Nên lão gia liền tính đưa phu nhân sang nước ngoài để điều trị. Lão gia kêu tôi nói với tiểu thư chuẩn bị để đi"
Cô sợ hãi mà hỏi:" Vậy mẹ tôi có sao không"
"Hiện tại phu nhân đang ở hôn mê chưa biết tình trạng như thế nào"
"Vậy tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp"
"Bao giờ mới đi"
"Tối hôm nay ạ"
Tối hôm đó cô lên máy bay, điện thoại thì tắt nên không biết rằng có một người nào đó đang lo lắng cho cô
Vừa xuống máy bay Lý Cẩn Du liền vào bệnh viện
Đứng trước cửa phòng là ba cô Lý Kiệt đang lo lắng mà đi tới đi lui
Nhìn bố nhứ thế cô liền nói:" Bố! Mẹ chắc chắn sẽ không sao đâu, bố ngồi xuống nghỉ ngơi xíu đi"
Nói xong đầu cô xoàng xoàng, mắt thì nhìn thấy mờ đi rồi cô ngất xỉu
Lúc đấy cô vẫn còn nghe bố cô nói:" Du Du! Du Du, bác sĩ mau xem con của tôi như thế nào"
Lý Cẩn Du được đưa vào phòng bệnh để khám sau một lúc
Có một vị bác sĩ bước ra khỏi phòng rồi tới chỗ Lý Kiệt mà nói:" bệnh nhân chỉ là mệt quá nên ngất xỉu, lần sau đừng để người có thai như thế nữa sẽ ảnh hưởng tới thai nhi"
Lý Kiệt hét lên:" CÁI GÌ" nhưng nghĩ đến đây là bệnh viện nên nói nhỏ lại" con con gái tôi có thai "
"Đúng vậy bệnh nhân có thai đã được một tháng rồi "
Ông không tin vào những gì mình nghe thấy, ông sững sốt ngồi xuống, khuôn mặt thì đờ đẫn
Lúc sau, Lý Cẩn Du tỉnh dậy thấy bố cô đang ngồi đấy liền hỏi:" bố! Mẹ có sao không ạ"
"Mẹ con đã phẫu thuật thành công nhưng vẫn còn hôn mê"
"Nhưng, bố muốn hỏi con một câu"
"Vâng bố hỏi đi"
Ông chậm chạp nói:" Cái thai đấy là của ai"
Cướp Vợ Về Nhà
#7
"Hả " cô không hiểu bố cô đang nói cái gì
"Con có thai và nó là của ai"
Lý Cẩn Du sợ hãi mà nói:"Bố, bố đang nói cái gì vậy "
Lý Kiệt hơi ngạc nhiên:" con không biết mình có thai sao"
Cô ngập ngừng:" Con"
Lý Cẩn Du chợt nhớ dạo gần đây tinh thần cô hay mệt mỏi, ốm nghén, kinh nguyệt lại trễ. Với lại hai lần quan hệ với Lục Thời Ngôn, anh không dùng biện pháp an toàn, cô cũng quên mất phải dùng thuốc tránh thai
Chẳng lẽ là con của anh với cô
Thấy cô im lặng ông liền nói:" bố tôn trọng con, bố sẽ không hỏi bố của đứa bé là ai. Nhưng con quyết định giữ hay là phá, bố sẽ tôn trọng ý kiến của con"
Ông ngừng một xíu:"Dù sao đấy cũng là cháu ngoại của bố. Bố mong con sẽ giữ đứa bé lại"
Cô hơi ngạc nhiên khi ông chấp nhận đứa bé, không như cô tưởng tượng gay gắt. Nhưng đầu óc cô bây giờ thực loạn, không biết phải làm sao , nghĩ tới ước mơ của mình, lại nghĩ tới đứa con trong bụng cô liền quyết định
"Con sẽ giữ đứa và cho nó cả tình thương của bố và mẹ " dù sao nó cũng là con của cô là dòng máu của cô
Cô không thể bỏ được, còn ước mơ cô chắc chắn sẽ thực hiện được
Cô nhẹ nhàng vuốt bụng mà cười:"Bố à chúng ta định cư ở nước ngoài đi,dù sao anh họ và dì cũng ở đây"
Nhắc đến anh họ và dì cô liền mỉm cười, anh họ và dì rất thương và chiều chuộng cô
"Vậy cũng được, bố ra xem mẹ con tỉnh chưa con nghỉ ngơi đi"
"Bố cũng sẽ nói mẹ con về chuyện của con nên con yên tâm"
"Con đi với bố"cô bước xuống giường
"Con nghỉ đi, con không nghỉ cũng phải để cho đứa bé trong bụng con nghỉ ngơi chứ"
Cô nghe đến đứa bé liền yên tĩnh nằm xuống, cô chợt nghĩ đến Lục Thời Ngôn, cô không biết có nên nói với anh không, cô sợ anh sẽ không nhận đứa bé, sẽ nghĩ cô nói dối
_____________
Sáng hôm sau ở sân bay
Lục Thời Ngôn vội vã xuống máy bay, rồi cùng trợ lý Từ bước lên xe
Tài xế hỏi:"Lục tổng bây giờ đi công ty hay về nhà ạ"
"Tới nhà cô ấy"
"Lục tổng công ty có một cuộc họp rất quan trọng"Từ Hạ khó xử
"Dời đi! Tới nhà cô ấy"anh ngữ khí kiên quyết mà nói
"Lục tổng nhà cô ấy là ai ạ"tài xế thắc mắc
"Ngu ngốc là nhà lục phu nhân của các ngươi đấy"
"Lục phu nhân!!"tài xế ngu ngơ mà nhắc lại
Từ Hạ lên tiếng giải thích cho tài xế tội nghiệp:"là nhà của Lý Cẩn Du"
"À vâng ạ"
Trên đường đi anh không ngừng nhìn vào điện thoại, cả ngày hôm qua cô không trả lời tin nhắn của anh. Nên anh liền trở về, anh sợ cô sẽ có việc gì
Tới trước cửa nhà cô, anh liền ấn chuông nhưng không ai mở, gọi điện thoại cũng không ai bắt máy
Anh thầm nghĩ:"Có khi nào cô ở nhà bố mẹ của cô" mặc dù không có khả năng nhưng anh vẫn len lỏi một chút hy vọng
Anh vội lên rồi tới nhà chính Lý gia, anh ấn chuông lần này có người mở cửa nhưng đó là người giúp việc của gia đình cô
Cô giúp việc là người lên tiếng trước:"Cậu là ai"khuôn mặt đầy thắc mắc
"Lý Cẩn Du có ở nhà không"anh không trả lời câu hỏi mà nói vấn đề của anh
"Gia đình ông chủ đã ra nước ngoài định cư"
Anh như mất khống chế mà quát lên: "Cái gì!! Cô có biết ở đâu không"
Cô giúp việc hơi sợ hãi mà nói với người đàn ông đáng sợ trước mặt:"Tôi không biết"
Đôi mắt anh đỏ ngầu, gân trán thì nổi lên, tay thì nắm chặt như kiềm chế một cái gì đấy
Cô ấy đi nhưng không nói cho mình một cái gì, là mình đối với cô ấy không quan trọng. Không, mình đối với cô ấy nhất định phải quan trọng, nhất định
Anh sẽ tìm ra cô, sẽ nhanh thôi, lúc đấy anh sẽ dậy cho cô một bài học
Từ Hạ thấy cái gì đấy không ổn liền định tới khuyên thì thấy lục tổng xoay người ngồi vào trong xe và phân phó người chạy
Nhưng mà hình như sai sai!!!
Hình như là anh còn chưa lên xe mà
Rồi có chuông điện thoại vang là của lục tổng gọi
"Trợ lý Từ hình như tôi đem ngươi quên mất"
Mặc dù giận giữ nhưng anh vẫn cười và nói:" không sao đâu lục tổng"
"Vậy thì tốt, vậy anh đi điều tra chỗ ở của cô ấy đi"
"Hả!!"nhưng điện thoại đã tắt máy biết làm sao được người ta là ông chủ của anh
Liên tục mấy ngày anh mất ăn mất ngủ mà tìm kiếm cô nhưng cứ như có một thế lực vô hình ngăn đi
Vào một ngày anh nhốt mình trong phòng khóa lại không ra. Dù cho có ai kêu anh vẫn không ra
Sáng hôm sau anh liền xuất hiện không còn lôi thôi lếch thếch, mà càng ngày càng lạnh lùng càng tàn nhẫn như vậy lại càng làm công ty phát triển mạnh mẽ hơn
Không có một ai khi nghe tên anh mà không sợ cả, có những người thiết kế nữ nhân cho anh điều có cái kết thực bi thảm
_____________
Lại là sân bay nè
Một cô gái bước xuống tay thì cầm tay một bé trai, hai người cười nói vui vẻ nhìn giống như là chị em nhưng nghe hai người đối thoại mới biết đó là mẹ con nhưng ba đứa bé là ai
"Mami đây là nơi mami được sinh ra sao"
Cô mỉm cười nói:"Đúng vậy rất xinh đẹp đúng không"mới đây mà đã năm năm rồi, mọi thứ không khác gì hồi xưa
Đúng vậy cô gái đó là Lý Cẩn Du, bé trai cô cầm tay là Lý Gia Bảo là con trai cô
Lý Cẩn Du nhìn quanh thì đập vào mắt cô là ánh mắt của một người đàn ông, người khác thì không biết nhưng cô thì biết đó là Lục Thời Ngôn
Cướp Vợ Về Nhà
#8
Lý Cẩn Du vội nắm tay Bảo Bảo xoay người chạy đi, đằng sau cũng có người đuổi theo
Cô biết đó là Lục Tĩnh Ngôn, cô trốn vào một góc đợi không có ai liền lôi kéo Bảo Bảo đi
Nhưng đi được một lúc thì tay còn lại bị nắm chặt
"Lý Cẩn Du, em lại định trốn tôi nữa sao, em trốn tôi năm năm còn chưa đủ sao"giọng nói lạnh lùng vang lên
Anh tìm cô, tìm suốt năm năm nhưng không có một tin tức gì
Anh nhớ cô, nhớ đến phát điên luôn rồi
Bây giờ anh đã tìm được cô thì đâu dễ dàng buông tha cho cô được
Cô định lên tiếng thì một tiếng còn nhanh hơn cô lên tiếng
"Chú là ai, sao chú lại nắm tay mẹ cháu"giọng nói con nít vang lên
Bây giờ Lục Tĩnh Ngôn mới để ý cô đang nắm tay một đứa bé, nhưng anh nghe thấy cái gì
Đứa bé này kêu cô bằng mẹ!!!
Anh như một người khác tức giận mà hét lên:"Tôi chờ em, tôi đợi em suốt năm năm em có biết không hả"
"Nhưng em thì sao, em có con, em xem tôi là cái gì hả!!!"
"Xin lỗi tôi còn có việc "cô nói liền xoay người định đi nhưng đã bị anh nắm lại
Anh như cầu xin mà nói:"Du Du em nói đi, đó không phải con của em đúng không"
Bảo Bảo thấy thế liền đứng chắn trước mặt mẹ mình
"Chú nói dối, chú là người xấu, mẹ là mẹ của cháu"nói xong liền gào khóc lên
Lý Cẩn Du thấy Bảo Bảo khóc liền đau lòng ngồi xuống ôm Bảo Bảo vào lòng mà dỗ dành
"Bảo Bảo ngoan đừng khóc"
"Mẹ, mẹ nói đi mẹ là mẹ của Bảo Bảo đúng không"Bảo Bảo níu lấy áo cô đôi mắt còn ướt vì khóc mà nhìn cô
"Đúng! Mẹ là mẹ của con"
Lời nói của cô làm mất đi một tia hy vọng còn lại của anh, anh hy vọng rằng cô không phải mẹ của đứa bé nhưng bây giờ khi nghe lời cô nói hy vọng của anh liền tan tành
Anh như cố kiềm chế:"Vậy bố đứa bé là ai"
Cô không biết phải nói làm sao thì có một giọng nói vang lên
"Là tôi! Tôi là bố của Bảo Bảo"một người đang ông bước tới
Bảo Bảo nghe thấy âm thanh liền chạy tới người đàn ông mà kêu:"Bố"
Người đàn ông liền ôm đứa bé lên mà nghĩ không uổng công anh làm mọi việc để Bảo Bảo kêu anh là bố
"Gia Lâm sao anh tới đây"cô thắc mắc lên tiếng
"Thấy máy bay em hạ cánh lâu rồi mà em và Bảo Bảo còn chưa về liền tới xem thử không ngờ lại gặp được chuyện này"
Cô gật đầu tỏ vẻ đã hiểu
"Vậy thì chúng ta về đi"
"Chúng tôi có việc đi trước "
Lục Tĩnh Ngôn như người mất hồn mà nhìn gia đình ba người đang hạnh phúc ở cùng nhau
Anh không tin
Anh không tin đó là chồng cô
Chồng cô ấy soái bằng anh sao, giàu có bằng anh sao, dịu dàng bằng anh sao, quan trọng nhất là yêu em bằng anh sao
Anh liền gọi cho Từ Hạ bảo điều tra lại về những việc về cô
___________
"Cảm ơn anh khi nãy đã giúp em"
"Không sao"Phó Gia Lâm mỉm cười mà nghĩ thực ra anh yêu cô từ bốn năm trước kể từ lần đầu gặp cô ở một lần tham gia thiết kế thời trang
Nhưng cô vẫn ngây thơ xem anh là bạn tốt, nhưng như thế vẫn chưa đủ, anh còn muốn hơn nữa
Phó Gia Lâm nhìn cô với ánh mắt tham lam rồi vội che dấu đi, anh sợ cô sẽ xa lánh anh
"Em tính về nước để phát triển sao"
"Đúng vậy, ở nước ngoài em đã cho mọi người biết đến em là"
"Bây giờ em sẽ về nước để phát triển, sẽ cho mọi người biết em lợi hại như thế nào"ánh mắt cô tự tin nhìn phía trước
Anh nhìn cô với ánh mắt sủng nịch, anh thích nhìn dáng vẻ cô tự tin như thế
Rồi Phó Gia Lâm chở hai mẹ con cô về chỗ ở cũ của cô, còn anh thì về phòng làm việc
Ở trong nhà Lý Cẩn Du, hai mẹ con đang nói chuyện với nhau
"Mẹ, mẹ là mẹ của con đúng không" Bảo Bảo vẫn còn nhớ tới chuyện hồi nãy
"Đương nhiên, mẹ là mẹ của con mà"Lý Cẩn Du vuốt nhẹ tóc Bảo Bảo
"Vậy chú kia là ai, sao lại nói Bảo Bảo không phải là con của mẹ"
"Chú kia là người xấu, muốn chia cắt tình cảm hai mẹ con mình, nên Bảo Bảo không được tin"
"Dạ"
Thế là Lục Tĩnh Ngôn bị Bảo Bảo và Lý Cẩn Du cấp cho một thẻ người xấu
Lục Tĩnh Ngôn bên kia liền hắt xì một cái liền nghĩ chẳng lẽ cô đang nghĩ tới mình
Cướp Vợ Về Nhà
#8
Lý Cẩn Du vội nắm tay Bảo Bảo xoay người chạy đi, đằng sau cũng có người đuổi theo
Cô biết đó là Lục Tĩnh Ngôn, cô trốn vào một góc đợi không có ai liền lôi kéo Bảo Bảo đi
Nhưng đi được một lúc thì tay còn lại bị nắm chặt
"Lý Cẩn Du, em lại định trốn tôi nữa sao, em trốn tôi năm năm còn chưa đủ sao"giọng nói lạnh lùng vang lên
Anh tìm cô, tìm suốt năm năm nhưng không có một tin tức gì
Anh nhớ cô, nhớ đến phát điên luôn rồi
Bây giờ anh đã tìm được cô thì đâu dễ dàng buông tha cho cô được
Cô định lên tiếng thì một tiếng còn nhanh hơn cô lên tiếng
"Chú là ai, sao chú lại nắm tay mẹ cháu"giọng nói con nít vang lên
Bây giờ Lục Tĩnh Ngôn mới để ý cô đang nắm tay một đứa bé, nhưng anh nghe thấy cái gì
Đứa bé này kêu cô bằng mẹ!!!
Anh như một người khác tức giận mà hét lên:"Tôi chờ em, tôi đợi em suốt năm năm em có biết không hả"
"Nhưng em thì sao, em có con, em xem tôi là cái gì hả!!!"
"Xin lỗi tôi còn có việc "cô nói liền xoay người định đi nhưng đã bị anh nắm lại
Anh như cầu xin mà nói:"Du Du em nói đi, đó không phải con của em đúng không"
Bảo Bảo thấy thế liền đứng chắn trước mặt mẹ mình
"Chú nói dối, chú là người xấu, mẹ là mẹ của cháu"nói xong liền gào khóc lên
Lý Cẩn Du thấy Bảo Bảo khóc liền đau lòng ngồi xuống ôm Bảo Bảo vào lòng mà dỗ dành
"Bảo Bảo ngoan đừng khóc"
"Mẹ, mẹ nói đi mẹ là mẹ của Bảo Bảo đúng không"Bảo Bảo níu lấy áo cô đôi mắt còn ướt vì khóc mà nhìn cô
"Đúng! Mẹ là mẹ của con"
Lời nói của cô làm mất đi một tia hy vọng còn lại của anh, anh hy vọng rằng cô không phải mẹ của đứa bé nhưng bây giờ khi nghe lời cô nói hy vọng của anh liền tan tành
Anh như cố kiềm chế:"Vậy bố đứa bé là ai"
Cô không biết phải nói làm sao thì có một giọng nói vang lên
"Là tôi! Tôi là bố của Bảo Bảo"một người đang ông bước tới
Bảo Bảo nghe thấy âm thanh liền chạy tới người đàn ông mà kêu:"Bố"
Người đàn ông liền ôm đứa bé lên mà nghĩ không uổng công anh làm mọi việc để Bảo Bảo kêu anh là bố
"Gia Lâm sao anh tới đây"cô thắc mắc lên tiếng
"Thấy máy bay em hạ cánh lâu rồi mà em và Bảo Bảo còn chưa về liền tới xem thử không ngờ lại gặp được chuyện này"
Cô gật đầu tỏ vẻ đã hiểu
"Vậy thì chúng ta về đi"
"Chúng tôi có việc đi trước "
Lục Tĩnh Ngôn như người mất hồn mà nhìn gia đình ba người đang hạnh phúc ở cùng nhau
Anh không tin
Anh không tin đó là chồng cô
Chồng cô ấy soái bằng anh sao, giàu có bằng anh sao, dịu dàng bằng anh sao, quan trọng nhất là yêu em bằng anh sao
Anh liền gọi cho Từ Hạ bảo điều tra lại về những việc về cô
___________
"Cảm ơn anh khi nãy đã giúp em"
"Không sao"Phó Gia Lâm mỉm cười mà nghĩ thực ra anh yêu cô từ bốn năm trước kể từ lần đầu gặp cô ở một lần tham gia thiết kế thời trang
Nhưng cô vẫn ngây thơ xem anh là bạn tốt, nhưng như thế vẫn chưa đủ, anh còn muốn hơn nữa
Phó Gia Lâm nhìn cô với ánh mắt tham lam rồi vội che dấu đi, anh sợ cô sẽ xa lánh anh
"Em tính về nước để phát triển sao"
"Đúng vậy, ở nước ngoài em đã cho mọi người biết đến em là"
"Bây giờ em sẽ về nước để phát triển, sẽ cho mọi người biết em lợi hại như thế nào"ánh mắt cô tự tin nhìn phía trước
Anh nhìn cô với ánh mắt sủng nịch, anh thích nhìn dáng vẻ cô tự tin như thế
Rồi Phó Gia Lâm chở hai mẹ con cô về chỗ ở cũ của cô, còn anh thì về phòng làm việc
Ở trong nhà Lý Cẩn Du, hai mẹ con đang nói chuyện với nhau
"Mẹ, mẹ là mẹ của con đúng không" Bảo Bảo vẫn còn nhớ tới chuyện hồi nãy
"Đương nhiên, mẹ là mẹ của con mà"Lý Cẩn Du vuốt nhẹ tóc Bảo Bảo
"Vậy chú kia là ai, sao lại nói Bảo Bảo không phải là con của mẹ"
"Chú kia là người xấu, muốn chia cắt tình cảm hai mẹ con mình, nên Bảo Bảo không được tin"
"Dạ"
Thế là Lục Tĩnh Ngôn bị Bảo Bảo và Lý Cẩn Du cấp cho một thẻ người xấu
Lục Tĩnh Ngôn bên kia liền hắt xì một cái liền nghĩ chẳng lẽ cô đang nghĩ tới mình
Tác Giả: Chi Chi
0 nhận xét:
Đăng nhận xét